Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 446. Trốn học 4

"Con tự tiện cúp cua, thì phải bị trừng phạt, mẹ cũng lật lọng, sau này phòng yến hội cần dùng cá, không cần bọn họ đưa đến nữa." Hứa Đào lên tiếng.
"Mẹ, mẹ không vui vẻ con hiểu, con trốn học là con sai, mẹ muốn phạt liền phạt con, nhưng có thể đừng làm khó Nguy Chấn Vũ bọn họ hay không?" Triệu Lệ Nam ngẩng đầu khẩn cầu Hứa Đào.
Từ sau khi Triệu Lệ Nam năm tuổi, cách xưng hô của cậu bé từ giọng gọi mẹ non nớt từ từ biến thành một chữ mẹ như hiện tại. Hứa Đào biết đứa nhỏ dần dần lớn lên, bé trai mười tuổi lại gọi một tiếng mẹ như trẻ con vậy.
Đứa nhỏ đột nhiên nhượng bộ kêu mẹ, trong lòng Hứa Đào cũng hơi dao động, nhưng vẫn giữ vững như cũ.
"Trừng phạt bọn họ càng hữu hiệu hơn trừng phạt con." Hứa Đào rất rõ ràng, đứa nhỏ Triệu Lệ Nam này hiền lành, cũng vì vậy cảm giác áy náy sẽ khiến cậu nhớ lần cúp cua này thật kỹ.
"Mẹ!" Triệu Lệ Nam chỉ có thể khổ sở giống như là một con chó husky Hứa Đào.
"Tiểu Nam, con mười tuổi, hẳn biết không thể tự tiện cúp cua! Rời khỏi trường học thì phải xin phép thầy cô giáo, cũng đồng thời phải nói cho người nhà, mà không phải tự mình muốn thế nào thì được thế đó. Con lo lắng bọn họ không tìm được đường, con có thể thương lượng với mẹ, mẹ không phải là không thể gọi người giúp đỡ." Hứa Đào rất bất đắc dĩ trách cứ Triệu Lệ Nam.
Hứa Đào thật ra thì cũng không muốn giáo dục cậu, trước kia cậu cũng không phạm qua loại sai lầm này. Nhưng mà Hứa Đào cũng lo âu, cô biết, Dương Thành bên này phát triển nhanh, mọi ngành mọi nghề, hỗn tạp, bạch đạo hắc đạo, người thủ đoạn sạch sẽ hay không sạch sẽ đều đến Dương Thành, dần dần, người què có nhiều hơn.
Triệu Lệ Nam thật sự không yên tâm bạn học, có thể nói một tiếng, Hứa Đào cũng cho phép cậu thỉnh thoảng xin nghỉ, cũng có thể giúp một tay an bài chăm sóc hai ông cháu kia.
Hứa Đào tức giận ở chỗ bản thân cậu cúp cua, ai cũng không nói, ai cũng không biết, còn may là đến Kim Nam Hiên, địa phương quen thuộc, người trong tiệm cũng đều biết cậu.
Nếu như cậu chạy đi những địa phương khác, xảy ra chuyện gì phải làm thế nào? Cô đi đâu để tìm cậu trở về.
Cô trước kia từng xem qua một vụ lừa gạt, thời kỳ năm tám sáu đến năm chín mươi hai, Dương Thành bên này có thật nhiều vụ án lừa gạt xảy ra, những người đó là con buôn một chút cũng không có nhân tính, đánh mê người choáng váng ngất xỉu, giết chết không ít.
Cũng vì vậy, Triệu Lệ Nam một mình cưỡi xe đạp đi học, cô cũng đều nhắc nhở qua rất nhiều lần, chú ý an toàn, chú ý đề phòng người xa lạ, tan học liền đàng hoàng ngoan ngoãn trở về.
Đứa nhỏ này hoàn toàn xem như gió thoảng bên tai.
"Con biết rồi, sau này con tuyệt đối sẽ không trốn học nữa. Mẹ đổi những thứ khác để trừng phạt có được hay không, con nhận phạt." Triệu Lệ Nam đưa tay nắm tay Hứa Đào: "Mẹ, cầu xin mẹ, ông nội Nguy ho khan rất nặng, cũng không có tiền mua thuốc, Nguy Chấn Vũ ngay cả học phí cũng không đóng, cá ở phòng yến hội không cần bọn họ đưa, bọn họ sẽ rất khó khăn."
Nếu như bởi vì cậu tốt bụng cúp cua hỗ trợ, mẹ thật sự không để cho bọn họ tiếp tục đưa cá, Triệu Lệ Nam cũng không biết nên làm cái gì, Nguy Chấn Vũ sẽ rất thất vọng, cậu làm sao nói với bạn mình.
Hứa Đào ngược lại cũng biết, tình huống của hai ông cháu kia quả thật rất cần cơ hội đưa cá này, tiền kiếm được không nhiều, lại có thể cải thiện nhiều vấn đề.
Cô thật sự rất giận, giận cả một ngày.
Sáng sớm, quản lý trưởng chi nhánh của Kim Nam Hiên gọi điện thoại nói cho cô, Triệu Lệ Nam không đi học, cúp cua đến chi nhánh, cô thiếu chút nữa nổ tung tại chỗ.
Tiểu tử thối chỉ mới học năm thứ tư đã bắt đầu cúp cua, lá gan là thật to.
"Muốn mẹ đổi một loại trừng phạt khác cũng được." Hứa Đào suy tính Triệu Lệ Nam thích đồ vật gì, đánh vào nơi nào thì sẽ đau, cô tuyệt đối muốn Triệu Lệ Nam nhớ sâu sắc sự dạy dỗ lần này.
"Tịch thu bóng rổ, máy trò chơi tiểu bá vương, yo-yo. . ."
Hứa Đào còn đang suy nghĩ đến những món đồ mà Triệu Lệ Nam thích, chuẩn bị tịch thu sạch sẽ, nhìn xem sau này cậu còn dám cúp cua hay không.
"Mẹ, đừng tịch thu." Triệu Lệ Nam khẩn cầu.
Mấy thứ đồ này đều là thứ cậu thích nhất, tịch thu như vậy, thật sự không biết làm sao.
"Được, còn có những mô hình trong phòng, những quyển truyện tranh, tất cả đều tịch thu, buổi tối chờ cha con trở về để cho ông ấy tịch thu." Triệu Vệ Quốc rất có sở trường trong những chuyện này.
Cũng là vào lúc này, khi nghiêm túc suy nghĩ một chút những món đồ mà Triệu Lệ Nam yêu thích, Hứa Đào cũng mới ý thức tới, tự mình thật sự cưng chiều cậu bé quá mức, đứa nhỏ ỷ vào đầu óc thông minh, học tập căn bản không cần quá dụng tâm, cậu càng không chút kiêng kỵ.
"Mẹ." Triệu Lệ Nam tuyệt vọng.
Cậu bé cũng không nghĩ tới, buổi sáng trốn hai tiết, tất cả đồ vật mình yêu thích đều bị tịch thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận