Tam Quốc Tranh Phong

Chương 632

Vương Lãng thản nhiên nói sau đó xoay người bỏ đi.
Sau đó Vương Lãng lại đi tới phủ đệ của Viên Hi, Viên Thượng, lời nói giống nhau như đúc. Chưa đến hai canh giờ sau khi Vương Lãng tới phúng viếng Viên Thiệu, tuyên bố tin tức Tào Tháo lui binh được truyền khắp toàn Nghiệp Thành.
- Đại công tử, Tào Tháo đột nhiên lui binh, tất nhiên là có mưu đồ, Đại công tử không thể không phòng.
Trong phủ đệ của Viên Đàm, Tân Bình, Quách Đồ đã được mời vào phủ đệ của Viên Đàm.
- Đúng vậy, hiện giờ chủ công mới qua đời, Viên Hi, Viên Thượng đã âm thầm tụ binh chuẩn bị mưu phản, Đại công tử không thể sơ suất. nhanh cóng kế thừa sự nghiệp của chủ công để lại, ngừa sinh biến.
Quách Đồ nghiêm trọng nói.
Ba huynh đệ tranh đấu là lâu ngày, tuy Viên Đàm là huynh trưởng chiếm được ưu thế nhất định nhưng Viên Hi và Viên Thượng đều đứng ra phản đối, toàn bộ Nghiệp Thành lúc này đều hỗn loạn, nếu không phải Tào Tháo tiếp cần các quận lới, e rằng Nghiệp Thành đã sớm xung đột vũ trang rồi.
Đúng vào lúc này, một tướng quân bước nhanh tới.
- Đại công tử, hai vạn Hổ báo kỵ dưới trướng Tào Tháo dã toàn quân bị diệt ở Lương Châu, đại tướng Tào Hồng chết trận.
Người võ tướng này ôm quyền nói.
- Cái gì?
Nghe được tin này, ba người Viên Đàm quá sợ hãi, Hổ báo kỵ dưới trướng Tào Tháo làm cho bọn họ chịu thiệt nhiều lần, lúc này Viên Thiệu binh bại đều có công lớn của Hổ báo kỵ.
Lần này còn có hai vạn Hổ báo kỵ toàn quân bị diệt, mấy người đều không dám tin.
- Tin tức cực kỳ chính xác, Tào Hồng dẫn theo hai vạn Hổ báo kỵ tới Lương Châu bị Kinh Châu toàn diệt, hiện giờ Lương Châu đã rơi vào tay Kinh Châu.
Tướng lĩnh cảm thán nói.
- Nói như vậy, không phải là Tào Tháo muốn đánh Nghiệp Thành vào lúc này mà là vì hai vạn Hổ báo kỵ?
Trên mặt Viêm Đàm lộ ra vẻ vui mừng.
Mà ngay cả Quách Đồ, Tân Bình cũng thở phào nhẹ nhõm, Tào Tháo lui binh ít nhất cũng giảm bớt một ít áp lực.
- Chú ý chặt chẽ hướng đi của đại quân Tào Tháo cho ta, nếu có tin tức lập tức bẩm báo.
Viên Đàm hạ lệnh.
- Đại công tử, hiện giờ Tào Tháo có khả năng lui binh rất lớn, sự ngiệp của chủ công còn cần Đại công tử sớm làm chuẩn bị.
Nếu trước đó vì kiêng kị Tào Tháo thì lúc này Viên Đàm không cần e dè gì nữa, có thể toàn lực tranh đoạt.
- Hay lắm, lệnh binh mã ngoài thành bí mật vào thành, mặt khác điều động một ít binh mã từ các nơi tới.
Viên Đàm trầm ngâm nói.
- Vâng.
…………….
Quý phủ của Viên Hi.
- Chặt chẽ chú ý hướng đi của đại quân Tào Tháo, một khi Tào Tháo lui binh sẽ triệu tập binh mã vào thành, đừng cho bất cứ người nào biết. Mặt khác lập tức liên hệ với các chư vị đại nhân, nói ta có việc gấp tìm bọn hắn thảo luận.
Trong thư phòng, nhận được tin hai vạn Hổ báo kỵ toàn quân bị diệt, Viên Hi cũng hạ lệnh.
……..
- Hay lắm, Tào Tháo vừa lui binh, ta xem Viên Đàm lấy gì để tranh giành với ta, mệnh binh mã ngoài thành tức tốc vào thành cho ta, còn nữa báo cho Phùng Kỷ và Thẩm Phối vào phủ đệ gặp ta.
Viên Thượng vẻ mặt hưng phấn nói.
………
Càng ngày càng có nhiều tin tức truyền đến, toàn bộ Nghiệp Thành giống như có nội loạn bắt đầu khởi động, tình thế bắt đầu căng thẳng.
- Chủ công, ba huynh đệ Viên Đàm đã triệu tập binh mã tiến vào Nghiệp Thành, bất cứ lúc nào cũng có thể nội đấu.
Trong đại doanh, Tào Tháo đang thảo luận với mấy người Trình Dục phương pháp đánh chiếm Nghiệp Thành. Nghiệp Thành được cho là nơi tập trung nhiều thực lực của Viên Thiệu nhất, chính là trung tâm chính trị của tứ Châu dưới trướng Viên Thiệu, ai có thể đánh chiếm được Nghiệp Thành cũng có nghĩa là chiếm được ưu thế tuyệt đối.
Còn nếu Tào Tháo có thể đánh chiếm được Nghiệp Thành cũng có nghĩa là thế lực của Viên Thiệu bị đánh sụp, thâu tóm tứ châu chỉ còn là vấn đề thời gian.
- Ồ, chặt chẽ chú ý tình hình của Nghiệp Thành, một khi ha người Viên Đàm có dấu hiệu động thủ lập tức báo cho ta biết. Mặt khác để cho hai vạn Hổ báo kỵ dưới trướng Tào Nhân chuẩn bị đợi lệnh đánh úp Nghiệp Thành bất cứ lúc nào.
Tào Tháo gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ đau thương, số lượng Hổ báo kỵ dưới trướng ông có tầm năm vạn, lần trước hao tốn một lúc hết hai vạn, có thể nó là đau điếng người.
Tin tức Tào Tháo lui bnh truyền vào Nghiệp Thành, càng ngày càng nhiều binh mã được điều động vào Nghiệp Thành, toàn bộ Nghiệp Thành tràn ngập trong không khí khẩn trương.
Mấy ngày đầu, ba huynh đệ Viên Đàm còn trói buộc binh lính dưới trướng nhưng sau khi đại quân Tào Tháo rút lui về phía sau mười dặm, ba huynh đệ Viên Đàm bắt dầu vùng lên.
- Đại công tử, không xong, Viên Thượng dẫn người vọt vào trong phủ đệ của Viên công.
Tân Bình vội vã đi vào phủ đệ của Viên Đàm, không kịp thở liền nói.
- Cái gì? Viên Thượng muốn làm gì?
Viên Đàm kinh ngạc hô, vội vàng đứng lên, trên mặt lộ ra vẻ khẩn thiết.
Ba huynh đệ Viên Thị, mặc dù Viên Hi có lòng tranh đoạt nhưng so với Viên Đàm và Viên Thượng thì không bằng, Viên Thượng và Viên Đàm cũng chưa từng coi Viên Hi là đối thủ cạnh tranh, mà toàn bộ người trong Nghiệp Thành cũng biết chủ nhân của Nghiệp Thành là một trong hai người Viên Đàm và Viên Thượng.
Lúc này Viên Thượng đột nhiên dẫn người vọt vào phủ đệ của Viên Thiệu, tất nhiên không phải là việc nhỏ.
- Đại công tử, ta nghĩ chúng ta nên nhanh chóng đến đó, lần này Viên Thượng tiến vào phủ đệ của Viên Công, Thẩm Phối và Phùng Kỷ cũng vào theo, tất nhiên là có hành động gì đó.
Tân Bình lộ sắc mặt căng thẳng, lúc này đã không còn đường lui, một khi Viên Thượng giành được quyền thừa kế, b ọ họ ủng hộ Viên Đàm tất nhiên sẽ bị trả thù.
- Được, chúng ta tới đó xem sao, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc Viên Thượng muốn làm gì?
Viên Đàm nói xong dẫn theo nhân mã chạy tới phủ đệ của Viên Thiệu.
……..
Trong phủ đệ của Viên Thiệu, Viên Thượng dẫn theo Phùng Kỷ, Thẩm Phối tụ tập ở trong thư phòng.
- Công tử, đây là di chiếu do Viên công để lại, chỉ cần gọi quần thần tới phân biệt thì Nghiệp Thành chính là của công tử.
Phùng Kỷ tiếp tục lấy một tấm tơ lụa sắc mặt vui mừng nói với Viên Thượng.
- Hay lắm, tức khắc triệu tập quần thần, nói bọn họ tiến đến tu sửa Ký Châu Mục.
Hai mắt Viên Thượng lóe sáng, hưng phấn nói.
Hắn cùng Viên Đàm tranh đoạt lâu như vậy không phải là vì chức vị này sao, không ngờ lại có thể dễ dàng lấy được như vậy.
Không đợi hộ vệ tới truyền tin, Viên Đàm đã dẫn theo binh mã dưới trướng vọt vào.
- Viên Thượng, ngươi tự xông vào phủ đệ của phụ thân, phải bị tội gì?
Viên Đàm chưa tới gần, đã lên tiếng quát mắng Viên Thượng.
Viên Thượng biến sắc, lập tức siết chặt mảnh tơ lụa trong tay, hai người Phùng Kỷ liếc nhìn nhau rồi bước nhanh ra ngoài.
- Hừ, ta tới để tế phụ thân, có tội gì, còn ngươi ở trong phủ đệ phụ thân đấu đá lung lung, có còn cung kính với phụ thân không?
Viên Thượng cũng không hề yếu thế, lạnh lùng nói với Viên Đàm.
Nếu đoán không sai thì sau ngày hôm này Nghiệp Thành đã là của hắn rồi, lúc này tuyệt đối không thể lùi bước.
- Thư phòng của phụ thân là nơi quân cơ trọng địa, không ngờ ngươi lại dẫn theo nhiều người xông vào như vậy, quả nhiên là tội đáng chết vạn lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận