Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 534. Vứt bỏ 5

Đừng nói, đây còn là lần đầu tiên cô và Triệu Vệ Quốc hôn môi trong xe, lại là lần đầu tiên tư thế ngồi thân mật như vậy, còn là dưới lầu khu nội trú của bệnh viện.
Ánh sáng đèn đường bên ngoài vốn mờ nhạt, khiến cho bầu không khí của hai người trong xe mập mờ và tràn đầy cảm giác không chân thật.
Trong nháy mắt tràn đầy không khí ngượng ngùng, hoocmon Adrenaline có chút kích thích con người, tim cũng đập loạn thình thịch!
Tay của người đàn ông đặt trên ngực cô, hai tay người phụ nữ nhẹ nhàng vòng qua cổ anh, môi kề môi, thân mật và ngọt ngào.
“Phốc!” Hôn một lúc lâu, lúc rời nhau ra, còn âm thanh phốc nhẹ nhàng làm người ta xấu hổ.
Ầm—
Giữa hai vợ chồng, quấn lấy nhau thân mật vô số lần, Hứa Đào tự hỏi đã sớm có kinh nghiệm, nhưng lúc này lại khó tránh khỏi gò má nóng bừng, âm thanh phốc đó quá quá xấu hổ rồi.
Khó trách có rất nhiều người thích tìm kích thích, Hứa Đào phát hiện địa điểm khác nhau, hoàn cảnh khác nhau, thật sự cảm nhận cũng hoàn toàn không giống. Thậm chí ngay cả tần số của nhịp tim, hô hấp quấn quanh của hai người hòa vào nhau đều khiến người ta lún sâu vào.
“Chết tiệt.” Triệu Vệ Quốc nhìn mặt cô đỏ ửng, chán nản thấp giọng chửi, đồng thời lại khẽ mỉm cười.
Giơ tay lên, ngón tay cái thô của Triệu Vệ Quốc lau khóe môi ướt át căng mọng của cô, môi của cô, vừa nhìn là bằng chứng từng bị nhấm nháp qua, khiến anh hài lòng cũng tràn đầy cảm giác chân thực.
“...” Hứa Đào chỉ có thể bất đắc dĩ trừng anh lên án.
Đang êm đẹp nhất định phải hôn cô, ở lúc này, cô bị khơi gợi hứng thú, nhưng cũng chỉ có thể im bặt mà thôi, chậc!
Hứa Đào đối với cảm giác dục cầu bất mãn này của mình tỏ vẻ khinh bỉ, ở cùng Triệu Vệ Quốc lâu, cũng bị anh ảnh hưởng, cô cũng dường như dần thay đổi rồi.
Haiz! Đây cũng không biết rốt cuộc là tốt hay xấu, nhưng Triệu Vệ Quốc dường như rất thích.
“Về nhà.” Hai tay Triệu Vệ Quốc bóp eo cô, bế cô lên phối hợp đặt cô ngồi xuống ghế phó lái.
Hứa Đào ngồi lại vị trí có chút chậm chạp, sau đó dùng ánh mắt lên án anh.
Từ bệnh viện về nhà, đường sá không xa lắm, xe trên đường không nhiều, thỉnh thoảng gặp một số xe taxi và xe riêng, không đến nửa tiếng đã về đến nhà.

Sức khỏe cha Triệu coi như tốt, sau khi phẫu thuật bệnh đục thủy tinh thể, cũng không có quá nhiều vấn đề khác, lúc đầu bác sĩ còn lo lắng, sau khi phẫu thuật sẽ có biến chứng, khá may mắn là không có.
Ngày hôm sau Hứa Đào và đám người mẹ Triệu vẫn đến bệnh viện như cũ, tình trạng của cha Triệu rất tốt, đồng thời, Hứa Đào cũng hỏi thăm y tá đại khái tình hình của Trần San San.
Y tá nhỏ cũng có hơi nhiều chuyện, dẫu sao Trần San San và Diệp Chấn Hoa tế nhị mà phức tạp.
“Tối qua cô ấy chảy máu nhiều, cấp cứu ba tiếng đồng hồ, người đã được cứu về, nhưng đoán chừng phương diện sinh sản sẽ có chút ảnh hưởng.” Y tá nhỏ lắc đầu nói chuyện, giọng điệu cũng rất thương xót.
Lúc Trần San San sinh con vốn vết thương rách rất lớn, vừa sinh xong lại đi lại, còn làm chỉ khâu vết thương căng chặt, mất máu nhiều đến hôn mê, nếu không phải Hứa Đào nói với ý tá trực, có thể cái mạng nhỏ cũng không giữ được.
“Sau khi tỉnh là cũng chưa từng nói một câu.” Y tá nhỏ lặng lẽ nói, ánh mắt vẫn luôn đề phòng xung quanh.
Bệnh viện hiển nhiên cấm tiết lộ tình trạng bệnh nhân, nhưng y tá nhỏ cũng chính là Tiểu Thái, cũng biết Hứa Đào và bọn họ quen nhau, liền nhỏ tiếng nói ra.
“Vậy người đàn ông đâu?” Hứa Đào rất tò mò Diệp Chấn Hoa.
Nhưng dù cô tò mò, cũng không đến gần phòng sản phụ bên đó nữa, dù sao người không có liên quan nhiều lắm, ăn dưa xong không thể vì vậy mà rước họa vào thân, vậy thì mất nhiều hơn được.
“Sáng nay đã nộp mấy ngày tiền thuốc thang, người thì đã đi rồi, căn bản mặc kệ sống chết của cô ấy.” Giọng điệu y tá nhỏ có chút bất lực.
Người đàn ông nếu quay lại, có lẽ sớm đã quay lại rồi, kết quả từ trưa hôm qua đến bây giờ người sản phụ đó sinh con xong, ban đêm bung chỉ cấp cứu, rồi đến lúc này tỉnh lại, đều chưa ăn một chút đồ nào.
Vẫn là bọn họ nhìn không được, đưa cho cô ta một ly nước ấm, nhưng cô ta không uống, nhìn dáng vẻ rất tuyệt vọng.
“Thật là đồ rác rưởi.” Hứa Đào than thở.
“Còn không phải sao!” Y tá nhỏ gật đầu rất tán thành.
Coi như quan hệ hai người kỳ lạ, cũng không cần làm chuyện tuyệt tình như vậy, người ta còn sinh cho một đứa con mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận