Tam Quốc Tranh Phong

Chương 259

- Vậy thì đi thôi.
Kiều công gật đầu nói. Bàng Thống cùng lão coi như là bạn tốt, mặc dù lão đối với Lưu Kỳ có diều bất mãn, nhưng cũng không thể không cho Bàng Thống chút mặt mũi. lLần này đến Tương Dương Bàng Thống đã giúp lão không ít, cũng không thể để Bàng Thống cứ đứng chờ ở bên ngoài như vậy.
Thấy Kiều công đồng ý hai chị em họ Kiều vẻ mặt vui mừng, vội lôi kéo Kiều công đi ra cửa như sợ lão đổi ý. Lưu Kỳ mỉm cười cùng Tân Hiến Anh đi phía sau, Lưu Kỳ cảm kích nhìn thoáng qua Tân Hiến Anh, gật đầu với nàng. Tân Hiến Anh cười cười đi theo Lưu Kỳ ra ngoài.
Không bao lâu đoàn người đã đến bên ngoài cửa phủ, bên cạnh cửa Bàng Đức Công cùng Bàng Thống đang nói chuyện, nhìn thấy đám người Lưu Kỳ đi ra, vội vàng đi tới.
- Ha ha, Kiều công là muốn đi đâu vậy? Ta cả ngày một mình ở lại trong phủ rất thiếu người nói chuyện, sao Kiều công lại đi vậy?
Bàng Đức Công tiến lên phía trước hỏi.
- Bàng Đức Công nói đùa, trong phủ của ngươi nhiều đệ tử như vậy làm sao cảm thấy cô đơn được. Hôm nay ta cùng nữ nhi cũng không thể ở lại đây rồi, hai ngày nữa sẽ đến thăm Bàng Đức Công.
Kiều công tự nhiên sẽ nghĩ Bàng Đức Công không nói thật lòng, lão và Bàng Đức Công cũng không phải rất quen thuộc, cũng chỉ là mới quen biết mà thôi, nhìn nữ nhi phía sau thật có chút không nói nổi.
- Đại công tử muốn đưa cháu trai của ta đi, có điều nó có thể đi theo Đại công tử cũng là phúc khí của nó, sau này hy vọng nó sẽ không gây thêm phiền toái cho Đại công tử.
Bàng Đức Công cười nói. Bàng Thống chính là người ưu tú nhất của gia tộc Bàng thị, tuy lão rất xem trọng Lưu Kỳ, nhưng trong lòng vẫn có chút không muốn.
- Bàng lão nói đùa rồi, có thể được Sĩ Nguyên tương trợ đây mới là phúc khí của ta. Sĩ Nguyên tài lớn như vậy sao có thể mang cho ta thêm phiền toái chứ.
Lưu Kỳ chắp tay nói.
Mấy người nói một lúc, Lưu Kỳ để cho hai con gái của Kiều công đỡ Kiều công lên ngựa, Lưu Kỳ lại ngồi một chiếc khác. Mà Lưu Kỳ và Tân Hiến Anh cùng nhau lên chiếc xe ngựa thứ hai, còn chiếc xe ngựa cuối cùng chính là xe của Bàng Thống. Bàng Thống lần này đi mang theo không ít đồ đạc bởi vậy mới chuẩn bị thêm một chiếc xe ngựa.
Bên trong xe ngựa rộng rãi, Kiều công nhìn hai đứa con gái như hoa như ngọc thở dài:
- Các con thật sự là nguyện ý gả cho Lưu Kỳ?
Vừa rồi có Tân Hiến Anh lão không tiện hỏi, lúc này chỉ có ba người, Kiều công trực tiếp hỏi. Tuy rằng hai đứa con gái gả cho Lưu Kỳ có nhiều chỗ tốt, nhưng nếu hai đứa con gái không muốn, lão cũng sẽ mang theo hai đứa con gái rời khỏi.
- Đại công tử đối xử với con cùng muội muội vô cùng tốt, cũng không ép buộc chúng con.
Đại Kiều nghe được ý tứ của Kiều công đỏ mặt nói, mà ngay cả Tiểu Kiều vẫn thường gây chuyện với Lưu Kỳ cũng đỏ mặt gật đầu.
- Ai, lần này là lỗi của ta, nếu không phải ta đáp ứng thỉnh cầu của Tôn Sách, ta cũng không bị người khác khống chế như thế.
Kiều công thở dài nói. Tuy rằng Đại Kiều, Tiểu Kiều xuất thân từ đại gia tộc Giang Đông, nhưng dù sao thì cũng bị Lưu Kỳ cướp về đó thôi, so với Tân Hiến Anh đã yếu thế hơn không ít.
- Các con muốn gả cho hắn ta cũng không phản đối, chỉ có điều Tân Hiến Anh kia các con phải lưu ý, nàng ta tài giỏi lại lấy đại cục làm trọng, rất dễ dàng khiến cho Lưu Kỳ yêu thích, các con chớ trở mặt cùng nàng ta. Đương nhiên các con cũng không phải sợ, nếu nàng ta dám làm khó dễ tỷ muội các con, nói cho cha.
Kiều công nhìn hai nàng nói.
Thân là chính thê của Lưu Kỳ, không ngờ bản thân còn bôn ba vì hôn lễ của Lưu Kỳ với con gái lão, nữ tử như vậy hoặc chính là tâm cơ thâm trầm hoặc chính là lòng dạ rộng rãi hiểu được tâm ý Lưu Kỳ. Bất luận là loại tình huống nào, trực tiếp trở mặt cùng nàng ta thì thua thiệt chính là con gái mình, nếu như vậy chọc cho Lưu Kỳ chán ghét, vậy chính là hai đứa con gái của mình phải chịu khổ rồi.
- Cha yên tâm, con cùng muội muội biết phải làm như thế nào.
Đại Kiều gật đầu nói, nàng tự nhiên là hiểu ý tứ của Kiều công, lúc trước rời khỏi quận Lư Giang tới Ngô quận là lúc các nàng cùng phụ thân nói qua sự lợi hại trong đó.
... ….. ……. …….. ………..
Ngoài thành Uyển Thành, đoàn người Mã Lương khoảng hơn mười người đứng lặng dưới thành, Mã Lương một thân nho phục nhìn Uyển Thành nguy nga trong lòng liền kích động. Lúc trước đến Uyển Thành, Lưu Kỳ và Từ Thứ đã thông báo tầm quan trọng của việc này, đối với Uyển Thành Lưu Kỳ nhất định phải thành công, mặc dù lần này không đối phó được Gỉa Hủ, Lưu Kỳ cũng sẽ xin ý kiến của Lưu Biểu tự mình xuất binh thu hồi.
Uyển Thành là một trong những tòa thành lớn nhất giữa thế lực của Lưu Biểu và Tào Tháo, hiện tại mấy tòa thành khác cũng bị Tào Tháo chiếm giữ, duy nhất chỉ còn lại một tòa Uyển Thành, nếu Trương Tú thật sự tìm Tào Tháo làm nơi nương tựa, vậy bất cứ lúc nào Tào Tháo cũng có thể binh lâm dưới thành Tương Dương, tuy rằng ở giữa có thủy quân ngăn trở một phen, nhưng lại rất khó có hiệu quả.
- Nguời tới, lập tức đi bẩm báo.
Mã Lương nồi ở trên ngựa nói với người bên cạnh.
- Vâng.
Mã Lương vừa dứt lời, một tên binh lính chạy như bay tới cửa thành.
Mã Lương lần này mang hơn mười tên binh lính đều là thành viên Phi Hổ Vệ, bởi vậy vừa mới tiếp cận Uyển Thành, trên thành mọi người liền đóng cửa đề phòng nghiêm ngặt. Tuy rằng Trương Tú phụ thuộc vào Lưu Biểu, nhưng lại chưa chân chính quy thuận Lưu Biểu. Bởi vậy, đối với Lưu Biểu lúc nào cũng phòng bị.
- Sứ giả Kinh Châu phụng mệnh Trấn Nam tướng quân, đến dây cùng Tuyên Uy hầu thương lượng chuyện quan trọng, nhanh đi bẩm báo.
Một binh lính Phi Hổ Vệ đi đến dưới chân thành quát với người phía trên.
- Sứ giả Kinh Châu?
Một người kinh ngạc nói.
Trên tường thành, vài tên tiểu tướng vây quạm hai người này, một trong hai người có một người thân mặc khôi giáp hơn ba mươi tuổi, lúc này cau mày nhìn đoàn người Mã Lương dưới thành. Mà người trung niên còn lại cũng khoảng bốn mươi lăm bốn mươi sáu tuổi, người trung niên này một thân nho phục nhìn có chút điềm tĩnh, nhưng lại có một loại khí phách trầm tĩnh, mặc dù là nghe thấy tiếng quát của Phi Hổ Vệ dưới chân thành, cũng không có chút động tác gì.
- Văn Hòa, ngươi xem?
Người mặc khôi giáp chính là Tuyên Uy hầu Trương Tú, y nghe thuộc hạ bẩm báo liền lập tức tới xem, nghe thấy Phi Hổ Vệ bẩm báo liển nhìn người trung niên bên cạnh, Gỉa Hủ, Gỉa Văn Hòa. Tuy rằng Trương Tú khinh thường người có học, nhưng đối với người bên cạnh lại rất là kính trọng, Tào Tháo nhiều lần phái quân tới tấn công, đều là ông ta hiến kế khiến Tào Tháo thất bại quay về.
Lúc này thấy Phi Hổ Vệ tinh nhuệ nhất Kinh Châu đến, trong khoảng thời gian ngắn Trương Tú cũng không có chủ kiến, thật ra y lại sợ Lưu Biểu giả làm sứ giả để lừa y mở cổng thành.
- Chủ công yên tâm, xung quanh Uyển Thành cũng không có quân đội Kinh Châu, những người này thật sự là sứ giả của Lưu Kinh Châu, Chủ công không ngại gặp mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận