Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 85. Ăn ké

Anh còn nhỏ cũng không ngốc như vậy, nhất định là bị Hứa Đào ảnh hưởng.
"Này, anh đừng đổ oan cho em chứ! Con trai của anh thì diện mạo, chỉ số thông minh gì đó phải giống anh" Hứa Đào lập tức phủ nhận cô không phải là cái kiểu này.
"Anh lúc còn nhỏ, hẳn là........ không ngốc như vậy!" Triệu Vệ Quốc cân nhắn từ nói.
Hứa Đào lại tiếp tục cười đến hai quai hàm đều đau, đành vẫy tay trừng Triệu Vệ Quốc: "Đừng chọc em cười, cười đến đau cả cơ mặt"
Triệu Vệ Quốc thấy vậy cũng không nói gì thêm, gà hầm khoai tây thật nhanh chính, hầm đến hương thơm tỏa ra, toàn bộ hẻm này cơ hồ có thể ngửi được mùi thơm của thịt gà.
Thạch Đầu ở nhà chỉ có một mình, đứa nhỏ thường không biết nấu đồ ăn chỉ biết ăn lung tung, ngửi được mùi thơm không nhịn được liền mặt dày tới tìm Tiểu Nam chơi.
"Dì, hôm nay con có thể ở đây ăn cơm sao? Ba đưa mẹ đi bệnh viện sinh em bé, không có ai ở nhà" Thạch Đầu ủ rũ cụp mắt hỏi Hứa Đào với vẻ mặt chờ mong.
Canh gà thật sự rất thơm khiến nó thèm muốn xĩu, ba nó ra cửa chỉ để sẵn tùy tiện vài món cho nó ăn đối phó, nếu không ngửi được mùi thơm chắc nó cũng tùy tiện ăn qua bữa nhưng bên này mẹ Tiểu Nam lại cố tình nấu đồ ăn ngon như vậy.
"Được chứ!" Hứa Đào vui vẻ đáp ứng: "Mẹ con hôm nay sinh em bé à?"
Hứa Đào ngoài miệng hỏi trong lòng cũng tính nhẩm, quả thật đã đến ngày sinh, lần trước gặp bụng Phạm Thu Mai cũng khoảng bảy tám tháng.
"Dạ, không biết lần này sinh em trai hay em gái"
"Vậy Thạch Đầu muốn em trai hay em gái?" Hứa Đào vừa hỏi vừa múc một chén canh gà cho nó.
Thạch Đầu đứa nhỏ bảy tám tuổi, trưởng thành sớm nên suy nghĩ nhiều, Hứa Đào chỉ thuận miệng hỏi mà nó nghiêm túc suy nghĩ mới trả lời: "Con muốn em gái, có em trai ba mẹ liền không thương con nữa"
Từ lúc trong bụng mẹ có em bé liền không chú ý đến nó nhiều nữa.
Hứa Đào nghe Thạch Đầu nói không khỏi cảm khái, thời này sinh con dưỡng cái không có dụng tâm giống như đời sau, một đám con nít ở hẻm này đều là tự mình chơi giết thời gian, phương thức người lớn nuôi bọn nhỏ đều là "thả rong".
Mẹ Thạch Đầu chính mình vác một cái bụng to nên mỗi ngày tinh tực đều hữu hạn, vì vậy tùy ý tống cổ Thạch Đầu tự mình chơi, chồng Tôn Đồng Hải lại là công nhân nhà xưởng, phân nửa thời gian đều dành cho công việc nên tự nhiên xem nhẹ Thạch Đầu.
"Em gái em gái đều giống nhau" Hứa Đào trả lời một câu, cũng không dám quá mức khuyên bảo gì nó thêm.
Cô thuộc tư tưởng của đời sau nên không giống nhiều bà mẹ ở hẻm này, điểm này cô rất rõ ràng nên không tính toán nói nhiều: "Uống canh đi! Nếm thử canh gà dì làm có ngon không".
"Dì hầm gà khẳng định là ngon, toàn bộ con hẻm dì nấu cơm ngon nhất" Thạch Đầu lập tức phụ họa khoe khoang
"Mẹ nấu ngon nhất" Tiểu Nam cũng hùa theo.
Trước mặt tiểu gia hỏa cũng có một chén canh gà, chu cái mỏ uống hết sức đáng yêu.
"Mẹ, không ăn, thịt gà ngon hơn" Hứa Đào cười gắp miếng cải thìa cho Tiểu Nam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận