Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 539. Văn phòng phẩm 4

Triệu Vệ Cúc và Ngô Lâm Tiêu không hiểu, nhưng Hứa Đào hiểu quá rõ sức mua của học sinh.
Đồ dùng học tập xinh đẹp, mới lạ, đối với học sinh mà nói, thật sự vô cùng có sức hấp dẫn, dù đắt, bán được tương đối ít, nhưng đồng thời lợi nhuận cũng cao.
Bán một, hai, ba cái bút bi, tiền kiếm được là một hào, hai hào, ba hào. Nhưng hộp dụng cụ học tập đắt, kiểu thăng cấp mấy bậc, có có đồng hồ điện tử của học sinh, những cái này bán ra một cái, lợi nhuận kiếm được chính là mấy đồng, đây cũng rất kinh người.
Vợ chồng Triệu Vệ Cúc hoảng sợ, sợ không có người mua, dẫu sao giá vốn mua vào hộp bút bản nâng cấp cũng phải năm đồng.
Một hộp bút, trước đây bọn họ mua cho Ngô Học Văn, chì là một cái hộp nhỏ mà thôi, đã tốn hai hào, cũng đã rất đau lòng rồi, quả thực không nghĩ ra được, có bao nhiêu người sẽ mua dụng cụ học tập đắt tiền giống như chị dâu Hứa Đào của cô ta.
Không hiểu, nghi ngờ, nhưng trái lại hai vợ chồng cũng rất nghe lời, mấy ngày nay mắt liếc nhìn về hộp bút giá vốn năm đồng mà Hứa Đào bảo bọn họ bán mười hai đồng, bọn họ rất hoảng hốt.
Đắt như vậy, thật sự có học sinh sẽ mua sao?
Hoảng sợ nhưng vợ chồng Triệu Vệ Cúc vẫn nghe đề nghị từ Hứa Đào.
Sau khi cửa hàng mở ra, trước tiên dán một tờ ghi rõ hoạt động liên quan đến cửa hàng văn phòng phẩm rất lớn ở chỗ bắt mắt của cửa hàng văn phòng phẩm.
Hoạt động này cũng là đề xuất của Hứa Đào, đến cửa hàng văn phòng phẩm mua đồ dùng học tập, đạt đến một giá nhất định sẽ có quà tặng tương đối phù hợp.
Ví dụ sau khi mua đồ dùng năm đồng, sẽ tặng một cục tẩy hình động vật nhỏ, chất lượng cục tẩy tặng này rất kém, giá quy định bán lẻ cục tẩy tương tự đều là năm hào một cục.
Còn đạt đến mười đồng, thì tặng một chai bút xóa nhỏ, đạt đến hai mươi đồng, thì tặng một chai bút xóa và một máy chơi game bắn vòng nước cỡ nhỏ.
Giá vốn của những thứ đồ này đều không cao, nhưng đối với học sinh tuyệt đối đều rất có sức hấp dẫn.
Đồ dùng học tập học sinh cấp ba cần thì càng khỏi phải nói, máy cassette cá nhân, băng từ tiếng Anh, băng nhạc thịnh hành của Hồng Kông nổi lên, những thứ đồ này đều không rẻ, Hứa Đào bảo Triệu Vệ Cúc đặc biệt mở ra một cái tủ chuyên bán chúng.
Giá cả không rẻ, nhưng kiếm cũng rất nhiều.
Quà Hứa Đào bảo Triệu Vệ Cúc đem đi tặng đều là đồ có chất lượng không tệ, chắc chắn phải tốn một chút vốn, nhưng cũng chắc chắn sẽ khiến cho sức mua của học sinh có cơ sở kinh tế càng mua nhiều hơn.
Rất nhiều học sinh định mua đồ bốn đồng, chắc chắn sẽ gắng gượng mua đến năm đồng, đổi lấy một cục tẩy quà tặng.
Mua máy cassette cá nhân, một cái máy đắt nhất, giá quy định là một trăm tám mươi bảy đồng, chỉ cần mua thêm đồ dùng học tập khác đủ mười ba đồng, thì có thể tặng một bộ tai nghe máy cassette cá nhân tốt.
Thông thường mà nói, học sinh có thể tiêu một trăm tám mươi bảy đồng trở lên, cũng không ngại tốn thêm mười ba đồng, mua thêm một bộ tai nghe.
Quà tặng tai nghe đó là quà của máy cassette cá nhân Hứa Đào bảo Triệu Vệ Cúc thảo luận với chủ cửa hàng bán sỉ, trên thực tế, bọn Triệu Vệ Cúc cũng không có tốn tiền.
Nhưng nếu mua lẻ tai nghe bên ngoài, cần phải tốn mười lăm đồng.
Thông thường học sinh mua máy cassette cá nhân, loại đồ vật này không rẻ, chắc chắn đều so sánh giá cả, cũng sẽ hỏi thăm tình hình tránh một chút.
Quà tặng thêm một bộ tai nghe này, chắc chắn học sinh rất thích, mà Triệu Vệ Cúc đã không tốn tiền, mà còn có thể đẩy mạnh tiêu thụ văn phòng phẩm khác thêm mấy chục đồng, đối với học sinh mà nói, đối với bọn Triệu Vệ Cúc mà nói đều là kiếm lời.
Hoạt động quà tặng là phương pháp cơ bản của rất nhiều người bán hàng sau này để đẩy mạnh tiêu thụ, bây giờ còn chưa thịnh hành lắm, nhưng chắc chắn rất hữu hiệu.
Ngày đầu tiên cửa hàng văn phòng phẩm khai trương là thứ hai.
Triệu Vệ Cúc và Ngô Lâm Tiêu mở cửa mà vội vội vàng vàng, ngồi trong cửa hàng đợi mà trong lòng không có sức lực gì, rốt cuộc là lần đầu tiên làm ăn, thấp thỏm là chuyện bình thường.
Nhưng khi có học sinh lục tục đi qua, sau khi có học sinh đi vào mua đồ dùng học tập, sự căng thẳng của bọn họ mới dần biến mất, thay vào đó là sự phấn khởi.
Dù trường trung học cơ sở chỉ có ba cấp lớp, nhưng trường học này là trực tiếp liên thông với trung học phổ thông, học sinh ở trường trung học cơ sở, chỉ cần thành thành tích không thấp quá, căn bản đều có thể thuận lợi học lên phổ thông.
Cũng vì vậy trong phạm vi một trường học, có học sinh của sáu độ tuổi, số lượng học sinh đoán chừng cũng xấp xỉ hơn năm nghìn người.
Học sinh nhiều, mua sắm cũng nhiều, một bữa sáng đều bận rộn, mãi đến trước khi tiếng chuông báo buổi sáng của trường reo, cửa hàng náo nhiệt mới theo học sinh đi học mà dần yên tĩnh lại.
Triệu Vệ Cúc và Ngô Lâm Tiêu cũng lau mồ hôi ngồi xuống nghỉ ngơi, ánh mắt nhìn rất nhiều đồ dùng học tập trong cửa hàng bán hết, lần đầu tiên cảm nhận được sức mua sắm kinh người của học sinh, cũng bất giác vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận