Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 450. Trốn học 8

Triệu Lệ Nam nếm được mùi vị măng tre thịt xào, lòng cậu cũng bị đánh đến lạnh, chạy lên lầu núp ở trong phòng, sau khi khóa cửa mới nằm sấp ở trên giường.
Cúp cua hai tiết, đồ vật mà cậu thích đều bị tịch thu, còn phải bị đánh. Sau này còn cúp cua sao? A a, trốn học cái quỷ gì, ai dám ngăn cản cậu đi học đúng giờ, sợ là sẽ liều mạng với người đó.
Cốc cốc cốc ——
Cửa phòng bị gõ, Triệu Lệ Nam lập tức vểnh tai, mặt đầy khẩn trương, hô hấp cũng ngừng lại.
"Tiểu Nam, mở cửa."
"Con buồn ngủ." Triệu Lệ Nam đáp lời, cánh cửa phòng này là thứ cuối cùng giúp cậu cản gió, tuyệt đối không thể mở ra.
"Mẹ để dầu hoa hồng cho con để cửa, con tự mình bôi." Hứa Đào giao phó.
"Biết rồi." Triệu Lệ Nam có chút tủi thân, không đánh thì có phải tốt rồi không, còn phải bôi dầu hoa hồng.
. . .
Ngô Huệ ly hôn, cùng ngày liền mướn phòng ở, cũng đưa thêm một ít chăn và quần áo đơn giản, đều là mua được với giá rẻ.
Mấy đứa lớn cũng đi học, cô ấy liền dắt Tiểu Ngũ đến tìm Hứa Đào, cũng nói cho Hứa Đào biết chuyện ngày đó ly hôn.
Hứa Đào biết Ngô Huệ không dễ dàng, biết cô ấy gấp như vậy, hẳn là muốn vội vàng tìm công việc, tương lai đối với cô ấy mà nói cũng còn rất mơ hồ, chỉ có công việc mới có thể giúp cô ấy an tâm ổn định lại.
Công ty Đào Viên đã có đủ nhân viên phòng bếp, Hứa Đào liền an bài Ngô Huệ đi phòng bếp của tiệm chính Kim Nam Hiên hỗ trợ rửa rau rửa chén.
Ngô Huệ hoàn toàn không ý kiến, đã sớm biết Hứa Đào mở tiệm cơm gọi là Kim Nam Hiên, từng thấy qua cũng nghe người ta nói qua, dẫu sao tiệm cơm Kim Nam Hiên vẫn luôn có danh tiếng rất tốt, nhưng Ngô Huệ cho tới bây giờ chưa từng đi vào.
Cô ấy dắt Tiểu Ngũ đi theo Hứa Đào đến cửa sau của Kim Nam Hiên, cửa sau là nơi nhân viên làm việc cung cấp cho tiệm cơm, còn có người đi giao hàng.
"Bà chủ, cám ơn cô cho tôi một phần công việc, tôi sẽ cố gắng làm việc thật tốt." Ngô Huệ chân thành nhìn về phía Hứa Đào nói cám ơn.
Trước kia cô ấy kêu Hứa Đào là em dâu, là bởi vì quan hệ với Diệp Chấn Hoa. Cô ấy cũng biết những người khác cũng gọi Hứa Đào bà chủ, khi đó cô ấy đã quên gọi em dâu, nhìn Hứa Đào cũng không ngại thì lười thay đổi.
Nhưng bây giờ cô và Diệp Chấn Hoa ly hôn, Hứa Đào nguyện ý cho cô ấy một phần công việc, cũng không phải là bởi vì Diệp Chấn Hoa, Ngô Huệ cũng tự giác sửa lại, lúc kêu bà chủ, bản thân cô ấy cũng thật vui vẻ.
Hứa Đào nhìn Ngô Huệ cười cười, ly hôn thứ hai ngày liền phấn khởi bắt đầu công việc, trạng thái của Ngô Huệ tốt vô cùng.
"Đừng có áp lực quá lớn, ly hôn không mất mặt, rời khỏi người đàn ông sai lầm mới có thể chạy về phía hạnh phúc." Hứa Đào vừa nói khích lệ, đồng thời để cho Tần Dục Nhu mang Ngô Huệ đi phòng bếp.
Ngô Huệ và Tần Dục Nhu quen biết, trước kia Tần Dục Nhu hỗ trợ chăm sóc Tiểu Họa, tính tình rất dịu dàng, Ngô Huệ biết Tần Dục Nhu có biến hóa rất lớn, nhưng cũng có mấy năm không gặp, sau khi cô ấy sinh hạ Tiểu Ngũ thì cuộc sống rất tệ hại, gần như không ra khỏi cửa, càng không nghĩ đến, Tần Dục Nhu sẽ trở nên tốt như vậy.
"Cô trở nên thật là đẹp." Ngô Huệ kinh ngạc lại hâm mộ.
Tần Dục Nhu có vóc người đẹp, mặc âu phục màu đen nhỏ phối hợp quần ngắn và giày cao gót nhỏ, trước lồi sau vểnh, từng bước từng bước đều đẫy đà, đồng thời còn trang điểm nhàn nhạt, dịu dàng nhưng lại rất tự tin.
Lúc trước khi Hứa Đào khuyên cô ấy ly dị có nói tới Tần Dục Nhu, lúc ấy cô ấy còn không quá tin tưởng, luôn cảm thấy, người phụ nữ sống cuộc sống một mình thật ra thì rất cực khổ.
Cô ấy ly hôn cũng là bởi vì không có biện pháp, phàm là có thể chịu đựng thì có thể cô ấy cũng sẽ không chọn ly hôn, nhưng mà bây giờ thấy hình dáng của Tần Dục Nhu, cô ấy biết, tự mình khẳng định không có biện pháp giống như Tần Dục Nhu, xinh đẹp lại lợi hại.
Nhưng mà ít nhất cô ấy cũng không cần sợ sẽ chết đói, trong tay có xấp xỉ mười ngàn đồng, sang năm Diệp Tiểu Cầm liền tốt nghiệp đi làm, năm sau Diệp Tiểu Kỳ cũng có thể đi làm, cho dù vẫn còn ba con nhỏ, cũng vẫn có thể nuôi lớn, không sợ sẽ chết đói, lại càng không giống như Diệp Chấn Hoa nói, cần dựa vào ăn xin mà sống, như vậy đã đủ rồi.
"Cô cũng có thể trở nên rất tốt." Ngô Huệ ly hôn, Hứa Đào có chút tiết lộ cho Tần Dục Nhu, Tần Dục Nhu dù sao cũng là quản lý trưởng, thời điểm Hứa Đào không có ở đây, cô ấy phụ trách quản lý tất cả mọi chuyện trong tiệm cơm, không thể nào không nói cho cô ấy biết.
"Tôi thì bỏ đi, chẳng qua tôi sẽ làm việc thật tốt, cô yên tâm." Ngô Huệ vỗ ngực bảo đảm.
Cô ấy trước kia chính là một người có thể chịu được cực khổ, trừ thời điểm mang thai Tiểu Ngũ phản ứng lớn ra, thời điểm khác thì cô ấy cũng chưa từng lười biếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận