Tam Quốc Tranh Phong

Chương 432

Thái phu nhân nói.
- Con biết rồi, lão sư đối với chúng con đều đối xử bình đẳng, cũng không vì thân thế của con mà có sự khác biệt, hơn nữa con cảm thấy như vậy rất tốt, không giống như trước kia cả ngày nghĩ cách tranh quyền với đại ca, nếu có thể chăm chỉ đọc sách tương lai nói không chừng có thể làm một năng thần.
Lưu Tông nhíu mày nói, hắn thông minh từ nhỏ, ý tứ của Thái phu nhân hắn hiểu rất rõ.
Lúc Lưu Biểu để Lưu Kỳ chấp chưởng Kinh Châu, thật sự là hắn có chút bất mãn, nhưng sau khi đi theo lão sư học một thời gian dài cũng biết được rất nhiều chuyện, đôi với một số chuyện lại có cách nhìn khác.
- Nói bậy, Kinh Châu này vốn là của con, Lưu Cảnh Thăng có tài đức gì có được Kinh Châu, nếu không phải là cậu con giúp hắn giữ vững, lúc trước một mình hắn đi vào Kinh Châu, nếu cậu con không giúp hắn, hắn sớm đã bị loạn quân chém chết, làm sao có thể sống yên ở Kinh Châu, hiện giờ Kinh Châu đã được binhd định, hắn lại qua cầu rút ván lại để tên súc sinh kia đem bộ tốc Thái thị đuổi cùng giết tuyệt, con nhất định phải giành được vị trí Kinh Châu Mục, đến lúc đó trả thù cho cậu con.
Thái phu nhân lạnh lung nói.
- Thủy Kính dạy con tất nhiên là ý của Lưu Kỳ, con về sau cũng đừng như vậy nữa. Hôm nay một thị thiếp của tên súc sinh kia ra khỏi thành, cậu con phái người ám sát không ngờ nàng ta tránh được một kiếp, thật sự là đáng giận.
Thái phu nhân có chút bực bội nói.
- Cái gì? Mẫu thân, cậu không chết?
Lưu Tông đầu tiên là vẻ mặt khiếp sợ, sau đó liền biến thành niềm vui bất ngờ nói.
- Là cậu Thái Huân của con, hắn thống lĩnh thủy quân thấy tình hình không ổn nên thoát đi trước, hiện tại hắn được liên lạc với thế lực của bộ tộc Thái thị ở khắp nơi, đợi đến thời cơ chín mùi, nhất định sẽ chém Lưu Kỳ thành trăm ngàn mảnh, con ở đây đợi tin tức là được.
- Chuyện này… Hiện giờ đại ca đã nắm trong tay Kinh Châu, còn có người nào sẽ ủng hộ ta, cậu làm như vậy là quá mạo hiểm rồi.
Lưu Tông lắc đầu thở dài nói.
- Con không cần lo lắng, bộ tộc Thái thị ta ở Kinh Châu kinh doanh mấy chục năm nhiều ít có chút thế lực, hơn nữa Lưu Kỳ dùng người không khách quan, đề bạt lên đều là người bên cạnh hắn, bên trong Tương Dương lòng người sớm nảy sinh bất mãn, trong khoảng thời gian này đã liên lạc với vài thế gia, những thế gia này hiện tại cũng âm thầm ủng hộ con, chuyện con cần làm là không được để Lưu Kỳ phát hiện chuyện của chúng ta, cũng không được làm mất đi niềm tin mà hỗn loạn. Hiện tại Lưu Kỳ không đối phó con chỉ là vì thanh danh, sớm muộn gì cũng có ngày hắn loại trừ mẹ con chúng ta để trự hậu hoạn,
Thái phu nhân vỗ vỗ đầu Lưu Tông nói.
- Mẫu thân yên tâm, con sẽ không để cho mẫu thân thất vọng, chỉ là mẫu thân cũng phải cẩn thận. hiện giờ toàn bộ Tương Dương đều dưới sự giám thị của bọn họ, trước mắt chỗ này tất nhiên đã bị hắn biết rồi.
Lưu Tông có chút lo lắng nói.
Nghe được còn có người ủng hộ mình, trong lòng Lưu Tông trấn an không ít, mấy ngày nay hắn như vậy chỉ là tự bảo vệ mình, hôm nay nghe được cậu còn sống, mà thế lực còn xót lại của bộ tộc Thái thị cũng không nhỏ, tâm tư của hắn lúc này lại lung lay.
Chuyện Lưu Kỳ kế thừa Kinh Châu Mục, được phong hầu, dưới sự âm thầm trợ giúp của đám người Giả Hủ không bao lâu đã truyền khắp toàn bộ Tương Dương, thậm chí có thiên hướng lan tràn khắp Kinh Châu.
Từ lúc Lưu Biểu trao quyền chỉ huy Phi Long Quân và Phi Hổ Quân vào trong tay Lưu Kỳ, các thế gia tại Kinh Châu đều đã hiểu ý tứ của Lưu Biểu, chính là Lưu Kỳ sắp tiếp nhiệm Kinh Châu Mục, nhưng không ngờ sự việc lại tới nhanh như vậy.
Các thế gia đều nghĩ là sau khi Lưu Biểu qua đới mới có thể đem vị trí Kinh Châu Mục tặng cho Lưu Kỳ, mà trong khoảng thời gian này, Lưu Biểu đã tự lui về phía sau màn, không ngờ Lưu Biểu lại quả quyết như vậy, vừa mới biểu lộ ý tứ đã lập tức tiến lên đem Kinh Châu tặng cho Lưu Kỳ.
Phong cách làm việc của Lưu Kỳ thì toàn bộ Kinh Châu đều tai nghe mắt thấy, tuy không biết trong lòng vị Đại công tử này rốt cuộc có tính toán gì, nhưng cũng biết vị Đại công tử này sẽ không chịu bị thua thiệt. Nếu Lưu Biểu lui ở phía sau màn, Lưu Kỳ cũng sẽ không gây náo động tại Kinh Châu, sẽ không làm ra hành động gì lớn với quan viên Kinh Châu, dù sao dưới sự giám thị của Lưu Biểu, Lưu Kỳ cũng không dám làm gì quá mức.
Nhưng lần này thì khác, Lưu Biểu đem Kinh Châu Mục tặng cho Lưu Kỳ, vậy có ý nghĩa Lưu Biểu không quan tâm gì đến sự tình của Kinh Châu, trừ phi toàn bộ Kinh Châu dưới sự dẫn dắt của Lưu Kỳ lầm vào nguy cơ thật lớn, nếu không Lưu Biểu sẽ không có ý kiến gì với Lưu Kỳ. Vua nào triều thần nấy, Lưu Kỳ sẽ đối đãi như thế nào với những lão thần của Lưu Biểu, trong lòng mọi người đểu không dám xác định.
Tuy rằng lần này Tống Trọng Tử được bổ nhiệm làm sứ giả đi Hứa Đô, khiến cho mọi người hiểu rằng hắn sẽ không có thành kiến gì với lão thần của Lưu Biểu, nhưng hiện giờ toàn bộ Kinh Châu được Lưu Kỳ đối xử đặc biệt cũng chỉ có Tống Trọng Tử , Khoái Việt cùng một số ít người, mà những người này ở Kinh Châu uy vọng cực cao, hoặc có rất nhiều cống hiến với Kinh Châu, về phần những người khác Lưu Kỳ sẽ đối đãi như thế nào trong lòng mọi người còn có chút bận tâm.
Đặc biệt là chiếu thư của Thiên Tử đã đang trên đường rồi, ít ngày nữa sẽ tới Tương Dương, điều này càng làm cho trong lòng các thế gia tại Kinh Châu âm thầm lo lắng, sau khi Lưu Kỳ làm Kinh Châu Mục sẽ làm thế nào. Chuyện này các thế gia đương nhiên không nghĩ rằng sau khi Lưu Kỳ kế thừa Kinh Châu Mục sẽ rập khuôn như cũ, tính cách của Lưu Kỳ và Lưu Biểu khác nhau quá lớn, chỉ dựa vào việc Lưu Kỳ chỉ huy binh mã Kinh Châu chống cự Giang Đông xâm lấn là có thể nhìn ra, Lưu Kỳ bộc lộ tài năng rất rõ, có thù tất báo, bất cứ lúc nào cũng cho đối thủ một kích trí mạng.
Cùng lúc đó, thiếp mời từ Tương Dương gửi đi các quận, mời Thái thú các quận tề tụ tại Tương Dương cũng được truyền ra ngoài, các thế gia đã nhìn ra, lần này tề tụ tại Tương Dương đương nhiên không giống những lần khác, quan mới nhận chức ba ngọn lửa, Lưu Kỳ muốn thuận lợi kế thừa Kinh Châu Mục cần phải lập uy, những người đó chính là đối tượng để Lưu Kỳ lập uy, liệu có ai vào lúc này được Lưu Kỳ nơi tay? Các thế gia đều có tâm tư riêng, âm thầm tự mưu tính, nhìn như Kinh Châu đang bình yên bởi vì chuyện này mà trở nên bắt đầu chuyển động.
- Chủ công, đại quân điều tới đã đến ngoài thành, Triệu Vân tướng quân dẫn đầu hai ngàn Phi Long Vệ ngày mai cũng về tới Tương Dương, mà hai vạn thủy quân của Cam Ninh tướng quân cũng đã cách Tương Dương không xa.
Trong thư phòng Giả Hủ nhìn Lưu Kỳ bẩm báo sự tình hai ngày này. Hắn biết mục đích của Lưu Kỳ là thế lực của cả Kinh Châu, cũng biết lúc này Lưu Kỳ cần cái gì nhất. Kinh sợ, chỉ có quân đội tinh nhuệ mới có thể làm các thế gia các quận có suy nghĩ khác nhau kinh sợ, các thế gia gia đó thế lực rắc rối phức tạp, một khi xảy ra chuyện gì thì một trận nhiễu loạn lớn là không thể tránh né, đến lúc đó chỉ có Phi Hổ Vệ và Phi Long Vệ kỵ binh tinh nhuệ mới có thể nhanh chóng bình định lại nhiễu loạn mà không khiến cho Kinh Châu náo động trong phạm vi lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận