Tam Quốc Tranh Phong

Chương 629

Từ Thứ càng nhíu chặt mày mở miệng nói.
Lúc này mọi người cũng đều nhìn về phía Từ Thứ, với tài trí của Từ Thứ, không đến mức nói càn.
- Chủ công, Tào Hồng là tâm phúc của Tào Tháo, cũng là người trong gia tộc của Tào Tháo, địa vị trong lòng Tào Tháo cực cao, cộng thêm hai vạn Hổ báo kỵ toàn quân bị diệt, nếu vì chuyện này mà Tào Tháo quyết định quyết chiến với chủ công thì cực kỳ bất lợi với chủ công.
Từ Thứ lắc đầu nói.
Thế lực Kinh Châu phát triển quá nhanh, đã sớm khiến Tào Tháo kiêng kị, hiện giờ lại toàn diệt hai vạn Hổ báo kỵ, nếu đổi lại hắn là Tào Tháo, hắn cũng tuyệt đối không để cho Kinh Châu phát triên yên ổn.
- Tào Tháo vừa mới chiến thắng Viên Thiệu, tuy danh vọng tăng nhiều nhưng thế lực cũng không tăng nhiều, vào lúc này hắn sẽ tấn công Kinh Châu?
Tuy nói như vậy nhưng trong giọng nói của Bàng Thống cũng lộ ra vẻ kinh nghi rõ ràng.
- Tuy Tào Tháo vừa mới chiến thắng Viên Thiệu nhưng lúc này Ký Châu cũng không đáng lo, dưới trướng của Tào Tháo cũng có nhiều người, binh nhiều tướng mạnh, nếu quyết định đối đầu với Kinh Châu, chỉ cần phái ra một bộ phận binh mã để kiềm chế Kinh Châu, sau đó lại tiếp tục phát triển, không đến vài năm Kinh Châu sẽ bị hắn kéo sụp, đến lúc đó Kinh Châu chỉ là vật trong túi của TàoTháo.
Từ Thứ lộ sắc mặt ngưng trọng nói.
- Ta biết rồi, mệnh Triệu Vân phái người đưa thi thể của Tào Hồng về cho Tào Tháo.
Lưu Kỳ trầm ngâm một lúc nói.
- Chủ công, chuyện này…
Bàng Thống sửng sốt, Lưu Kỳ làm như vậy không phải là chọc giận Tào Tháo sao?
- Bất kể thế nào, đích thực thì Kinh Châu ta phát triển quá nhanh đã sớm khiến cho Tào Tháo kiêng kị, nếu lúc này tỏ ra yếu đuối chỉ có thể là cho Tào Tháo càng kiên định muốn tấn công Kinh Châu. Một khi đã như vậy không bằng biểu hiện phô trương, cứng rắn một chút, ngược lại có thể làm cho Tào Tháo kiêng dè.
Lưu Kỳ lắc đầu nói:
- Ngày mai phái người tới Ngô quận nói ta muốn liên hợp với Tôn Sách cùng tấn công Tào Tháo.
- Vâng.
Mấy người đều là người có tài trí siêu hạng, trong khoảnh khắc đã hiểu dụng ý của Lưu Kỳ, lúc này chỉ có thể để cho Tào Tháo hiểu, muốn tấn công Kinh Châu thắng bại khó liệu, có khả năng lớn là hắn sẽ binh bại mới có thể khiến cho Tào Tháo do dự.
- Truyền lệnh Trương Cáp, Hiếu Trực, khao thưởng ba quân không cần lo quá mức.
Lưu Kỳ nói.
- Vâng.
- Ngụy Diên, huấn luyện binh lính Kinh Châu không được lơi lỏng.
Lưu Kỳ quay đầu nói với Ngụy Diên.
- Vâng.
Ngụy Diên khom người xác nhận.
- Chủ công bảo ta mang thi thể của Tào Hồng cho Tào Tháo?
Bên trong thành Võ Uy, Pháp Chính cau mày nhìn về người đưa tin trên đại điện, không xác định nói…
- Đúng vậy, hơn nữa còn đánh trống khua chiêng mà đi, thanh thế càng lớn càng tốt.
Người đưa tin chắp tay nói.
- Quân sư, có gì không ổn?
Đợi cho người đưa tin đi rồi, Trương Cáp quay sang hỏi Pháp Chính.
Đám người Vương Nghị, Triệu Vân cũng nghi hoặc nhìn Pháp Chính, bọn họ là võ tướng, đối với chuyện Tào Hồng chết trận nơi sa trường sớm đã quá quen thuộc, tuy nhiên trong lòng vẫn có vài phần kính trọng, đưa thi thể Tào Hồng trở về để cho người nhà của y an táng cũng không phải là chuyện gì khác thường.
- Đương nhiên không ổn, nếu chủ công thật sự thương hại Tào Hồng có một tấm lòng trung thành thì chỉ cần đưa thi thể hắn về là được, vì sao phải đánh trống khua chiêng đưa đi, hơn nữa còn đưa tới tận chỗ xa xôi Ký Châu Tào Tháo?
Người nhà của Tào Hồng đều ở Hứa Đô, Lưu Kỳ có thể cho bọn họ đưa thi thể Tào Hồng về Hứa Đô là được, vì sao còn phải đưa đến chỗ Tào Tháo, đây không phải là chọc giận Tào Tháo sao?
- Ta nghĩ chủ công chẳng qua là muốn làm nhục Tào Tháo mà thôi, quân sư không cần ngạc nhiên.
Trương Cáp lắc đầu nói, hắn không nghĩ nhiều, hiện giờ Lương Châu đã hoàn toàn rơi vào trong tay của Kinh Châu.
Sau vài ngày chỉnh đốn, toàn bộ Lương Châu cũng đã bị Kinh Châu khống chế, vài thành trì trọng yếu cũng đã phái trọng binh đóng giữ, hơn nữa được đám người Mã Siêu phối hợp, cho dù Tào Tháo có khởi binh cũng không sợ.
- Thì ra là thế?
Đang lúc mấy người đang trầm tư, Pháp Chính đột nhiên vỗ trán bừng tỉnh đại ngộ.
- Quân sư, làm sao vậy?
Thấy Pháp Chính như vậy, Vương Nghị sửng sốt hỏi.
- Chủ công làm như vậy là vì muốn ổn định Tào Tháo, để cho Kinh Châu có thể tranh thủ thời gian. Tào Hồng đã chết, hai vạn Hổ báo kỵ toàn quân bị diệt, thế lực của chủ công như mặt trời ban trưa, Viên Thiệu đại thể đã mất, toàn bộ phương bắc không có người nào có thể là đối thủ của TàoTháo. Chủ công lại có thù cũ với Tào Tháo, cộng thêm sự việc lần này tất nhiên Tào Tháo sẽ không để chủ công phát triển thêm, chủ công là như vậy là để cho Tào Tháo có chỗ kiêng kị.
Pháp Chính lắc đầu nói, trong lòng âm thầm tán thưởng, với tính cách của TàoTháo, nhìn thấy thi thể của Tào Hồng cho dù muốn đối phó Kinh Châu thì cũng phải thận trọng. Nếu Lưu Kỳ đã làm như vậy thì đương nhiên đã có sự chuẩn bị.
Nghĩ vậy, Pháp Chính lại ngẩng đầu nhìn mấy người nói.
- Ý của chủ công cực kỳ rõ ràng, đám người chúng ta không thể ngồi yên không để ý, từ hôm nay các vị tướng quân nhất định phải huấn luyện binh lính thật tốt, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị chiến tranh, phòng ngừa bất trắc.
- Còn nữa, nếu phải đưa thi thể của Tào Hồng cho Tào Tháo, vậy cũng đem luôn cả đầu của Hàn Toại cho Tào Tháo, nói Hàn Toại làm trái ý, ngông tự hưng binh, gây ra tai nạn và rắc rối một phương, chủ công vì dòng họ Hán thất đã cầm lễ thảo phạt, hiện giờ đầu sõ đã chết, Lương Châu đã sơ định, mong thiên tử có thể thương hại dân chúng Lương Châu, hoàn thành tâm nguyện của dân chúng để cho chủ công tạm thời giữ chức Lương Châu Mục.
- Hay lắm, cứ theo lời quân sư nói.
Trương Cáp cũng lộ ánh mắt sáng ngời, như vậy chẳng khác nào bức bách Tào Tháo nhượng bộ, nếu Tào Tháo có chút kiêng kị chần chư cũng không dám khai chiến với Kinh Châu.
Sau nửa canh giờ, một đội kỵ binh nhanh chóng rời khỏi thành Võ uy, hộ về một chiếc linh cữu tới Ký Châu.
…………….
Ký Châu.
Từ sau khi binh mã của Viên Thiệu bị đánh bại, toàn bộ Ký Châu đã lâm vào náo động, từng quận đã từng người tự chiến, dưới sự tấn công của Táo Tháo lại càng có nhiều thành trì bị phá.
Tứ châu mà Viên Thiệu đánh hạ đã bị Tào Tháo phá được gần nửa, giờ họ chỉ có thể cố thủ trong thành không ra ứng chiến.
Lúc này, toàn bộ đại doanh Tào Tháo đều tràn đầy không khí vui sướng, ba ngày trước Tào Tháo hạ lệnh đại tiệc ba ngày, tuy không biết vì sao nhưng toàn bộ quân tướng sĩ đều biết sự hưng phấn của Tào Tháo.
Trong đại trướng của trung quân, Tào Tháo ngồi ở phía trên, văn võ tướng sĩ đều ở chỗ này.
- Chủ công, tin tức đã được xác nhận, Viên Thiệu đích thật là đã bị bệnh qua đời.
Đang lúc mọi người đều nhìn về phía Tào Tháo, Trịnh Dục nở nụ cười nói.
- Tốt lắm, Viên Thiệu vừa chết, toàn bộ Ký Châu đều là vật trong túi của chủ công.
- Đúng vậy, ba con trai của Viên Thiệu đều là người bỏ đi, lúc này Viên Thiệu vừa chết, còn có ai có thể ổn định cục diện?
Bạn cần đăng nhập để bình luận