Tam Quốc Tranh Phong

Chương 406

- Ha ha, Công Cùng không cần tự trách mình, minh ước chỉ nói là Kinh Châu và Ký Châu kết minh cùng công kích Tào Tháo cũng không nói Ký Châu phải viện trợ Kinh Châu.
Từ Thứ lắc đầu cười nói.
Đối với thế cục Kinh Châu, tuy Từ Thứ có chút lo lắng nhưng hắn cũng không cảm thấy Kinh Châu thật sự sẽ bị kế hoạch của Tào Tháo đánh đổ. Chưa nói bản lĩnh và trí mưu của Lưu Kỳ đều không phải người bình thường có thể so được. Mà tài năng của đám người Gia Cát Lượng, Bàng Thống dưới trướng của Lưu Kỳ , Từ Thứ cũng hiểu rất rõ, lấy tài năng của hai người này Kinh Châu trấn định náo động là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Hơn nữa Từ Thứ hiểu rất rõ tình huống của Tự Thụ, nếu là lúc trước thì hơn phân nửa Viên Thiệu sẽ nghe theo đề nghị của Tự Thụ cứu viện Kinh Châu, nhưng hiện tại phân lượng của Tự Thụ trước mặt Viên Thiệu ngày càng giảm, bất kể nói gì trước mặt Viên Thiệu đều bị đám người Phùng Kỷ, Quach Đồ, Thẩm Phối, Tân Bình cực lực phản đối, bởi vậy Viên Thiệu mới không đáp ứng đề nghị của Tự Thụ tiếp viện Kinh Châu.
- Ha ha, khiến Nguyên Trực chê cười rồi .
Tự Thụ chắp tay cười gượng nói.
- Công Cùng cũng đừng quên lúc trước đã đáp ứng điều kiện của chủ công, hiện giờ tình huống của Ký Châu có lẽ Công Cùng hiểu rất rõ, tuy rằng nguyên bản thế lực mạnh chiếm cứ ưu thế, nhưng với tình hình của Ký Châu, nếu muốn đánh bại Tào Tháo thật sự là khó càng thêm khó, hơn nữa tài năng mấy người Quach Gia, Tuấn Văn Nhược dưới trướng Tào Tháo Công Cùng hẳn là rất rõ ràng, Tào Tháo cũng sẽ không giống như Viên Bản Sơ làm như không thấy đề nghị của người dưới trướng.
Từ Thứ nhìn ra ngoài cửa, thấy Mã Trung đã dẫn người bao vây gian phòng, thấp giọng nói. Nói xong hai mắt Từ Thứ nhìn chằm chằm vào Tự Thụ.
- Haizzz, ăn lộc của vua phải làm việc cho vua, hiện giờ tình thế của Ký Châu tuy không lạc quan nhưng vẫn chiếm ưu thế với Tào Tháo là cực kỳ rõ ràng, ta nghĩ sớm muộn gì chủ công cũng nhận ra được tầm quan trọng của người kế vị.
Ánh mắt Tự Thụ lóe sáng rồi lắc đầu nói, chỉ có điều thái độ đã không còn cự tuyệt Kinh Châu một cách quyết liệt nữa .
Tuy rằng trên mặt Tự Thụ không thể hiện rõ nhưng trong lòng hiểu rất rõ rõ ràng, lấy tình thế lúc này của Ký Châu muốn đánh bại Tào Tháo thì khó khăn rất lớn. Tài năng của mấy người dưới trướng Tào Tháo hắn phi thường rõ ràng, nhược điểm của Ký Châu bọn họ không thể không nhìn ra, nếu lúc đó Viên Thiệu vẫn làm như không nhìn thấy thì Ký Châu muốn thủ thắng thật sự là quá xa vời.
- Ha ha, lấy địa vị của ba vị công tử hiện tại, cho dù Viên Bản Sơ xác lập người thừa kế, Công Cùng nghĩ ba vị công tử sẽ ngồi yên sao?
Từ Thứ cười cười nói, Tự Thụ tại Ký Châu uy vọng rất cao, chỉ cần có thể chiêu hàng Tự Thụ, đến lúc đó sẽ có một số người đi theo Tự Thụ tới Tương Dương.
Nghe được Từ Thứ nói như thế, Tự Thụ trầm mặc một hồi. ba vị Công tử của Viên Thiệu quyền thế thật sự quá lớn. Viên Đàm được Viên Thiệu bổ nhiệm làm thứ sử Thanh Châu, ở Thanh Châu kinh doanh nhiều năm sớm đã khống chế Thanh Châu, mà Viên Hi được Viên Thiệu bổ nhiệm làm U Châu Mục cũng đã biến U Châu thành địa bàn của mình, Viên Hi tuy cho đến này thế lực cũng không quá lớn nhưng được Viên Thiệu yêu thích nên thế lực cũng không kém, mặc dù là Viên Thiệu xác định quyền thừa kế, ba người cũng sẽ không giao ra quyền thê trong tay mình.
- Việc này để Sau khi trân chiến này kết thúc mới quyết định sau.
Tự Thụ lắc đầu nói.
- Một khi đã như vậy, tại hạ cũng không muốn nói nhiều, tuy nhiên đến lúc ấy hi vọng Công Cùng sẽ không đổi ý .
Từ Thứ cũng không để ý nói .
- Điều này là đương nhiên, tuy nhiên ta hi vọng Kinh Châu không được làm khó dễ , ta nghĩ lần này Nguyên Trực đến Ký Châu mục đích không chỉ đơn giản như vậy.
Tự Thụ tuy vẫn không nói gì nhưng cũng không có nghĩa là hắn không biết, địa vị của Từ Thứ ở Kinh Châu hắn cực kỳ rõ ràng, người như vậy làm sao chỉ vì một minh ước nho nhỏ mà tới Ký Châu.
- Công Dữ yên tâm, tại hạ đến đây đích thực là phụng mệnh chủ công nhân cơ hội mời chào một nhóm nhân tài, tuy nhiên trước khi trận chiến này kết thúc tại hạ không tiện đến mời chào, nếu không nói không chừng sẽ bị người khác nói thành kẻ điên.
Từ Thứ khẽ mỉm cười cũng không dấu diếm mục đích lần này.
- Hi vọng Nguyên Trực có thể giống như đã nói.
Tự Thụ thở dài, mặc dù hắn biết mục đích của Từ Thứ nhưng hắn cũng không có cách nào ngăn cản.
- Ha ha, hẳn là trong lòng Công Cùng đã có quyết định, ta cũng không nói nhiều tuy nhiên đến lúc đó hi vọng Công Cùng có thể trợ giúp Kinh Châu một phần.
Từ Thứ cực kỳ rõ ràng, mười câu nói của mình ở Ký Châu cũng không bằng một câu của Tự Thụ.
- Nếu thật sự đến bước đó, tại hạ không thể chối từ. Nay thời gian đã không còn sớm, tại hạ phải cáo từ, về phía chủ công ta sẽ cố gắng hết sức.
Tự Thụ chắp tay đứng lên.
- Đa tạ Công Cùng.
Từ Thứ đứng lên tiễn Tự Thụ ra ngoài cửa.
Đợi cho Tự Thụ rời khỏi, Từ Thứ mới xoay người vào trong phòng.
- Quân sư, Viên Thiệu vẫn không muốn tiếp viện Kinh Châu?
Thấy Tự Thụ rời khỏi, Mã Trung đi tới cau mày nói. Trong lòng hắn tự nhiên tin tưởng Lưu Kỳ có thể xử lý việc của Kinh Châu, nhưng có thể có ngoại viện xử lý cũng dễ dàng hơn.
- Ha ha, Ký Châu đã già nua nặng nề, Viên Thiệu kia tự cho là có thể đánh bại Tào Tháo, tự cao tự đại, tính nghi kỵ của hắn ngày càng nặng, hắn ước gì Kinh Châu và Tào Tháo có thể lưỡng bại câu thương, hắn ngồi làm ngư ông đắc lợi, làm sao còn có thể trợ giúp Kinh Châu . Tuy nhiên ngươi không cần lo lắng, việc Kinh Châu chủ công tất nhiên có thể xử lý tốt.
Từ Thứ lắc đầu nói.
- Việc ta để ngươi làm ngươi làm thế nào rồi?
Từ Thứ nói xong cũng không đợi Mã Trung nói chuyện, hỏi trước, hiển nhiên là không nghĩ trong chuyện này có nhiều rắc rối.
- Đây là tình trạng của các thế gia trọng yếu dưới trướng Viên Thiệu, bởi vì thời gian quá ngắn nên chỉ có thể tìm hiểu được tình hình đại khái của những người này, còn sự tình sâu hơn còn cần thêm thời gian.
Nói xong Mã Trung rút ra từ trong lòng một tấm vải bố, trên vải gấm là chi chít chữ viết cực nhỏ, mỗi một nhóm đều ghi chép một người, ít nhất cũng có vài chục người.
Từ Thứ nhìn kết quả trên vải gấm nét mặt vui vẻ, mục đích của hắn lần này tới Ký Châu phải tìm vài mười người trong nhòm người này, tương lai Lưu Kỳ phải mở rộng thế lực và địa bàn, cần vô số người tai giúp hắn thống trị các nơi, cần nhiều võ tướng hỗ trợ hắn nam chinh bắc chiến. Những người này đều là nhân vật mặt mũi dưới trướng Viên Thiệu, mời chào một người thì thế lực Kinh Châu cũng nhiều hơn một phần.
- Được rồi, những tin tình báo này mặc dù nhiều nhưng vẫn là quá mức thô ráp, phải có sở thích sở ghét của những người này, có mâu thuẫn với người nào, có địa vị thế nào trong lòng Viên Thiệu, lúc trước đang làm gì, đêu ghi lại rõ ràng, như vậy chúng ta mới dễ dàng ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận