Tam Quốc Tranh Phong

Chương 272

Mà đang ở lúc mọi người cho là hắn không còn hi vọng thì đột nhiên quật khởi, sau đó thế lực đột nhiên tăng cao chèn ép diệt trừ gia tộc Thái thị cùng thế lực đối nghịch. Nắm chắc cơ hội tính chuẩn như vậy sao lại đồn đại là rác rưởi, như vậy chỉ có một lời giải thích, hơn mười năm đó là người này ẩn nhẫn, tâm cơ và thủ đoạn như thế trong thiên hạ có thể có mấy người, bởi vậy Gia Cát Lượng đã sớm quyết định đầu nhập Lưu Kỳ rồi.
Y bắt đầu muốn mượn hôn lễ lần này đầu nhập vào, không nghĩ tới Lưu Kỳ còn tốt hơn so với tưởng tượng của hắn, không ngờ tự mình tiến đến mời, sau đó mượn cơ hội Lưu Kỳ bức bách y nguyện trung thành. Tuy trong lòng có chút không thoải mái nhưng y vẫn đáp ứng ý tứ của Lưu Kỳ.
Kỳ thực Lưu Kỳ không nói y cũng biết, tâm cơ và thủ đoạn của Lưu Kỳ như thế, hơn nữa danh chính ngôn thuận, muốn cướp Kinh Châu từ trong tay của Lưu Kỳ khó càng thêm khó, mà ngoại trừ Kinh Châu y không biết còn có nơi nào có thể được việc. Giang Đông Tôn Sách, Phương bắc Tào Tháo và Viên Thiệu, những địa phương này cũng không có khả năng. Mà Ích Châu Lưu Chương tuy rằng có mưu đồ, nhưng y không binh không tướng ngay cả thế lực Lưu Bị lớn hơn cũng không có khả năng thành công.
- Chủ công, Viên Thiệu có thể trở thành thế lực lớn nhất phương bắc, tổ tiên hắn ta bốn đời làm Tam Công có thể nói mời chào được nhiều nhân tài, mà Tào Tháo cũng mang danh thiên tử mới phát triển đến nay, chủ công mặc dù có chút uy vọng ở Tương Dương, nhưng còn chưa đủ để so sánh với bọn họ. Hôn lễ lần này các chư hầu đều phái người tới tham gia, đúng là thời cơ tốt để thành lập danh vọng, ta nghĩ lúc này chủ công đã phái người đi Uyển Thành. Chủ công lần này hành động càng chuẩn, tỷ lệ thành công của Uyển Thành càng cao.
- Chỉ có xây dựng được danh vọng, tương lai mới có thể thuận thế dựng lên thế như chẻ tre, người có chí trong thiên hạ mới có thể tiến đến đầu nhập. Đến lúc đó cho dù là chủ công ngồi trong nhà cũng có thể xử lý được toàn bộ việc Kinh Châu.
- Hơn nữa nếu chủ công muốn lấy Ích Châu, chỉ dựa vào thanh danh hiện tại có thể nói là khó khăn rất lớn, cho dù là trong thời gian ngắn cũng không yên ổn. Mà nếu danh vọng của chủ công tăng lên thì Giang Đông Tôn Sách và phương bắc Tào Tháo cũng sẽ kiêng kị chủ công, không dám dụng binh bừa bãi với Kinh Châu, như vậy Kinh Châu mới được yên ổn.
Quạt trong tay Gia Cát Lượng khẽ lay động, nói ra tầm quan trọng của hôn lễ lần này.
- Đúng vậy, là do ta quá cẩn thận.
Lưu Kỳ gật đầu, hiện tại hắn coi như là có chút danh vọng, muốn khiêm tốn là điều không thể. Mặc kệ hắn khiêm tốn như thế nào thì người khác cũng đã âm thầm phòng bị hắn, mà chỉ có kiêu ngạo mới khiến cho người khác yên tâm, bằng không đặc biệt độc lập cực kỳ hấp dẫn chú ý của người khác.
Theo như lời Gia Cát Lượng, hiện tại điều hắn cần chính là danh vọng, chỉ có danh vọng mới đưa tới nhiều nhân tài, hiện tại hắn cần chính là nhân tài dưới trung tầng, những người này tương lai là thành viên quan trọng thi hành hiến pháp. Hiện tại quan viên Kinh Châu chín mươi phần trăm đều là xuất thân thế gia, biến pháp hắn thi hành tổn hại chính là lợi ích thế gia, nếu một ngày nào đó con cháu quý tộc liên hợp bãi công chỉ sợ toàn bộ Kinh Châu đều tê liệt.
Hơn nữa toàn bộ Tương Dương có bao nhiêu người trung với Lưu Biểu, có bao nhiêu người khi hắn kế thừa Kinh Châu sẽ trung với hắn, mà có bao nhiêu người trong lòng mang tâm tư riêng cấu kết với các chư hầu khác. Tương lai hắn kế thừa Kinh Châu tất nhiên sẽ bổ nhiệm và miễn nhiệm một vài quan viên, nếu không có nhân tài, số người hắn bổ nhiệm và miễn nhiệm tối thiểu chỉ sợ cũng không đủ để thực hiện.
Lưu Kỳ có chút vui mừng, chiêu mộ được Gia Cát Lượng, dù là Bàng Thống, Từ Thứ tài trí cũng không kém gì Gia Cát Lượng, nhưng đối với việc nắm chắc đại cục tuyệt đối không rõ ràng được như Gia Cát Lượng. Mấy ngày hôm trước hắn cùng với Bàng Thống, Từ Thứ thương lượng chuyện này, bọn hắn cũng không nghĩ tới dựa vào hôn lễ lần này để nâng cao danh vọng, cho dù là bản thân hắn luôn muốn nâng cao thế lực, hiện tại một câu của Gia Cát Lượng nói mới khiến hắn nghĩ đến tai họa ngầm này.
- Quả nhiên không hổ là Ngọa Long, một câu giải thích độc đáo thật sự làm bừng tỉnh người trong mộng, hôn lễ đơn giản lần này làm cho ầm ĩ đi.
Lưu Kỳ cười to nói:
- Đến lúc đó còn cần ngươi và Nguyên Trực tốn chút tâm tư.
- Chủ công yên tâm, Khổng Minh sẽ không để người trong thiên hạ coi thường chủ công.
Gia Cát Lượng gật đầu nói.
- Văn đấu thì ta không có gì phải lo lắng, ta lo lắng là võ đấu, hiện tại thành Tương Dương cũng không có người nào có thể sử dụng. Vương Nghị, Lưu Bàn tuy rằng võ công không tệ, nhưng so với đám người Thái Sử Từ vẫn còn kém xa, mà Hoàng Trung tướng quân và Vương Uy tướng quân thì tuổi quá lớn, nếu lên võ đài chẳng phải để cho người khác nói Tương Dương ta không có ai rồi. Triệu Vân kia ta sẽ phái người hỏi thăm, đến lúc đó còn phải xem ngươi rồi. Triệu Vân này là thượng tướng ta chuẩn bị cho ngươi, có thể nói là văn võ toàn tài, nếu như ngươi có thể thuyết phục được hắn tự nhiên không thể tốt hơn.
Lưu Kỳ lắc đầu, hiện giờ Tương Dương những đại tướng có thể xuất thủ quả thực quá ít, Cam Ninh có thể coi là một, nhưng lần này hắn ta và Bàng Thống cùng nhau tới Uyển Thành. Tuy rằng đám người Mã Trung, Lưu Bàn không tệ nhưng so với đại tướng dưới trướng của Viên Thiệu, Tào Tháo thật sự còn kém nhiều lắm. Chính vì vậy hắn mới vội vã mời chào Triệu Vân, một trong ngũ hổ thượng tướng danh tiếng.
- Ồ, có thể được chủ công thừa nhận, nghĩ đến người này ắt không tầm thường.
Gia Cát Lượng đối với Triệu Vân có chút chờ mong. Lưu Kỳ chuẩn bị thượng tướng y hắn đương nhiên là không tầm thường, hơn nữa Lưu Kỳ nói muốn cho người này giao chiến với Hứa Chử và Thái Sử Từ, võ nghệ cũng sẽ không yếu.
- Ngươi gặp hắn rồi sẽ biết ngay thôi, sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu.
Lưu Kỳ cười nói. Trong lịch sử mỗi lần Gia Cát Lượng bắc phạt đều mang theo Triệu Vân, có thể nói là bạn nối khố.
- Như vậy ta đi về trước rồi nói sau, có tin tức của Triệu Vân ta sẽ phái người tới báo cho ngươi trước, ngày mai ngươi sớm qua thương lượng với Nguyên Trực việc của ngày mai.
Lưu Kỳ nói xong liền đứng lên. Ngày mai là hôn lễ của hắn, hắn cũng có chút việc cần giải quyết, nếu không phải tới gặp Gia Cát Lượng hắn cũng sẽ không rời phủ đệ.
- Đúng rồi, ngươi còn có một huynh trưởng, hắn bây giờ đang ở đâu?
Lưu Kỳ biết Gia Cát Cần là huynh trưởng của Gia Cát Lượng tài năng cũng không tệ, con ông ta là Gia Cát Cẩn sau lại là thần tử của Tôn Quyền, cùng hỗ trợ vói Gia Cát Liên quyền to chức trọng tại Giang Đông.
Lại nói trong thời kì Tam quốc thì gia tộc Gia Cát phong quang vô hạn, Thục quốc Gia Cát Lượng đảm nhiệm thừa tướng nắm trong tay quân chính nước Thục, mà Giang Đông Gia Cát Cẩn và con ông ta Gia Cát Khác đảm nhiệm đại tướng quân Giang Đông, nắm trong tay quyền quân chính Giang Đông, mà Ngụy Quốc Gia Cát Đản cũng là quan chức hiển hách, trước sau đảm nhiệm Trấn đông đại tướng quân, Chinh Đông đại tướng quân và Tư Không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận