Tam Quốc Tranh Phong

Chương 577

Khiến cho mấy vạn binh mã của Lưu Kỳ tứ cố vô thân, dùng hai mươi vạn binh mã hung hăng nghiền ép binh mã Kinh Châu.
Mà mục đích của Trương Nhậm là cả bốn quận Kinh Nam, bốn quận Kinh Nam tuy rằng không phải toàn bộ trung tâm của Kinh Châu, nhưng lại liên quan đến sự ổn định của toàn bộ Kinh Châu, chỉ cần đem một hoặc hai trong bốn quận Kinh Nam đánh hạ, toàn bộ Kinh Châu lập tức liền sụp đổ, Tương Dương vẻn vẹn chỉ dựa vào mấy quận căn bản là khó duy trì toàn bộ Kinh Châu.
Với lại Nghiêm Nhan, Trương Nhậm hết sức cẩn thận, tuy rằng Vương Xán từ trước tới nay hay khiêm tốn, nhưng tên tuổi của y sợ rằng cả thiên hạ sớm đã biết, dường như lần này Vương Xán tuyên bố, Trương Nhậm không chút nào hoài nghi năng lực, tài trí của y.
Người như vậy có thể phụ tá Lưu Biểu mấy năm nay, không có chút nào làm ra vẻ, chỉ là Trương Nhậm trầm tĩnh như vậy cũng rất là coi trọng, hơn nữa y đã sai người tìm hiểu qua Vương Xán sau khi đến Võ Lăng hành động.
Mặc dù không có biến hóa gì lớn, nhưng lại quản lí Võ Lăng đâu ra đấy, làm việc cũng cực kỳ trầm ổn, làm cho người ta không tìm được sai lầm cũng không lấy cơ lảng tránh.
Mặc dù có chút lo lắng nhưng Trương Nhậm cũng không có quá nhiều băn khoăn, Vương Xán này dù sao cũng là một văn nhân, lúc trước tài năng bộc lộ ra cũng chỉ là danh tiếng trên văn đàn, hơn nữa lời tuyên bố này cũng không thiếu nguyên nhân từ đám người Thái Ung tạo ra.
Về phần biểu hiện sau khi đến Võ Lăng, tuy rằng được cho là biết co biết giãn, nhưng trong mắt y cũng chỉ là quy củ thế mà thôi.
- Tướng quân, phía trước chính là Lâm Nguyên rồi, trong đó có hai ngàn binh mã Kinh Châu, tuy nhiên hai ngàn này đều là những người trải qua chiến đấu kịch liệt còn sống sót, đều là tinh nhuệ. Binh mã của hắn đều bị phân tán ở trong các huyện, trong quân phòng bị đạo tặc, thổ phỉ còn có ngọai nhân gây rối.
Bên cạnh Trương Nhậm, một người miền núi cách ăn mặc giống binh lính khom người nói.
- Ừ, bên trong thành phòng bị như thế nào?
Trương Nhậm nói.
- Trong thành phòng bị so với lúc trước có cao hơn một chút, nhưng khác nhau cũng không quá lớn, chỉ là đem người canh phòng gia tăng gấp đôi, đem trường thành vốn bị phá hủy một lần nữa xây dựng lại, những thứ khác ngay cả binh khí thủ thành thậm chí còn không có đầy đủ.
Sơn dân ăn mặc như binh lính đáp.
Gật gật đầu cảm thấy cũng không có chỗ nào kỳ lạ, quận Võ Lăng là nơi tiếp giáp giữa hai châu, nhiều thổ phỉ, thường xuyên có sơn phỉ dị tộc làm loạn, lần trước thậm chí Thái Thú quận Võ lăng cũng bị giết, tình hình bên trong quận Võ Lăng như vậy cũng đã là tốt rồi.
Biết rõ tình huống của quận Võ Lăng, Trương Nhậm bắt đầu âm thầm cân nhắc nên làm như thế nào mới có thể trong thời gian ngắn nhất đánh hạ Võ Lăng.
… … … … … … … … ….
iang Du, sắc mặt Lưu Kỳ âm trầm đến trước mặt tên Cẩm Y Vệ, cố gắng áp chế chấn động trong lòng.
- Thuộc hạ nói cực kỳ chính xác, mục tiêu của Ích Châu cũng không phải là đem chủ công đuổi khỏi Ích Châu, mà là thừa dịp chủ công đang ở Ích Châu muốn xâm chiếm Kinh Châu. Lần này ngoại trừ Lưu Chương cùng hai mươi vạn binh mã, còn có hai đường binh mã, hai đường binh mã này mới là mục tiêu chân chính của Lưu Chương. Mà chỉ hai đường binh mã này dĩ nhiên chính là Nghiêm Nhan và Trương Nhậm.
- Tốt, một Lưu Chương không nghĩ tới lại giấu kín như thế. Có từng tìm hiểu người sau lưng Lưu Chương là ai không?
Lưu Kỳ cười khẽ vài tiếng nói, vốn tưởng rằng đánh chiếm Ích Châu sẽ dễ dàng một chút, không ngờ Lưu Chương còn có thủ đoạn như vậy, tuy nhiên hắn cũng không quá kinh ngạc, ngược lại còn hiểu rõ vài phần. Lúc này hắn tin tưởng sự biến hóa gần đây của Ích Châu tự nhiên là bởi có người hiến kế cho Lưu Chương.
- Mấy ngày trước đây tự nhiên bên người Lưu Chương xuất hiện một người, tự xưng là Trịnh Độ, vừa xuất hiện đã được Lưu Chương bổ nhiệm giữ chức Tòng Sự, hiện giờ địa vị cực cao dưới trướng Lưu Chương, hẳn là người này.
- Trịnh Độ?
Lưu Kỳ nhíu mày, lập tức nhớ tới người này, Trịnh Độ này không phải là người đã góp lời để Lưu Chương bắt sống Lưu Bị hay sao? Không ngờ người này đã sớm phụ tá Lưu Chương, càng không ngờ nữa là còn được lưu Chương tín nhiệm.
- Nhanh chóng đem tin tức này thông báo cho Kinh Châu, để Kinh Châu phải thật cẩn thận, nếu có biến cố sẽ do Bàng Sĩ Nguyên xử lý quân vụ Kinh Châu, không được để mất.
Lưu Kỳ suy nghĩ một chút nói. Từ lúc khai chiến đến nay đã gần mười ngày, Lưu Chương muốn đánh lén Kinh Châu, lúc này đại quân có thể đã sớm đi rồi.
- Tuân lệnh.
Đợi cho Cẩm Y Vệ rời khỏi, Hoàng Trung liền đi đến, đầu tiên là thi lễ với Lưu Kỳ, sau đó nói:
- Chủ công, Cam Ninh cùng đại quân mấy ngày là có thể đuổi tới đây, còn có binh mã Hán Trung cũng sắp đuổi tới đây.
- Bảo bọn họ không cần đuổi tới đây nữa mà đi thẳng đến Miên Dương. Còn nữa, truyền lệnh cho Khổng Minh, để cho hắn cũng dẫn dắt đại quân chạy tới Miên Dương.
Lưu Kỳ lắc đầu nói.
Hoàng Trung đầu tiên là sửng sốt, tuy là không rõ vì sao Lưu Kỳ lại làm như thế, nhưng nhìn sắc mặt Lưu Kỳ rõ ràng là đã xảy ra chuyện đại sự.
Không để ý đến nghi ngờ của Hoàng Trung, Lưu Kỳ tiếp tục nói:
- Chuẩn bị một chút, một canh giờ sau chạy tới Miên Dương.
- Tuân lệnh.
Hoàng Trung cả người chấn động, vội đứng dậy đi chuẩn bị.
Nếu là trước kia, Lưu Kỳ tất nhiên sẽ chọn cách đợi cho sau khi đại quân tập kết xong mới chạy tới Miên Dương cùng Ích Châu quyết chiến, nhưng lúc này biết được hai mươi vạn đại quân không phải đòn sát thủ của Lưu Chương, Lưu Kỳ tự nhiên không thể trì hoãn. Một khi Lưu Chương đánh lén Kinh Châu thành công, khí thế hai mươi vạn đại quân tất sẽ đồng loạt mà lên, đến lúc đó sĩ khí Ích Châu thịnh, muốn ngăn cản liền rất khó khăn.
Việc Lưu Kỳ cần phải làm là trước khi Ích Châu đánh lén Kinh Châu sẽ lập tức quyết chiến cùng binh mã Ích Châu, chỉ cần trước đó đem binh mã Ích Châu đánh tan, vậy thì việc binh mã Ích Châu đánh lén Kinh Châu không cần lo lắng nữa.
Tuy nhiên binh mã ở đây tập trung lại cũng không quá mười vạn đại quân, muốn đánh bại hai mươi vạn binh mã Ích Châu thật sự có chút khó khăn. Nhưng cho dù là thế, Lưu Kỳ cũng không thể không làm như vậy.
Lúc trước Lưu Chương yếu đuối vô năng, đối với việc Kinh Châu tấn công không có phương pháp nào để xử lí, lúc này đột nhiên Lưu Chương được Trịnh Độ trợ giúp, bày ra thế cục lớn như thế Kinh Châu không có khả năng phòng bị, lúc này Kinh Châu đã rơi vào bẫy của Trịnh Độ, chỉ có đi ra mới có thể đem cục diện Trịnh Độ đánh vỡ.
Một canh giờ sau đại quân tập kết xong, ngoại trừ để lại ba ngàn binh mã ra, những người khác đều theo Lưu Kỳ đến Miên Dương. Đồng thời lệnh của Lưu Kỳ cũng truyền đến bốn phương.
… … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … ….
Bên ngoài quan đạo cách Giang Du hơn mười dặm, Cam Ninh dẫn theo mấy vạn binh mã dưới trướng đi nhanh. Lúc này dưới trướng Cam Ninh không chỉ có hai vạn binh mã lúc hắn tấn công Võ Đô, còn có một vạn năm ngàn binh mã của Hoàng Trung lưu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận