Tam Quốc Tranh Phong

Chương 352

- Khởi bẩm chủ công, Tây Môn đã chuẩn bị thỏa đáng.
- Tốt, truyền lệnh ! một khắc đồn hồ sau tam môn đồng thời công thành.
Tôn Sách lúc này hạ lệnh.
- Vâng.
Vài tên linh thúc ngựa tiến đến truyền lệnh, một lát sau mệnh lệnh của Tôn Sách đã truyền khắp toàn bộ đại quân, mà Hàn Đương và Chu Thái cũng nhận được mệnh lệnh của Tôn Sách.
Gặp đại quân khí thế như cầu vồng, Tôn Sách sinh lòng hảo khí cười to :
- Uy thế như thế, một thành Giang Hạ nho nhỏ, chật hẹp làm sao có thể không bắt được.
- Chủ công nói không sai, ta xem không cần ba ngày, hôm nay nói không chừng có thể đánh hạ Giang Hạ.
Một gã tiểu tướng bên cạnh Tôn Sách hưng phấn nói, nói xong còn khinh thường nhìn Lỗ Túc cách đó không xa.
Người này chính là tiểu tướng Thân Vệ Doanh nổi bật Lã Mông, lần này tấn công Kinh Châu Tôn Sách cố ý đem Lã Mông và Trần Vũ theo để tôi luyện hai người, hi vọng hai người có thể trở thành đại tướng một mình đảm đương một phía.
Nghe được Lã Mông nói…, Tôn Sách và các võ tướng bên người khác cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Thấy mọi người như thế, Lỗ Túc cũng chỉ cười khẽ không để ý tới nữa, vây ba thiếu một đối phó với một võ tướng bình thường mà nói thì dễ như trở bàn tay, nhưng trong thành Giang Hạ là đại tướng lừng lẫy Kinh Châu Văn Sính, mấy năm nay Kinh Châu sở dĩ có thể yên ổn như thế toàn bộ nhờ người này dẫn dắt Phi Long Quân chinh chiến khắp nơi, ngăn cản kẻ thù bên ngoài, vây ba thiếu một đối với Văn Sính không có tác dụng.
- Tử Kính, người xem đại quân như thế nào ?
Chu Du nhìn về phía Lỗ Túc cười nói, trước kia Lỗ Túc cả ngày đứng ở trong đại trướng, không có cơ hội cho hắn xem binh mã Giang Đông mạnh như thế nào, hôm nay đúng là một cơ hội.
- Chiến ý như trời, khí thế như cầu vồng. đây đúng là công thành nhổ trại, chính là tinh nhuệ.
Lỗ Túc nhìn đại quân Giang Đông phía sau, không khỏi cảm thán nói.
- Ha ha , Tử Kính nghĩ binh mã này vài ngày có thể đánh hạ Giang Hạ ?
Trong lòng Chu Du hi cọng Lỗ Túc có thể thay đổi chủ ý, dù sao đại quân trước mặt bất luận cái gì ngăn cản đều bị phá hủy.
- Ít nhất cũng phải bốn năm ngày.
Lỗ Túc suy nghĩ một chút nói, vốn cho rằng cho dù binh mã Giang Đông ngày đêm không ngừng công kích, cũng phải hơn mười ngày mới có thể hạ Giang Hạ, nhưng hiện tại sau khi thấy khí thế của binh mã Giang Đông, Lỗ Túc không khỏi thay đổi chủ ý, binh linh này tuy là tinh nhuệ nhưng kém Phi Long Quân, nhưng ngày đêm không ngừng công kích mặc dù là Phi Long Quân cũng chống đỡ không được bao lâu.
- Sao ?
Chu Du kinh ngạc nhìn thoáng qua Lỗ Túc, ban đầu nghĩ Lỗ Túc sau khi nhìn binh mã này có thể thay đổi tâm ý, nhưng hiện tại thấy Lỗ Túc nói như vậy không khỏi cả kinh.
- Bốn vạn đại quân chẳng lẽ không thể trong vòng 3 này đánh hạ thành Giang Hạ sao ? Văn Sính này chẳng lẽ còn có thủ đoạn gì nữa hay sao ?
Trong lòng Chu Du âm thầm kinh ngạc.
- Công thành.
Tôn Sách hét to một tiếng, sĩ tốt Giang Đông đã tiếp cận thành Giang Hạ đột nhiên bắt đầu chuyển động, sát khí lành lạnh theo tiếng trống trận dồn dập tiếp tục dâng lên, không bao lâu đã đạt đến đỉnh điểm.
Cùng lúc đó tại cửa Tây và cửa Đông sĩ tốt Giang Đông cũng gia tăng tốc độ hướng về thành Giang Hạ. ba mặt giáp công vây thành Giang Hạ, tình hình nhìn qua vô cùng ác liệt.
Khi ngoài thành trống trận gõ vang thì Phi Long Quân đã chuẩn bị kỹ càng, thời điểm ngoài thành Giang Đông điều động chia ra thì trong thành Phi Long Quân cũng phân tán trên bốn phía của cổng thành Giang Hạ.
Văn Sính tự mình dẫn dắt Phi Long Quân trấn thủ cửa nam, đối mặt với Tôn Sách ở ngoài thành, mà hai cửa Cửa Tây và cửa Đông thì Văn Sính lấy mười tên tiểu tướng bên trong Phi Long Quân trấn thủ, hơn mười tên tiểu tướng này có khả năng thua xa Chu Thái và Hàn Đương, nhưng bọn họ theo thành mà thủ, hơn nữa Văn Sính phân công bọn họ rõ ràng, lại dẫn dắt Phi Long Quân tinh nhuệ, bảo vệ thành trì cũng không có khó khăn lớn.
Quan trọng nhất là lần tấn công Giang Hạ này mấy vạn đại quân phần lớn đều tập trung ỏ cửa nam, áp lực trên người hơn mười tên tiểu tướng cũng không quá lớn, mà cửa bắc Giang Hạ còn lại Văn Sính giao cho tướng lĩnh thủ thành trước đây của Giang Hạ là Trần Sinh. Trần Sinh dẫn dắt hai ngàn binh sĩ Giang Hạ trấn thủ cửa bắc chủ yếu để phòng bị binh mã Giang Đông đánh lén.
Mà tình hình trong thành Giang Hạ Văn Sính giao toàn bộ cho Gia Cát Lượng, ngoài ra Văn Sinh còn để lại tướng lĩnh Giang Hạ là Trương Hổ và năm nghìn quân coi giữ Giang Hạ.
Tiếng trống trận rung trời, toàn bộ thành đô Giang Hạ bao phủ trong tiếng trống, dân chúng trong thành như là đã thích ứng với tiếng trống, bởi vậy lúc tiếng trống ngoài thành bắt đầu vang lên là lúc dân chúng trong thành vào nhà đóng cửa không quan tâm.
- Quân sư, người xem?
Mã Lương thả thẻ tre trong tay ra nhìn Gia Cát Lượng nói.
- Ha ha, không cần lo lắng, Văn tướng quân có thể ứng phó được.
Gia Cát Lượng khẽ mỉm cười nói, tài năng của Văn Sinh ngay cả Lưu Kỳ cũng không dưới một lần khen thưởng, mấy ngày qua y ở trong thành Giang Hạ lại càng hiểu thêm về Văn Sính, với tài năng của Văn Sinh bảo vệ thành Giang Hạ cũng không khó.
Hiện tại trong thành ngoại trừ một vạn Phi Long Quân còn có một vạn quân coi giữ Giang Hạ, tuy so với bốn vạn đại quân Giang Đông thì không bằng, nhưng phòng thủ thành thì cũng không khó.
- Cũng không biết Tương Dương hiện tại như thế nào? Tuy bản lĩnh của chủ công không tệ, đám người Thái Mạo không đủ gây sợ, ta chỉ lo lắng mấy vạn binh mã dưới tay Thái Mạo, không biết chủ công sẽ xử lý như thế nào?
Gia Cát Lượng lo lắng nói, mấy vạn binh mã nếu dùng phương thức bất ngờ sẽ có hiệu quả, nhưng nếu cưỡng ép đàn áp nói không chừng có thể có binh biến.
- Quân sư yên tâm, chủ công sẽ không phạm sai lầm như vậy.
Mã Lương đi theo Lưu Kỳ một thời gian dài, nếu Lưu Kỳ không có mười phần nắm chắc thì sẽ không động vào mấy vạn binh mã đó.
- Hi vọng là như thế, chỉ cần kiên trì qua hôm nay, binh mã Giang Đông tự nhiên sẽ lui binh, đến lúc đó nói không chừng ta còn muốn quay về Tương Dương một lần.
Gia Cát Lượng lắc đầu nói.
Trên cổng thành Giang Hạ, Văn Sính một thân khôi giáp chăm chú nhìn sĩ tốt Giang Đông đang không ngừng tiếp cận, trong mắt đầy hàng quang. Trên thực tế quận Giang Hạ không phải không có sức phản kháng giống như bề ngoài, hai vạn binh mã Phi Long Quân hơn phân nửa ở Giang Hạ cộng thêm ba vạn quân coi giữ Giang Hạ tổng cộng năm vạn binh mã, tuy rằng kém Giang Đông nhưng cũng có sức đánh một trận.
Tuy nhiên lần này Giang Đông không chỉ có mười vạn binh mã, mà các tướng lĩnh nổi danh Giang Đông cũng gần như tới hết, Văn Sính cũng không dám chắc sẽ đánh lui được đại quân Giang Đông, bởi vậy mới thủ trong thành chờ cơ hội. Nhưng ở trong thành lại có ý nghĩa hết thảy mọi động tác của Phi Long Quân đều dưới sự giám thị của đại quân Giang Đông, muốn tìm cơ hội khó càng thêm khó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận