Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 319. Cười 4

“Triệu Vệ Quốc anh là trẻ con hả?” Hứa Đào nhìn cái bát trước mặt Triệu Lệ Nam, rồi nhìn về phía Triệu Vệ Quốc: “Đã chừa cho anh bát đậu hũ trong nhà bếp rồi, anh còn giành của con.”
Mẹ Triệu cũng nghe thấy tiếng gọi của Triệu Lệ Nam, đang mang tạp dề, lúc này đang thò đầu từ nhà bếp ra ngoài.
“Con thật là, trời lạnh như vậy, chọc con trai con khóc làm gì?” Mẹ Triệu cũng rất cạn lời.
Triệu Vệ Quốc chột dạ sờ mũi một cái.
Hứa Đào đi ra dỗ dành Triệu Lệ Nam: “Đừng khóc, mẹ nói bà nội lấy đậu hũ cho cha con ăn mang đến cho con có được không?”
“Dạ.” Triệu Lệ Nam gật đầu.
Hứa Đào vào nhà bếp bưng một bát đậu hũ ra cho cậu bé, sau khi Triệu Lệ Nam nhìn thấy đậu hũ nín khóc mỉm cười, nuốt nước mắt sắp sửa trào ra trở về.
“Ăn đi! Mẹ đã để rất nhiều đường, còn ngon hơn bát vừa nãy.” Hứa Đào rất biết dỗ trẻ con.
Triệu Lệ Nam liền vui vẻ, cái đầu nhỏ gật mạnh.
Triệu Vệ Quốc nhìn Hứa Đào, rồi nhìn Triệu Lệ Nam, đợi Hứa Đào trở lại nhà bếp, anh lại ngồi trước mặt cậu bé giở trò cũ, anh nhỏ giọng dỗ: “Tiểu Nam, cha đói, cho cha ăn thêm một miếng nữa được không?”
Triệu Lệ Nam từng bị lừa, khi đối mặt với Triệu Vệ Quốc, trong ánh mắt cậu bé đều là đề phòng và lên án, nhưng giọng nói Triệu Vệ Quốc lại tủi thân, cậu bé nhếch cái miệng nhỏ có chút do dự, đây là cha mà!
“Chỉ một miếng thôi?”
“Ừm, một miếng.” Triệu Vệ Quốc gật đầu kiên định.
“Cho cha.” Triệu Lệ Nam dùng cái muỗng múc một miếng loạng choạng muốn đút Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc lại lắc đầu: “Cha tự ăn có được không?”
“...” Triệu Lệ Nam bối rối, trong ánh mắt đều là không tin tưởng, vừa nãy cha đã lừa gạt tình cảm của cậu như vậy, cậu còn có thể tin tưởng người cha ruột này không?
Tình cảm trong lòng cậu bé quanh quẩn phức tạp một lúc lâu, cuối cùng tình cảm vẫn chiến thắng lý trí, cậu bé ngoan ngoãn đặt cái muỗng xuống cho Triệu Vệ Quốc.
Lại tin tưởng cha một lần nữa đi!
Triệu Vệ Quốc liền vui mừng, cầm cái muỗng định giở trò cũ bắt nạt cậu bé.
Hứa Đào vẫn luôn chú ý tình hình trong nhà chính, nhìn thấy Triệu Vệ Quốc lại lừa gạt thành công, chuẩn bị khiêu khích lại tấm lòng yếu đuối của cậu bé, nhất thời không nhịn được mỉm cười lên tiếng cảnh cáo: “Triệu Vệ Quốc, anh dám chọc thằng bé khóc lần nữa thử xem?”
Hứa Đào dựa vào cửa nhà bếp, nhìn người đàn ông, trong giọng nói đều là sự đe dọa.
Nếu là bình thường, Hứa Đào cũng thích xem một mặt thú vị đáng yêu của cậu bé, nhưng quê nhà tỉnh Ôn lạnh quá rồi, cậu bé về nhà mấy ngày nay, mỗi ngày cô đều thoa kem dưỡng da mặt cho cậu, gương mặt cậu bé rõ ràng không mềm bằng ở Dương Thành trước đây, lại khóc hai lần, xác định sẽ khô nứt nẻ.
“Thật sự chỉ ăn một miếng.” Triệu Vệ Quốc rất thức thời ăn một miếng liền dừng lại, trả cái muỗng lại cho Triệu Lệ Nam.
Triệu Lệ Nam nhìn thấy đậu hũ chỉ bị múc ăn một miếng, cậu bé liền vui vẻ, nhận lấy cái muỗng ăn vui vẻ, lúc ăn rất thích thú, cái chân ngắn nhỏ còn đung đưa hai cái.
Phiền muộn ngày hôm nay của nhà họ Triệu, cũng tan ra theo tâm trạng của cậu bé.
Không thể không nói, cậu bé thật sự là máy điều hòa rất tốt trong cuộc sống nặng nề, tất cả chuyện không vui, lúc nhìn thấy đứa trẻ ngây thơ, sẽ trở nên tốt hơn nhiều.
Lúc ăn tối, Triệu Vệ Cường cũng không ra khỏi phòng, Triệu Vệ Quốc mang cơm kèm đồ ăn vào cho anh ta, cũng không khuyên anh ta nhiều, chỉ để anh ta tự vượt qua.
Trong phòng, Triệu Vệ Cường nhìn thấy Triệu Vệ Quốc bưng cơm vào, tâm tình rất khó chịu, nhìn thức ăn một cách phức tạp hồi lâu, cuối cùng vẫn bưng cơm lên ăn.
Ăn tối xong Hứa Đào như thường ngày, nấu thuốc bắc ngâm chân, Triệu Lệ Nam được dỗ ngủ.
“Thật là, để Triệu Hòa Phong lấy hai trăm đồng bồi thường sự việc sao?” Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc hỏi.
Thực ra cô cũng biết, sự việc tiến thoái lưỡng nan, muốn truy cứu tới cùng cũng hơi khó, nhưng Hứa Đào vẫn bực bội thay Triệu Vệ Cường, người đang yên lành bị ghét bỏ, sau này còn bị người ta chỉ trỏ không ngóc đầu lên được nữa!
“Ngày mai anh và Vệ Cường đến thị trấn thử.” Triệu Vệ Quốc lắc đầu: “Chắc có thể đào ra không ít chuyện xấu xa của Triệu Hòa Phong và Tôn Phương đó.”
“Ừm, em cũng nghĩ vậy.” Hứa Đào gật đầu tán thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận