Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 160. Kiêu ngạo 1

“Tiếc thật! Cũng không biết khi nào em mới cưới được vợ.” Tần Dục Bân lắc đầu cảm thán, cầm lấy cọ tiếp tục sơn tường.
Khâu Điền Dũng thấy Tần Dục Bân bị Triệu Vệ Quốc đuổi đi, liền chuyển hướng đi đến bên cạnh Triệu Vệ Quốc, dùng bả vai huých vào Triệu Vệ Quốc một cái: “Vệ Quốc, em dâu thực sự lợi hại như vậy sao?”
Khâu Điền Dũng vẫn có chút không tin Hứa Đào giỏi như vậy.
Chẳng trách người xưa đều nói, lấy vợ thì phải lấy người tài đức vẹn toàn. Khâu Điền Dũng nhìn Triệu Vệ Quốc, sau đó nhìn Hứa Đào ở bàn ngoài cửa sổ đang bưng ly nước nhẹ nhàng uống, lúc này anh ta thật lòng khâm phục sự may mắn của Triệu Vệ Quốc.
Người vợ người ta cưới, bất kể là ngoại hình, cách cư xử, khả năng kiếm tiền,..., cái gì cũng có thể làm được, lại nghĩ đến vợ mình, Khâu Điền Dũng không khỏi có chút buồn phiền.
Anh ta theo Triệu Vệ Quốc chạy taxi, mỗi tháng có thể nhận được ba mươi đồng tiền lương và mười lăm đồng tiền thuê nhà, cũng được cỡ bồn mươi lăm đồng, hơn nữa lái taxi cũng có thể diện, anh ta và đám người anh Hoa đều cảm thấy theo Triệu Vệ Quốc chạy taxi rất tốt.
Nhưng Trương Thục Phân vợ anh ta lại vô cùng nhu nhược, cô ta cảm thấy vận chuyển dầu được hơn, chạy taxi thì không có tương lai, cho rằng đi taxi quá đắt, đi ba bốn cây số phải tốn hai ba đồng, Trương Thục Phân suy nghĩ xuất phát từ quan điểm cá nhân, cảm thấy có lẽ không có mấy người sẽ chịu đi ra ngoài bằng taxi.
Mấy ngày nay cô ta còn nói Triệu Vệ Quốc làm người không tử tế, ngày đó ăn cơm rõ ràng cô ta đã đề xuất với Hứa Đào chuyện muốn Khâu Điền Dũng chạy vận tải, bây giờ bọn họ đột nhiên giao công việc vận chuyển cho Lý Kiến Thụ, vì thế Trương Thục Phân vô cùng buồn bực, mỗi ngày đều thúc giục anh ta nói rõ với Triệu Vệ Quốc.
Trương Thục Phân chưa từng đọc nhiều sách, mới lên lớp ba đã bắt đầu giúp gia đình làm ruộng, trình độ văn hóa thấp đã hạn chế tầm nhìn của cô ta, nhưng những điều này cũng không ảnh hưởng đến tính cố chấp của cô ta chút nào, cô ta chỉ cố chấp với những gì cô ta đã nhận định.
“Vợ của tôi đương nhiên lợi hại rồi!” Triệu Vệ Quốc gật đầu, dáng vẻ vô cùng tự hào: “Mau sơn tường đi.”
Sau khi Triệu Vệ Quốc tự hào xong, lập tức nhíu mày nhìn Khưu Điền Dũng, sau đó tầm mắt cũng nhìn Hứa Đào ngoài cửa sổ, tâm trạng vô cùng tốt.
Tốc độ làm việc của mấy người đàn ông rất nhanh, họ phối hợp sơn tường cũng ăn ý, quét vôi một căn phòng chưa tới hai mươi phút đã xong, căn phòng vốn cũ nát đã được sơn kỹ, cũng trở nên sáng sủa hơn.
Chắc chắn đợi qua mấy ngày, sau khi sơn trên tường khô lại, mua một ít bàn làm việc đặt trong nhà, Công ty taxi Đào Viên giống như vậy.
“Anh Quốc, mấy ngày nữa lại đặt hai cái bàn ở đây, thì sẽ có dáng vẻ của văn phòng rồi.” Liêu Đồ Hàng ra dấu trong không trung.
“Ừm.” Triệu Vệ Quốc cũng vui vẻ gật đầu theo, đã có thể nhìn thấy hình mẫu ban đầu của Công ty Đào Viên, thật tuyệt.
“Được rồi, mọi người xử lý việc còn lại đi, anh đưa vợ con về trước.” Triệu Vệ Quốc thấy sự việc gần như đã sắp xếp xong, liền giao việc còn lại cho mọi người.
“Vâng, anh Quốc cứ về đi!” Bọn người Liêu Đồ Hàng sôi nổi gật đầu.
Sau khi Triệu Vệ Quốc quét vôi phòng xong, anh đi đến chỗ có vòi nước bên cạnh để rửa mặt, cố rửa sạch bụi trên mặt.
“Trời lạnh, anh đừng rửa mặt bằng nước lạnh, không có nước nóng sao?” Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc trực tiếp rửa mặt bằng nước trong vòi, liền sợ lạnh thay anh.
Bây giờ không còn là mùa hè nữa, chiều tối nước máy vẫn lạnh ngắt dù được phơi nắng, Hứa Đào vốn là người sợ lạnh nên hoàn toàn không chịu nổi.
“Không sao, không lạnh.” Triệu Vệ Quốc hoàn toàn không để ý.
“Anh cúi đầu xuống một chút.” Hứa Đào nhìn thấy Triệu Vệ Quốc rửa mặt, trên má vẫn còn dính một ít vôi chưa rửa sạch.
Trong tòa nhà đổ nát này không có gương, bản thân Triệu Vệ Quốc cũng không phát hiện gò má mình không sạch, Hứa Đào liền đứng dậy bảo người đàn ông khom lưng cúi đầu xuống.
Triệu Vệ Quốc nghe Hứa Đào bảo, lập tức đến gần khom người cúi đầu phối hợp, Hứa Đào đưa tay lên xoa lên mặt anh, lau sạch bột vôi trên mặt anh.
“Được.” Hứa Đào bình tĩnh lau sạch.
“Ừm.” Triệu Vệ Quốc đứng thẳng người mỉm cười.
“Ồ!!!” Trong phòng đang quét vôi bên kia, Liêu Đồ Hàng và Tần Dục Bân cũng đang chú ý quan sát đến tình hình bên ngoài, nhìn thấy dáng vẻ thân mật của Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào, họ lập tức ồn ào hóng chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận