Tam Quốc Tranh Phong

Chương 270

- Vậy ư …
Lưu Kỳ cũng giật mình trợn mắt há mồm, không nghĩ tới chỉ một hôn lễ của mình lại dẫn tới nhiều danh nhân như vậy, những người mà Từ Thứ nhắc tới không có người nào là không có thanh danh hiển hách trong lịch sử, trong này tùy tiện một người cũng có thể sánh vai với Từ Thứ, không nghĩ tới lại nhiều người như vậy, hơn nữa Gia Cát Lượng, đám người Bàng Thống chỉ sợ hôn lễ này thành một phong vân tế hội rồi.
- Mấy ngày này những người này có động tác gì không?
Lưu Kỳ day day cái trán hỏi, nhiều nhân vật như vậy ở thành Tương Dương, làm sao lại không có động tác.
- Mấy ngày này những người này đều gặp mặt lẫn nhau, hơn nữa có thể nói là thường xuyên gặp mặt, Tuấn Văn Nhược trong một ngày gặp mặt mấy người, trò truyện với nhau rất lâu.
Từ Thứ thở dài nói.
Lưu Kỳ cười khổ một tiếng, hắn vốn là muốn lôi kéo mấy người, không nghĩ tới lại biến thành như vậy, Giả Hủ lúc này đã gặp mặt Tuân Văn Nhược, chỉ sợ muốn hắn dốc sức vì mình có chút khó khăn, mà hiện tại Tuân Văn Nhược là sứ giả của Tào Tháo thường xuyên gặp mặt như vậy cũng là đương nhiên.
- Ngươi có biết Gia Cát Khổng Minh và Triệu Vân đã tới chưa?
Giả Hủ này hiện tại khó nói, vậy phải xem Gia Cát Lượng và Triệu Vân rồi, nếu ngay cả hai người bọn họ cũng không tới, hắn chỉ có nước là công dã tràng thôi.
- Khổng Minh ngày hôm qua đã tới, hiện tại ở phủ đệ của Hoàng Thừa Ngạn, về phần Triệu Vân quả thật còn chưa nhìn thấy, có lẽ hắn đã tới rồi chỉ là chưa phát hiện mà thôi, dù sao mầy ngày này người ở thành Tương Dương thật sự là nhiều lắm.
Từ Thứ nói.
- Như vậy cũng tốt.
Mặc dù là không đến, chỉ cần một Gia Cát Lượng là đủ làm cho hắn hài lòng rồi.
Cửa phủ đệ Lưu Kỳ mở rộng ra, đội Cẩm Y Vệ hộ vệ Lưu Kỳ và Từ Thứ rời khỏi phủ đệ, ngoài cửa phủ xe ngựa đã chuẩn bị thỏa đáng, hai người Lưu Kỳ trèo lên xe ngựa rời khỏi phủ đệ đi về hướng phủ đệ Hoàng Thừa Ngạn.
Thế cục Tương Dương thay đổi bất ngờ, các chư hầu phái người tiến đến, Lưu Kỳ lần đầu tiên cảm nhận được áp lực, lần này đi tới phủ đệ Hoàng Thừa Ngạn chính là để mời chào Gia Cát Lượng. Nếu có thể khiến cho Gia Cát Lượng giúp sức cho mình, cộng thêm Từ Thứ, Bàng Thống là có thể không cần sợ những người khác. Quan trọng hơn nữa là Lưu Kỳ không muốn bộc lộ quá nhiều thực lực ở hôn lễ, Từ Thứ, Bàng Thống mặc dù có tài kinh thiên, nhưng nếu có thể xuất kỳ bất ý, tự nhiên là tốt nhất.
- Chủ công có nắm chắc mời chào được Khổng Minh không?
Trong xe Từ Thứ sắc mặt ngưng trọng nói, tính cách của Gia Cát Lượng y rất rõ ràng, cũng bởi vì vậy mà Từ Thứ đối với việc này của Lưu Kỳ không ôm hi vọng quá lớn.
- Cố gắng hết sức còn lại là do trời, nếu không được cũng chỉ có thể làm phiền ngươi.
Nếu mời chào không được Gia Cát Lượng, muốn đối phó các chư hầu cần Từ Thứ xuất toàn lực.
- Nếu Khổng Minh tận lực vì chủ công, ba người chúng ta hợp lực có thể nhẹ nhàng hơn, cũng có thể che đậy một số chuyện. Trong hôn lễ mọi người đều vì chủ mình, đều sẽ tận lực tranh thủ lợi ích lớn nhất, Kinh Châu lúc này không nên cuốn vào đó quá nhiều.
Từ Thứ thở dài nói.
- Chỉ cần Sĩ Nguyên việc này có thể thuận lợi, cho dù là Kinh Châu mặt mũi mất hết cũng không tiếc.
Lưu Kỳ vẻ mặt quả quyết nói, trong hôn lễ lần này Bàng Thống đã được phái đi ra ngoài, thành thử thành Tương Dương chỉ còn mình Từ Thứ, mà hôn lễ lần này không chỉ liên quan mình Lưu Kỳ, còn liên quan đến mặt mũi Lưu Biểu. Nếu hôn lễ xuất hiện sai lầm gì, chẳng phải danh dự của Lưu Biểu đã không còn.
- Chủ công yên tâm, lần này Tương Dương có khả năng đối mặt với sự khiêu khích của chư hầu khác, nhưng lúc này còn đang trong thời kì mẫn cảm, các thế lực khác cũng không bức bách Kinh Châu quá mức.
Từ Thứ lắc đầu nói.
- Ha ha, hôn lễ lần này tuy rằng lớn, nhưng Lưu Kỳ ta cũng chỉ là con trai của một chư hầu mà thôi, làm sao lại khiến cho nhiều người chú ý như vậy. Tuân Văn Nhược, Tự Thụ, Trương Hoành cộng thêm Hứa Chử, Thái Sử Từ và Cao Lãm, những người này không người nào đơng giản, ta không nghĩ là họ đến xem náo nhiệt, nói không chừng trong hôn lễ còn có đấu võ một hồi.
Lưu Kỳ cười cười nói, hôn lễ lần này các chư hầu phái người tới có phân lượng không nhẹ, Tào Tháo ngay cả hổ tướng của mình cũng phái đến, mà Viên Thiệu cũng phái một trong tứ đại danh tướng Cao Lãm, Giang Đông Thái Sử Từ cũng không kém chút nào, người sáng suốt đều thấy đây là các chư hầu phô bày thực lực của mình.
Từ Thứ im lặng không nói. Các chư hầu phái tới thực lực không kém, mà Kinh Châu ngay cả những người này cũng không bằng thì thật mất mặt, người ta phái mấy người tới so ra cũng kém, vậy khi đại quân đến thì làm sao ngăn cản nổi? Đây là một đả kích đối với sĩ khí Kinh Châu.
- Chủ công, tới rồi ạ.
Hai người ngồi đối diện nhau im lặng không nói gì, xe ngựa chậm rãi ngừng lại.
Lưu Kỳ và Từ Thứ liếc nhau song song đứng dậy đi xuống xe ngựa.
Ngoài cửa phủ Hoàng Thừa Ngạn, Hoàng Thừa Ngạn mang theo mấy người đón tiếp, nhìn thấy Lưu Kỳ, Từ Thứ, Hoàng Thừa Ngạn cười nói:
- Hôm nay quả nhiên là náo nhiệt, Đại công tử cùng Nguyên Trực cùng nhau mà tới, trong phủ cũng đang náo nhiệt một hồi rồi.
- Hoàng lão khách khí rồi.
Lưu Kỳ chắp tay, nhìn về thanh niên phía sau Hoàng Thừa Ngạn.
Thanh niên này hơn hai mươi tuổi phong thần như ngọc, tuy rằng ăn mặc như một nho sinh, nhưng lại có khí chất phong lưu tự nhiên không nói thành lời, vẻ mặt thong dong mỉm cười. Lưu Kỳ không cần suy nghĩ nhiều cũng biết người này chính là người hắn tìm kiếm - Gia Cát Lượng.
Lúc Lưu Kỳ đánh giá Gia Cát Lượng cũng là lúc Gia Cát Lượng đánh giá Lưu Kỳ, bắt gặp Lưu Kỳ nhìn qua Gia Cát Lượng khẽ gật đầu chào hỏi.
Thấy Gia Cát Lượng phong thái không tầm thường, Lưu Kỳ cười tiến lên phía trước nói:
- Vị này hẳn chính là Ngọa Long danh xưng là Gia Cát Khổng Minh?
- Tại hạ Gia Cát Khổng Minh bái kiến đại công tử, là người sơn dã không đáng nhắc đến.
Gia Cát Lượng khom mình thi lễ nói.
- Hóa ra Đại công tử hôm nay không phải tới tìm ta.
Hoàng Thừa Ngạn ở giữa Lưu Kỳ và Gia Cát Lường nhìn hai người nói.
- Ha ha, là ta tới tìm lão.
Từ Thứ tiến lên phía trước nói:
- Hai vị đã lâu không gặp.
- Nguyên Trực khách khí.
Hoàng Thừa Ngạn và Gia Cát Lượng cười nói.
- Mời.
Hoàng Thừa Ngạn mời Từ Thứ và Lưu Kỳ vào trong phủ sau rồi cùng Từ Thứ rời khỏi, mà Lưu Kỳ và Gia Cát Lượng được dẫn tới một ngôi đình.
Hai người ngồi im lặng trong đình ai cũng không nói gì, đều tự uống trà, vẫn đợi gần một nén nhang, Lưu Kỳ mới từ từ lấy trong người ra một khối gấm vải đặt lên bàn, đẩy đến trước mặt Gia Cát Lượng.
- Sao?
Trong mắt Gia Cát Lượng tinh quang chợt lóe, cầm lấy vải gấm, vừa thấy nội dung trong vải gấm cũng khiến Gia Cát Lượng có chút kinh ngạc.
Nội dung trên vải gấm chỉ có ít ỏi mấy câu, nhưng là một phần nghị định bổ nhiệm, bổ nhiệm Gia Cát Lượng làm quân sư của Phi Long Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận