Tam Quốc Tranh Phong

Chương 143

Lưu Kỳ hỏi:
- Tôn Sách ép Đại Kiều lấy y?
Lưu Kỳ có chút bất ngờ, chính mình cướp dâu chính là cứu hai tỷ muội bọn họ.
Tiểu Kiều ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lưu Kỳ, không vui nói:
- Y trực tiếp sai người đến cầu hôn và ép buộc cũng có gì khác nhau đâu.
Lưu Kỳ nhìn Tiểu Kiều nói không thành lời, Tôn Sách này tám phần mười là thấy tỷ muội các nàng xinh đẹp nên sai người đến cầu hôn, còn phụ thân hai nàng không dám không đáp ứng, vì vậy trong mắt hai tỷ muội bọn họ cầu hôn và ép buộc cũng chẳng có gì khác biệt. Nghĩ vậy Lưu Kỳ nhìn Tiểu Kiều hỏi:
- Nàng gặp Chu Du chưa?
Tiểu Kiều nhìn Lưu Kỳ tựa hồ xem thấu tâm tư Lưu Kỳ, hừ một tiếng liền tiến về phía trước, Lưu Kỳ ở sau đưa tay sờ sờ trán rồi đuổi theo.
Dọc đường đi hai người im lặng không nói gì nhưng không khí không hề nặng nề, Lưu Kỳ phát hiện hắn ở cùng Tiểu Kiều cảm giác vô cùng thoải mái, bất luận nói hay làm gì đều không ngượng ngùng, giống như hậu thế nghĩ sao làm vậy, muốn nói gì thì nói cái đó, không có hục hặc hay cố ý giả bộ.
Không lâu sau hai người đi tới trước cửa phòng Tiểu Kiều ở, Tiểu Kiều quay đầu thoáng liếc nhìn Lưu Kỳ nói:
- Cám ơn.
Tiểu Kiều khách khí như thế, ngược lại khiến cho Lưu Kỳ có chút không thích, lắc lắc đầu nói:
- Không có gì.
Tiểu Kiều đẩy cửa đi vào cũng không đóng cửa, do dự một chút nói:
- Ta chưa gặp.
Sau đó đóng chặt cửa.
Lưu Kỳ ngoài cửa sửng sốt lập tức cười lớn, rồi rời đi.
Tiểu Kiều trong phòng nghe được Lưu Kỳ cười lớn rời đi, nàng mỉm cười đi vào trong phòng, vừa vào đã thấy một người đang ngồi trong phòng không khỏi a một tiếng.
Sau khi hô lớn Tiểu Kiều mới nhìn rõ người trong phòng, người này không phải ai khác chính là Đại Kiều ngồi trước bàn giống như hoa mẫu đơn giương cánh khoe sắc. Tiểu Kiều oán trách kêu một tiếng tỷ tỷ rồi kéo Đại Kiều qua một bên.
Đối với Tiểu Kiều bướng bỉnh, Đại Kiều đành phải vỗ vỗ tay Tiểu Kiều nói:
- Ngươi nha! Đã muộn thế này còn chạy ra ngoài, thực sự làm cho ta lo lắng.
Tiểu Kiều thè lưỡi cười nói:
- Cả ngày ở trong phòng buồn chết vì thế tùy ý ra ngoài đi dạo, không có gì hay ta lại quay về phủ.
Đại Kiều bất đắc dĩ thoáng liếc nhìn Tiểu Kiều, hỏi:
- Vậy muội vì soa lại đi cùng đại công tử?
Vừa nãy hai người nói chuyện, Đại Kiều ở trong phòng nghe rất rõ, nàng có chút nghi hoặc không rõ vì sao Tiểu Kiều dám bạo gan nói chuyện với nam nhân như vậy.
Trên mặt Tiểu Kiều toát lên vẻ vui mừng kẻ lại câu chuyện vừa nãy một lần, Đại Kiều ở bên nghe được không khỏi âm thầm hoảng hốt. Đợi đến khi Tiểu Kiều nói xong, Đại Kiều mới thở dài kéo Tiểu Kiều nói:
- Muội muội về sau nghìn vạn lần không được làm như vậy, cho dù nhìn thấu tâm tư của hắn cũng không được nói ra, đặc biệt thời điểm hắn động sát tâm, nếu đổi lại là người khác e là muội đã sớm. . .
Nói đến đây Đại Kiều im lặng không nói, nhưng Tiểu Kiều thông minh biết nàng muốn nói điều gì. Gần vua như gần cọp, đối với một nữ nhân mà nói nam nhân chính là vua của bọn họ, nếu như một nữ nhân để nam nhân nhìn thấu toàn bộ tâm tư tất nhiên nữ nhân này không lâu sau sẽ xuất hiện bên cạnh nam nhân kia, dù sao bất cứ ai cũng không mong muốn bản thân nói gì làm gì cũng bị người khác biết rõ.
Nhìn sắc mặt Đại Kiều ưu sầu, Tiểu Kiều hiểu chuyện gật gật đầu thấp giọng nói:
- Tỷ tỷ yên tâm, về sau ta sẽ không thế nữa.
Nói xong sắc mặt vui tươi vừa nãy đã biến mất không còn, giống như không còn một tia hứng thú xem kịch.
Nhìn bộ dáng Tiểu Kiều như thế, Đại Kiều thở dài ôm lấy Tiểu Kiều nhỏ nhẹ an ủi.
. . . . .
Lưu Kỳ bên kia đã trấn định tâm tình quay về phòng, lúc này Vương Nghị đã sớm chờ ở bên trong.
Nhìn thấy Lưu Kỳ tiến vào, Vương Nghị quỳ gối nói:
- Tham kiến đại công tử.
Lưu Kỳ phẩy phẩy tay nói:
- Không cần đa lễ.
Nói xong kéo Vương Nghị ngồi xuống.
Lưu Kỳ nhìn Vương Nghị nói:
- Thế nào rồi?
Vương Nghị gật gật đầu nói:
- Mạt tướng đã an bài y đi nghỉ ngơi, xung quanh đều có Phi Hổ Vệ trông coi vô cùng nghiêm ngặt.
Việc nhỏ này hẳn là Vương Nghị có thể xử lý tốt vì thế Lưu Kỳ cũng không tỷ mỉ hỏi, mà hỏi chuyện khác:
- Ngươi hiểu thế nào về Lý Nghiêm?
Đối với Lý Nghiêm, Lưu Kỳ có chút ngạc nhiên, trên đại điên có nhiều người Lưu Kỳ không tiện hỏi, bởi vậy mới kêu Vương Nghị chờ ở đây.
Vương Nghị tư nhiên biết dụng ý của Lưu Kỳ, ngẫm nghĩ nói:
- Mạt tướng cũng không biết rõ lai lịch của gã Lý Nghiêm này. Chỉ biết người này trước kia là một Huyện Lệnh bị Văn Sính Tướng Quân đặc biệt tuyển chọn vào Phi Long Quân, trong khoảng thời gian ngắn ngủi ba tháng liền được bổ nhiệm làm phó tướng mới khiến phụ thân ta chú ý.
Lưu Kỳ có chút ngạc nhiên, không ngờ Lý Nghiêm này lại phức tạp như thế, Lưu Kỳ không hiểu nhiều về Phi Long Quân, nhưng một tháng sống chung với Phi Hổ Quân Lưu Kỳ đã khá hiểu rõ Phi Hổ Quân, trong Phi Hổ Quân việc thăng chức đều dựa vào công trạng, cho dù Vương Nghị cũng phải lập được vô số công trạng mới được Vương Nghị đề bạt làm thống soái Phi Hổ Vệ. Phải biết rằng công trạng này cũng không phải dễ dàng đạt được, Lý Nghiêm này được bổ nhiệm làm phó tướng Phi Long Quân tất nhiên công trang không ít, y làm thế nào trong khoảng thời gian ngắn ngủi ba tháng lập được nhiều công lao như thế. Cho dù Văn Sính thiên vị cũng không thể thăng chức nhanh như vậy, nếu như Văn Sính trực tiếp bổ nhiệm thì sao có thể phục chúng.
Lưu Kỳ mơ hồ ngẩng đầu nhìn về phía Vương Nghị, hi vọng Vương Nghị có thể có tin tức gì đó về y.
Vương Nghị lắc đầu cười khổ nói:
- Mạt tướng cũng không biết, gia phụ từng sai người tìm hiểu chuyện tình về gã Lý Nghiêm này nhưng không được gì cả, có lẽ Văn Sính Tướng Quân cố ý che giấu.
Lưu Kỳ gật gật đầu, cũng chỉ có Văn Sính mới có thể khiến toàn bộ Phi Long Quân không tiết lộ bất cứ tin tức gì về Lý Nghiêm, nghĩ vậy sắc mặt Lưu Kỳ có chút ngưng đọng nói:
- Lúc này còn cần ngươi tự mình đến hỏi Văn Sính Tướng Quân một câu, xem y nói thế nào?
Lưu Kỳ tự nhiên muốn mời chào Phi Long Quân, nhưng hắn không đã không có thiện cảm tốt đối với Lý Nghiêm, mà Lý Nghiêm này lại là phó tướng Phi Long Quân, hiện tại muốn mời chào Phi Long Quân nói không chừng sẽ xuất hiện vô số biến cố, vì thế hắn cần phải biết tâm nguyện của Văn Sính.
Vương Nghị gật gật đầu nói, cho dù Lưu Kỳ không muốn nói y cũng muốn dò hỏi, đặc biệt vì Lưu Kỳ, về phương diện khác là vì Phi Hổ Quân, Phi Hổ Quân và Phi Long Quân không chỉ ganh đua lẫn nhau mà còn luôn luôn giám sát lẫn nhau, lúc này Phi Long Quân xuất hiện ra một gã Lý Nghiêm to gan không để đại công tử vào mắt, không thể không điều tra rõ ràng lai lịch người này. Phải biết rằng Phi Hổ Quân và Phi Long Quân một lòng trung thành với Lưu Biểu, sẽ không bao giờ vô lễ đối với Lưu Kỳ giống như thủ hạ của Thái Mạo. Cho dù là Văn Sính, Vương Uy nhìn thấy Lưu Kỳ cũng phải khách khách khí khí không dám chậm trể, đừng nói là một gã phó tướng nho nhỏ như Lý Nghiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận