Tam Quốc Tranh Phong

Chương 439

Lưu Kỳ suy nghĩ một chút, nói.
- Chủ công yên tâm, lương thảo Kinh Châu còn chút tồn trữ, giữ đến vụ mùa thu hoạc sẽ sẽ dư dả.
Gia Cát Lượng cười nói.
... ...
Nghĩ đến chuyện tộc trường thế gia bị ám sát, toàn bộ Kinh Châu sa vào xao động nhất thời, nhưng trận xao động này vì chỉ thị của Tương Dương truyền đi mà càng thêm quỷ dị.
Từ sau khi tộc trưởng thế gia bị ám sát, toàn bộ thế gia Kinh Châu đều đang ngó chừng Tương Dương, mà chỉ thị Tương Dương truyền đi chính là, Quế Dương Thái thú Triệu Phạm cấu kết phản nghịch, ý đồ tạo hỗn loạn Kinh Châu, mệnh Bàng Thống thống lĩnh chinh nam đại quân diệt trừ phản nghịch Quế Dương.
Chỉ thị đột ngột truyền ra làm cho cả thế gia Kinh Châu đều có chút trở tay không kịp, tuy nhiên sau khi bình tĩnh tư hỏi, thế gia mới hiểu được hành động này của Lưu Kỳ có ý gì.
Những thế gia này lại dời sự chú ý đến Quế Dương, trong chỉ thị không có ý nói tự dụ, lần này đúng là Quế Dương Thái thú Triệu Phạm ám sát tộc trưởng thế gia các quận, tuy rằng thế gia tạm thời chưa tin, nhưng thời điểm khi thấy bộ tộc Bàng Thị Bàng Thống ở Kinh Châu thống lĩnh đại quân, các thế gia tạm thời yên tĩnh lại.
Nếu là Bàng Thống soái lĩnh, vậy không thể là thế gia động thủ, nếu không bộ tộc Bàng thị cũng sẽ bị toàn bộ thế gia Kinh Châu xa lánh, đến lúc đó bộ tộc Bàng thị ở Kinh Châu nửa bước khó đi.
Cùng lúc đó, hai vạn quân chinh nam đại quân đột nhiên hành động, trước đo hai ngày Bàng Thống và Triệu Vân dẫn theo hai ngàn Phi Long Vệ rời khỏi Tương Dương tới Trường Sa, vừa tới Trường Sa, còn chưa kịp nghỉ ngơi, Bàng Thống liền lập tức dẫn theo hai vạn quân chinh nam đại quân hướng tới quận Quế Dương.
Quận Quế Dướng giáp với quận Trường Sa, toàn bộ quận Trường Sa còn chưa kịp phản ứng với tình hình đã bị chinh nam đại quân phát hiện ra mấy huyện thành, mà thẳng đến lúc này, Quế Dương Thái thú Triệu Phạm mới nhận được mật thư ở Tương Dương, mật thư kể lại rõ ràng chỉ thị của Lưu Kỳ lệnh cho Bàng Thống tấn công Quế Dương, kể lại tỉ mỉ để cho Triệu Phạm cẩn thận phòng bị.
Trong thư phòng, hai người Triệu Phạm và Thái Huân ngồi đối diện nhau, lúc này sắc mặt hai người đều cực kì âm trầm, hành động đột ngột của Tường Dương thật sự khiến bọn họ trở tay không kịp, hai người đều không ngờ rằng mình làm những việc này lại bị Lưu Kỳ điều tra ra rõ ràng.
Hai người vốn nghĩ lần này náo động thế gia Kinh Châu, tất nhiên Lưu Kỳ Tương Dương sẽ đứng ra nói chuyện, đến lúc đó căn cứ vào phản ứng của Lưu Kỳ sẽ âm thầm bố trí một phen, khiến cho cả thế gia Kinh Châu đều đem đầu đao nhắm vào Lưu Kỳ, đến lúc đó toàn bộ Kinh Châu sẽ lâm vào hỗn loạn, mà bọn họ có thể đục nước béo cò, tăng cường thế lực, không ngờ lần này Lưu Kỳ trực tiếp phái đại quân đến tấn công Quế Dương.
Tuy rằng Triệu Phạm đảm nhiệm chức Quế Dương Thái thú hơn mười năm, âm thầm phát triển một chút thế lưc, nhưng nếu thực sự phải đối kháng với toàn bộ Kinh Châu, chỉ là kiến càng lay cây, không biết lượng sức. Hơn nữa chức Thái thú này của hắn là do Tương Dương bổ nhiệm, hiện tại nếu lấy danh tiếng của hắn phản nghịch Tương Dương thì cũng chẳng có nhiều người ủng hộ hắn.
- Làm sao bây giờ, hiện tại chinh nam đại quân đã len vào Quế Dương, các huyện ven đường đã canh chừng mà hang, chậm nhất là ngày mai đại quân sẽ tấn công nơi này, ngươi không có biện pháp nào sao?
Vẻ mặt Triệu Phạm kinh hoàng nhìn Thái Huận, lúc này hắn thấy hối hận đã đáp ứng hợp tác với Thái Hâu, nếu lúc ấy diệt khẩu Thái Huận hoặc giao cho Lưu Kỳ, thì mặc dù mình có cấu kết với bộ tộc Thái thị thì cũng không tới nỗi lầm vào tình cảnh như bây giờ.
- Còn có thể làm sao, Quế Dương ngươi cũng có hai vạn đại quân, hai mãnh tướng, chẳng lẽ phải sợ Lưu Kỳ kia, chỉ cần đánh tan hai vạn chinh nam đại quận, toàn bộ Kinh Châu sẽ lâm vào hỗn loạn, đến lúc đó Lưu Kỳ trở nên bận rộn, vậy còn có thể để ý đến chúng ta.
Thái Huân hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng có vài ý khinh thường, Triệu Phạm này nói gì thì cũng là một Thái thú quận, vào lúc này lại không có chút chủ kiến nào, thực sự khiến cho người ta khinh thường.
- Nói thật dễ dàng, Bàng Thống quý kế đa đoan, khó lòng phòng bị, mà lại có cả Triệu Vân đến mãnh tướng như Hứa Chử cũng đánh bại được, dựa vào hai người Bảo Long và Trần Ứng sao có thể là đối thủ của hắn.
Thấy được vẻ khinh thường trong mắt Thái Huân, trong lòng Triệu Phạm nổi cơn tức, hắn chính là vì người trước mắt này mới rơi vào tình cảnh như bây giờ, mà người này vẫn muốn thừa cơ hãm hại.
- Hai quân giao chiến chưa bao giờ do tướng lĩnh quyết định, ta không tin Triệu Vân kia lợi hại đến mức có thể địch nổi hai vạn đại quân của ngươi? Hơn nữa nơi này là Quế Dương, ngươi còn hiểu rõ hơn Bàng Thống, chẳng lẽ ngươi lại muốn khoanh tay chịu chết sao?
Trong lòng Thái Huân cười lạnh, Triệu Phạm này đúng là mất hy vọng cực độ.
- Nếu đã như vậy thì đại quân Quế Dương này giao cho người thống lĩnh, ta muốn xem ngươi đánh bại Bàng Thống kia như thế nào.
Trong lòng Triệu Phạm giận dữ, nếu không phải hiện giờ đại quân đã áp sát, hắn sẽ chém chết người trước mắt này trước rồi tính sau. Hắn cũng không quá lo lắng Thái Huân có thể khống chế được hai vạn địa quân này, Trần Ứng và Bảo Long rất trung thành và tận tâm với hắn, người trước mắt này cũng không thể mua chuộc được.
- Ngươi thực sự yên lòng giao đại quân cho ta, ngươi không sợ có đến mà không có về.
Thái Huân thực sự rất kích động, chính mình nói muốn dẫn binh ngăn cản Bàng Thống mà Triệu Phạm này lại tin thật, có trong tay hai vạn quân này, chỉ chần mình đi về phía nam, rời khỏi Kinh Châu, tới nơi man di cũng có thể xưng bá một phương, không cần lo lắng Lưu Kỳ trả thù, Triệu Phạm này quả nhiên là vô cùng ngu xuẩn, chẳng lẽ lúc này không nhìn ra được căn bản là không chống lại được binh mã Kinh Châu.
- Hừ, chỉ cần ngươi có bản lãnh này.
Triệu Phạm hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Thái Huân nữa, trực tiếp đi ra thư phòng, không bao lầu liền đi tới trước sảnh, ở trong này Bảo Long và Trần Ứng đã chờ xuất phát, bất cứ lúc này cũng chuẩn bị để đối phó với đại quân Kinh Châu.
- Lần này đại quân do Sài tiên sinh phụ trách, hai người các ngươi hỗ trợ hắn cho tôt, ta sẽ hai ngàn đại quân lưu thủ phía sau.
Triệu Phạm nhìn hai người Bảo Long nói.
- Vâng.
Trong lòng hai người Bảo Long và Trần Ứng cả kình, lập tức hiểu rõ ý tứ của Triệu Phạm, khom người xác nhận.
Không bao lâu, toàn bộ binh mã Quế Dương cũng bắt đầu di chuyển, mà Thái Huân đúng là Thống soái đại quân, hai người Bảo Long và Trần Ứng phó tướng, gần hai vạn đại quân dưới sự dẫn dắt của ba người Thái Huân mà tiếp đón chinh nam đại quân.
Mà cùng lúc đó, Bàng Thống dẫn dắt chinh nam đại quân đã qua cả bốn năm huyện thành, đại quân trải qua một này chạy đã mỏi mệt không chịu nổi, chỉ có thể dừng lại để nghỉ ngơi.
- Quân sư, Phi Long Vệ còn có thể tái chiến, bằng không ta dẫn hai ngàn Phi Long Vệ đi trước một bước, phòng ngừa Triệu Phạm chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận