Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 435. Hối hận 1

"Được." Ngô Huệ ngừng khóc mỉm cười, đưa tay sờ đầu hai cô con gái một cái, lại nhìn về phía con gái lớn: "Hứa Đào nói, quyết định ly hôn phải nhanh lên, thừa dịp người phụ nữ kia chưa sinh, nếu không cha con có thể sẽ không trả tiền."
"Còn nói nếu như mọi người ủng hộ mẹ ly hôn thì con giúp mẹ chuẩn giấy ly hôn gì đó, mẹ nhớ một đường, mới vừa thấy hai đứa thì ầm ĩ một lát quên mất. Chính là tờ giấy để cha con ký tên."
"Ai, mẹ không biết chữ, giấy gì đó rất quan trọng sao? Mẹ ngay cả tên của mình cũng không biết viết như thế nào." Ngô Huệ buồn rầu tiếp tục hỏi.
"Quan trọng, mẹ, con biết là cái gì, giấy thỏa thuận ly hôn, mẹ và cha đều phải ký tên." Diệp Tiểu Cầm suy cho cùng cũng là người đi học, cũng biết một chút chuyện trong phương diện này.
"Ừ, đúng đúng, chính là giấy thỏa thuận ly hôn, là nói như vậy." Ngô Huệ phụ họa gật đầu.
"Dì Hứa Đào biết mẹ muốn ly hôn sao?" Diệp Tiểu Cầm hỏi.
"Ừ, cha con vì người phụ nữ kia mà trộm không ít tiền của công ty Đào Viên đi nuôi cô ta, vợ chồng bọn họ biết, nói cha con trả lại tiền, cũng cho cha con từ chức." Ngô Huệ không biết Diệp Chấn Hoa làm giả sổ sách như thế nào, cô ấy không học thức không hiểu, nhưng mà theo cách nhìn của cô ấy thì chính là ăn trộm.
Trộm tiền đi tìm người phụ nữ bên ngoài, phi! Còn nói với cô ấy là muốn làm ăn mua bán gì đó.
Sau khi quyết định ly hôn, suy nghĩ thông suốt, nghĩ đến chuyện Diệp Chấn Hoa đã làm, Ngô Huệ cũng không nhịn được bắt đầu ghét bỏ.
"Cha con còn chuẩn bị chờ người phụ nữ kia sinh con xong, ôm con trở về nhà để cho mẹ nuôi, ông ấy nằm mơ, mẹ không bóp chết đứa bé kia cũng đã không tệ." Ngô Huệ vừa nói, cũng rất là tức giận.
"Thật ra thì mẹ rất sợ, sợ sau khi ly hôn không biết sống thế nào. Nhưng mà Hứa Đào nói đúng, nhờ có dì ấy nhắc nhở mẹ, cha con không có công việc, sau này cuộc sống cũng không khá hơn chút nào, ông ấy đã bao nhiêu tuổi rồi, tìm công việc sợ là cũng không tìm được cái gì tốt."
"Mẹ ly hôn cầm tiền, muốn đi làm cũng có thể tìm dì ấy, dì ấy sẽ an bài công việc cho mẹ. Mẹ suy nghĩ một chút, ly hôn không cần bị bà nội của con mắng, không cần phục vụ bà ấy, cũng không cần quản cha con, đi công ty Đào Viên nấu cơm, mỗi một tháng có tiền lương, thật ra thì cũng tốt vô cùng."
"Mọi người cảm thấy dì ấy nói đúng không?" Ngô Huệ nói xong tiếp tục nhìn hai cô con gái.
Diệp Tiểu Cầm mím môi gật đầu: "Đúng."
"Đúng." Diệp Tiểu Kỳ cũng lập tức phụ họa.
"Mẹ, con giúp mẹ đi chuẩn bị giấy thỏa thuận ly hôn. Tiểu Kỳ, em ngồi ở đây với mẹ, chờ chị chuẩn bị xong giấy thỏa thuận ly hôn trở lại, chúng ta cùng mẹ về nhà ly hôn." Diệp Tiểu Cầm hít thở sâu đứng lên.
"Dạ, được." Diệp Tiểu Kỳ gật đầu.
Ngô Huệ cũng gật đầu một cái.
Diệp Tiểu Cầm chạy vào trong trường học, thật ra thì cô bé cũng không biết giấy thỏa thuận ly hôn là dạng gì, sau khi xoắn xuýt hồi lâu, cô bé chạy đi hỏi một vị cô giáo bình thường đối với cô bé cũng không tệ.
Cô giáo nghe cô bé giải thích tình huống đại khái, ngược lại là cũng không nói gì nhiều, bản thân cô ấy cũng ly hôn, biết giấy thỏa thuận ly hôn là gì.
"Tôi giúp em viết một bản thảo, đến lúc đó em chỉnh sửa một chút, hỏi rõ phân chia tài sản, con đi theo ai, sau khi điền vào thì để hai bên ký tên." Cô giáo vừa nói, viết ra những điểm cần phải chú ý trong giấy ly hôn.
"Được, cám ơn cô, cô giáo Văn." Diệp Tiểu Cầm cảm kích nói.
Cầm bản thảo giấy ly hôn từ chỗ cô giáo, lại xin nghỉ, Diệp Tiểu Cầm liền chạy ra khỏi trường học, ghi lại giấy thỏa thuận ly hôn, viết rõ ràng tài sản chia một nửa.
"Mẹ, con trưởng thành rồi, con có thể tự lựa chọn ở với ai, Tiểu Kỳ cũng vậy, cũng không cần viết vào, Tiểu Thư, Tiểu Họa và Tiểu Ngũ, ba đứa nó phải chắc chắn chuyện với ai, mẹ có đồng ý để ba em đi theo mình không?" Diệp Tiểu Cầm khẩn trương hỏi Ngô Huệ.
Cô bé và Tiểu Kỳ đã lớn, không có vấn đề, sau này có công việc không sợ, nhưng còn ba đứa em gái còn nhỏ, mẹ không cần bọn họ, bà nội ở nhà khẳng định ngày ngày đánh chửi, cuộc sống sẽ không tốt.
"Mẹ muốn chứ.” Ngô Huệ gật đầu, hoàn toàn không biết ngay cả đứa trẻ cũng phải phân: "Đứa trẻ không thể tự mình muốn theo ai thì theo người đó sao?"
"Không được, phải viết rõ ràng." Diệp Tiểu Cầm rất nghiêm túc, chẳng qua cũng còn tốt, mẹ nguyện ý nuôi em gái.
"Vậy thì tụi con cũng đi theo mẹ."
"Được." Diệp Tiểu Cầm gật đầu.
"Chị, lỡ như cha và bà nội không đồng ý ly hôn thì phải làm thế nào, cha sẽ ký tên sao? Bà nội là người thế nào chứ, bà ấy biết mẹ ly hôn còn muốn lấy đi một nửa số tiền, không chừng sẽ dùng dao sắt thức ăn chém mẹ." Diệp Tiểu Kỳ quá rõ bà cụ kia rất đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận