Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 326. Không thấy 5

Ở nông thôn, sự việc lộn xộn, Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc thương lượng xong, mùng chín xuất phát quay về Dương Thành, mùng bảy đi qua, vốn mùng tám định ở nhà nghỉ ngơi một ngày, nghỉ ngơi dưỡng sức đợi sáng sớm mùng chín lái xe trở về.
Kết quả đến ngày mùng chín, Triệu Vệ Quốc và Triệu Vệ Cường cũng không thể nghỉ ngơi tốt, vì Triệu Vệ Ny nhà hàng xóm bên cạnh xảy ra chuyện rồi.
Bảy giờ sáng mẹ của Triệu Vệ Ny thức dậy định ăn sáng, sau khi Triệu Vệ Ny nhà bọn họ nghỉ học, hàng ngày đều ở nhà giúp đỡ, ba bữa cơm một ngày trong nhà đều là Triệu Vệ Ny nấu.
Mẹ Triệu Vệ Ny thức dậy, vốn tưởng Triệu Vệ Ny sẽ chuẩn bị xong cơm sáng giống thường lệ, kết quả lại phát hiện người không ở nhà bếp, trong nhà bếp trống không nào có dấu vết dùng lửa.
“Vệ Ny à?” Mẹ Triệu Vệ Ny lớn tiếng gọi, đoán rằng có phải cơ thể Triệu Vệ Ny không khỏe chưa thức dậy, liền đẩy cửa đi vào căn phòng nhỏ của cô ấy nhìn.
Kết quả lại phát hiện Triệu Vệ Ny không ở trong phòng cũng không ở nhà, bà ta nâng giọng gọi, cũng không có ai trả lời, đi trong nhà tìm một vòng, vẫn không thể tìm thấy Triệu Vệ Ny.
“Mới sáng sớm đã đi đâu rồi?” Mẹ của Triệu Vệ Ny thắc mắc gọi mấy tiếng.
Đúng lúc cha Triệu Vệ Ny sáng sớm ra ngoài làm việc, lên núi đốn mấy cây trúc sào về định làm mấy cái sọt, hai người hỏi nhau, đều không nhìn thấy Triệu Vệ Ny, lập tức có chút lo lắng.
Mẹ Triệu Vệ Ny vội tìm một vòng, cũng ra ngoài đến giếng nước cổ trong thôn xem một chút, cũng đến dòng suối nhỏ, lại đi đến chỗ Triệu Vệ Ny thường cắt cỏ cho lợn tìm một vòng, đều không nhìn thấy người.
Nhất thời mẹ Triệu Vệ Ny biết không hay rồi, cũng đến nhà họ Triệu hỏi, bà ta biết được quan hệ giữa Triệu Vệ Lan và Triệu Vệ Ny không tệ, liền đến hỏi Triệu Vệ Lan có biết hình hình không.
“Tiểu Lan, Tiểu Ny nhà thím sáng sớm đã không thấy bóng dáng, cũng không biết đi đâu rồi, cháu có biết không?”
“Thím, cháu không biết, tối hôm qua cháu ở trong phòng làm bài tập, làm bài tập xong liền đi ngủ.” Triệu Vệ Lan vội giải thích.
“Vậy con bé đi đâu rồi, sao tìm không thấy người!” Mẹ Triệu Vệ Ny sốt ruột vỗ đùi, sau khi hỏi Triệu Vệ Lan xong, Triệu Vệ Lan nói không biết, mẹ Triệu Vệ Ny liền về nhà.
Nhưng Triệu Vệ Ny mới đính hôn hai ngày, sáng sớm không tìm thấy người, bất kể là cha mẹ Triệu Vệ Ny, hay người nhà họ Triệu theo bản năng đều nghĩ rằng chắc chắn Triệu Vệ Ny đã chạy rồi.
Mẹ Triệu là người từng nhìn thấy đối tượng đính hôn kia của Triệu Vệ Ny, cũng than thở về tuổi tác và mặt mũi của đàn trai.
Cả nhà Triệu Vệ Ny sốt ruột tìm người, rất nhanh những người trẻ tuổi trong thông không có chuyện gì cũng giúp ra ngoài tìm người cùng, nhiều người đều sợ rằng Triệu Vệ Ny đã nghĩ quẩn.
Ở nông thôn, chuyện bị cha mẹ ép gả, rồi tìm đường chết cũng không tính là lạ, đều sẽ xảy ra cùng nhau, hôm đính hôn đó, không ít người trong thôn từng nhìn thấy đối tượng của Triệu Vệ Ny, Triệu Vệ Ny không bằng lòng cũng có thể hiểu được.
“Mọi người đi dọc trên núi gần thôn họ Triệu tìm thử đi.” Người trong thôn tự chia thành nhóm đi tìm người.
Già trẻ trong thôn họ Triệu bắt đầu đi dọc trên núi gần đây tìm một lượt.
Dù thôn họ Triệu ở huyện Phượng Hoàng tỉnh Ôn không lớn, nhưng rừng núi xung quanh rất nhiều, một đứa con gái như Triệu Vệ Ny, nếu đơn thuần muốn chạy hoặc muốn trốn tránh, hay tìm cái chết đều rất dễ dàng.
Cả đám đàn ông trong thôn giúp đỡ, cũng tìm cả ngày trời, bao gồm Triệu Vệ Quốc và Triệu Vệ Cường cũng ra ngoài phụ tìm người, cơm trưa cũng không về ăn.
Mẹ Triệu nấu cơm trưa, thấy bọn Triệu Vệ Quốc không về, ở nhà liền bất giác than thở suy đoán: “Chẳng lẽ con bé Tiểu Ny nghĩ quẩn, nhảy sông rồi!”
Mẹ Triệu nghĩ như vậy là vì mấy năm trước cũng có một cô gái, bị cha mẹ ép gả, kết quả trong một đêm mưa xối xả chạy ra ngoài, nghĩ quẩn trực tiếp nhảy sông.
Mưa to, con sông của huyện Phượng Hoàng trở nên chảy xiết hơn, nhảy xuống nước lặn mất, người trong nhà cũng không cản được, người trực tiếp bị nước sông cuốn đi, người trong nhà vừa khóc vừa gọi tìm mấy ngày trời, sau cùng ngay cả thi thể cũng không tìm thấy.
“Mẹ, mẹ đừng nói bậy.” Triệu Vệ Lan lập tức lắc đầu.
“Chẳng phải mẹ đây là lo lắng sao?” Mẹ Triệu vô tâm trả lời một câu, sau đó liền đi vào nhà bếp làm việc.
Hứa Đào dẫn Triệu Lệ Nam chơi trong nhà chính, nghe thấy Triệu Vệ Lan vừa mới ngăn lời mẹ Triệu, cô ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Vệ Lan.
Vốn Triệu Vệ Lan rất bình tĩnh, lúc nhìn thấy ánh mắt của Hứa Đào, theo bản năng cô gái có chút bối rối và chột dạ.
“Chị dâu, chị nhìn em như thế làm gì?” Triệu Vệ Lan hỏi Hứa Đào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận