Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 300. Giữ gìn 3

Lúc Hứa Đào ngâm chân, Triệu Lệ Nam còn chưa ngủ, hôm nay không biết vì sao cậu bé rất hoạt bát, còn muốn ngâm chân góp vui cùng Hứa Đào.
Lúc Hứa Đào cảm thấy nhiệt độ vừa phải, mới để cậu bé giẫm hai cái, sai đó bảo Triệu Vệ Quốc lau khô chân cho cậu rồi ném lên giường.
“Cẩn thận một chút!” Hứa Đào mỉm cười nắm hai tay cậu bé, sợ cậu đắc ý quên mình, té trực tiếp lên người cô.
“Con thích mẹ.” Triệu Lệ Nam vui vẻ nói, cái tay nhỏ của cậu bé sờ mặt Hứa Đào.
Triệu Vệ Quốc ngồi trên cái ghế duy nhất trong phòng, căn phòng rất đơn giản, một cái bàn, một cái giường, một cái ghế, một cửa sổ nhỏ, còn có một cái giá mắc áo đơn giản, đương nhiên còn có hai cái rương gỗ lớn, cái rương gỗ là của hồi môn trước đây của Hứa Đào gả qua.
“Đừng quấy rầy mẹ con, nằm xuống ngủ.” Triệu Vệ Quốc cầm sách thương mại xem.
Đúng vậy, Triệu Vệ Quốc là người đàn ông trước đây tay không rời sách quân sự, bây giờ đã biến thành người tay không rời sách thương mại, người bình thường phần lớn cũng đọc kiến thức thương mại.
“Không đi!” Triệu Lệ Nam không bằng lòng, ôm lấy Hứa Đào làm nũng.
Hứa Đào mỉm cười, nhẹ giọng chơi đùa cùng Triệu Lệ Nam, mãi đến lúc cậu bé chơi mệt, chân Hứa Đào cũng ngâm xong.
Triệu Vệ Quốc đặt sách xuống, bưng chậu ngâm chân Hứa Đào ngâm đi ra ngoài đổ, lại lấy một chậu nước ấm sạch rửa chân cho Hứa Đào, Hứa Đào lau chân xong, nằm trên đường ấm áp.
Hiệu quả của ngâm chân trong thảo dược vẫn rất rõ ràng, ngâm chân xong đi ngủ, lúc Hứa Đào ngủ dậy, chân cũng nóng hơn trước.
Triệu Vệ Quốc đợi Hứa Đào ngâm chân xong, mới lên giường, rốt cuộc Triệu Lệ Nam vẫn còn nhỏ, mơ màng dựa vào người Hứa Đào nói mấy lời ngây ngô, cậu bé liền chìm vào giấc ngủ.
Hứa Đào thấy Triệu Lệ Nam đã ngủ, trở mình dựa vào Triệu Vệ Quốc, mới nói chuyện của Tôn Phương với Triệu Vệ Quốc.
Chuyện của Tôn Phương cô không có cách nào nói với Triệu Vệ Cường, chỉ có thể nói với Triệu Vệ Quốc, xem Triệu Vệ Quốc xử lý như thế nào.
“Hôm nay em và Tiểu Lan đến trường tiểu học chơi, nhìn thấy em dâu và một người đàn ông ở trong rừng trúc của trường.” Hứa Đào nói đúng sự thật với Triệu Vệ Quốc.
Thực ra nếu không phải cô vừa vặn nhìn thấy, cô cũng không muốn làm người độc ác, nhưng nếu đã nhìn thấy, cô cảm thấy cần phải nói cho Triệu Vệ Quốc biết, rồi để Triệu Vệ Quốc nói một tiếng với Triệu Vệ Cường.
Đàn ông vẫn rất kiêng kỵ với chuyện đội nón xanh gì đó, nhưng Hứa Đào cũng có thể nhìn ra, Triệu Vệ Cường rất thích Tôn Phương, nói là vâng lời răm rắp cũng không quá đáng.
“Chính mắt em nhìn thấy sao?” Triệu Vệ Quốc nhất thời sững sờ, anh còn chưa tắt đèn, nghiêng đầu nhìn về phía Hứa Đào.
“Ừm.” Hứa Đào gật đầu vẻ mặt nghiêm túc.
“Người đàn ông đó em có quen không?” Triệu Vệ Quốc yên lặng hồi lâu, sau đó hỏi tiếp.
Hứa Đào lắc đầu: “Khoảng cách có hơi xa, em không nhìn rõ là ai.”
Triệu Vệ Quốc lại im lặng, anh cũng biết chuyện liên quan đến hôn sự của Triệu Vệ Cường không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa hiện tại hai đứa mới kết hôn xong có mấy ngày mà thôi.
Nhưng nếu Tôn Phương thật sự hành động có vấn đề, Triệu Vệ Quốc cảm thấy, Triệu Vệ Cường vẫn nên biết sớm một chút.
“Ngày mai anh nói với Vệ Cường.” Triệu Vệ Quốc im lặng suy nghĩ, một lát sau quyết định.
“Ừm.” Hứa Đào gật đầu, nói nhất định phải nói, còn vấn đề phải nói như thế nào, có lẽ tự Triệu Vệ Quốc sẽ cân nhắc kỹ, liền nói sang chuyện khác: “Triệu Vệ Quốc, có phải người trong thôn rất trọng nam khinh nữ không?”
Thời gian còn sớm, mới chín giờ thôi, Hứa Đào cũng không buồn ngủ lắm, liền trò chuyện thường ngày.
“Sao vậy?”
“Chính là có hơi bùi ngùi, Triệu Vệ Ny nhà bên cạnh và Vệ Lan lớn như nhau, nhưng ngày mai em ấy phải đính hôn rồi.” Hứa Đào thở dài.
Triệu Vệ Ny mới mười sáu tuổi, cơ thể nguyên chủ yếu ớt, mười sáu tuổi ngay cả kinh nguyệt còn chưa tới, ngay cả Hứa Đào cũng không thể tưởng tượng được, Triệu Vệ Ny mười sáu tuổi, rõ ràng vẫn còn là một đứa trẻ, lại phải kết hôn.
“Rất nhiều người trong thôn kết hôn sớm, trình độ văn hóa không đủ là một mặt, mặt khác chính là vì nghèo khó.” Triệu Vệ Quốc chính chắn hơn Hứa Đào, đối với chuyện trong thôn cũng hiểu thấu đáo hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận