Tam Quốc Tranh Phong

Chương 258

Nghe được tiếng cười nói vui vẻ Lưu Kỳ thở phào nhẹ nhõm, nếu như không có cãi vã thì phải là nói sự việc hẳn là đã đàm phán thành công rồi. Lưu Kỳ ra hiệu tỳ nữ ở ngoài cửa viện đi vào bấm báo, mình đứng bên ngoài chờ đợi.
- Đại công tử mời vào.
Không bao lâu tỳ nữ liền đi ra khom người nói.
- Ừ.
Lưu Kỳ gật gật đầu cất bước đi vào trong viện.
Vừa mới tiến vào trong viện chỉ thấy một lão nhân hơn sáu mươi tuổi đang ngồi ngay ngắn ở trong viện, nhìn thấy Lưu Kỳ tiến vào cũng không ngẩng đầu lên chỉ mỉm cười trò chuyện với Đại Kiều, Tiểu Kiều bên cạnh, mà bên kia Tân Hiến Anh cũng có lúc nói lên vài câu, có vẻ vô cùng hòa hợp.
Lão nhân này tuy rằng nhìn qua trên râu tóc hoa râm, nhưng lại ngồi ngay thẳng, cơ thể có vẻ cực kỳ cường tráng, hơn nữa ánh mắt sáng ngời có thần, tinh thần cũng cực kỳ dồi dào, không có chút nào mệt nhọc vì đường dài bôn ba cả.
Lưu Kỳ nhìn về phía Tân Hiến Anh, thấy Tân Hiến Anh hơi không gật đầu mới yên tâm, trên mặt cũng lộ ra nụ cười, thấy mấy người trò chuyện say sưa, Lưu Kỳ cũng không quấy rầy mà ngồi xuống bên cạnh, lẳng lặng nghe họ nói chuyện.
Tuy nhiên Lưu Kỳ vừa mới ngồi xuống, chỉ thấy Kiều công đột nhiên ngừng lại, vốn là tràn đầy nụ cười trên mặt lập tức trở lên hết sức âm trầm, lạnh lùng nhìn Lưu Kỳ nói:
- Ngươi là người phương nào? Thật không ngờ không có chút lễ nghi gì cả.
- Dạ.
Lưu Kỳ quay đầu nhìn về phía Kiều công, biết rõ lão là vì mình cướp tỷ muội Đại Kiều mà cố tình khó chịu với hắn, hắn cũng không thèm để ý đứng dậy hành lễ nói:
- Lưu Kỳ bái kiến Kiều công.
Thấy Lưu Kỳ lui bước, vẻ lo lắng trên mặt của hai nàng Đại Kiều Tiểu Kiều giảm bớt, các nàng thật đúng là sợ Lưu Kỳ sẽ cùng phụ thân đối đầu gay gắt, nếu như vậy với tính tình nóng nảy cứng ngắc của phụ thân nói không chừng còn có thể xảy ra chuyện.
- Hừ.
Kiều công hừ lạnh một tiếng không để ý tới Lưu Kỳ nữa.
Thấy kiều công không có ý nhượng bộ hắn chút nào, Lưu Kỳ cười cười đứng lên, lại ngồi xuống nói:
- Mọi người cứ tự nhiên không cần phải để ý đến ta, tuy nhiên đến đã lâu như vậy cũng cần phải trở về, trên đường tiếp tục tán gẫu là được.
Nói xong Lưu Kỳ thong thả bưng chén trà trên bàn lên uống, Kiều công tức giận đang định bộc phát với Lưu Kỳ, lại bị Đại Kiều Tiểu Kiều một trái một phải cho lôi kéo. Nhìn thấy hai đứa con gái cầu xin khổ sở, Kiều công chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài cũng không còn tâm tình trò chuyện nữa.
- Phụ thân, chúng ta trở về đi thôi.
Đại Kiều lôi kéo tay Kiều công thấp giọng nói.
- Quay về đâu?
Kiều công trừng mắt nói.
- Kiều công ở xa tới là khách, trong phủ đã sắp xếp viện lạc cho Kiều công rồi. Nếu Kiều công cảm thấy gặp không tiện, cháu lập tức sai người mua lấy một tòa phủ đệ ở trong thành Tương Dương cho Kiểu công. Chỉ cần Kiều công cảm thấy hài lòng là tốt rồi.
Tân Hiến Anh nhỏ nhẹ nói.
Thanh âm giống như kim linh làm cho sắc mặt Kiều công có chút bất đắc dĩ, người con gái ưu tú như vậy làm sao lại là vị hôn thê của Lưu Kỳ, tiểu tử này may mắn lớn như vậy, không chỉ có hai đứa con gái của mình đối với hắn ngoan ngoãn phục tùng đấy, cô gái thông minh tuyệt đỉnh trước mắt này cũng hết sức bảo vệ hắn.
Vừa rồi thiếu nữ trước mặt nói vài ba câu quan trọng, khiến lão á khẩu không trả lời được, mà lão biết nữ tử như vậy con gái lão làm sao có thể là đối thủ của nữ tử này. Bản thân hai đứa con gái lão ngoại trừ dung mạo có thể thắng được nàng vài phần ra, những phương diện khác đều thua kém hơn. Hai đứa con gái tuy rằng tài năng học vấn cũng không bình thường, nhưng so sánh với thiếu nữ trước mắt này thì như chín trâu mất sợi lông – không đánh kể. Thiếu nữ tài trí trước mặt này đến lão cũng không phải đối thủ của nàng.
Nghe được câu nói của thiếu nữ kia, Kiều công đã biết rõ tại sao thiếu nữ trước mắt lại trở thành chính thê của Lưu Kỳ, nếu không có tài năng và trí tuệ, mặc dù nàng và Lưu Kỳ có hôn ước cũng không tranh được con gái của mình.
Vừa rồi cô gái này nói những lời rất đơn giản, nhưng cũng rất quan trọng.
- Kiều công chẳng lẽ cũng vì cái gọi là danh tiết này mà ép hai con gái của mình đến tuyệt lộ hay sao.
- Gia tộc Kiều thị mặc dù là Giang Đông đại tộc, con gái lão dĩ nhiên không thể là bình thê, nhưng tương lai làm Vương phi có thể nói hoàng phi lại không hề làm bẽ mặt danh dự gia tộc Kiều thị chút nào, chẳng lẽ Kiều công thật muốn bỏ qua cơ hội này hay sao?
Hai câu nói ngắn ngủi đó lập tức đánh trúng vào điểm yếu của Kiều công, thấy vẻ mặt hai đứa con gái quyết tâm, Kiều công cũng biết nếu không đồng ý hôn sự của các nàng, sợ là cũng không biết hai đứa con gái của mình sẽ làm ra chuyện gì. Lão rất hiểu tính nết hai đứa con gái của mình, hai đứa tùy là tính cách khác biệt, nhưng đều là trong nhu ngoài cương, một khi ép đến đường cùng, tất sẽ không do dự.
Kế tiếp cái gì danh hiệu Vương phi và Hoàng phi lại khiến lão khiếp sợ. Trên đường đi lão đi cùng với Bàng Thống. Bàng Thống cũng hết sức khen ngợi Lưu Kỳ, nói hắn có khả năng làm nên sự nghiệp. Mà tới được Tương Dương có Bàng Đức Công đức độ và danh vọng cao không ngờ cũng đánh giá Lưu Kỳ cực cao, chức vị Vương phi, Hoàng phi theo như lời thiếu nữ trước mặt cũng không phải là không thể được.
Đây quả thật là khiến lão vô cùng động tâm, không nói trước tiên Lưu Kỳ vốn là dòng họ Hoàng thị sau này cũng sẽ thừa kế tước vị Lưu Biển, thành Võ Hầu. cái này so với Ngô hầu gì đó của Giang Đông Tôn Sách thì mạnh hơn nhiều. Tuy rằng hiện tại Hán thất nguy ở sớm tối, nhưng ai cũng nói Lưu Kỳ này có thể làm nên việc lớn.
Bởi vậy, hôn sự này lão không đồng ý không được, không đồng ý không có gì cả, đồng ý lão sẽ là thân thuộc hoàng gia, nói không chừng còn có thể trở thành họ ngoại hoàng đế.
- Khởi bẩm Đại công tử, Bàng Thống công tử phái người tiến đến thông báo nói đã chuẩn bị xong, hắn ở ngoài cửa phủ chờ.
Một tỳ nữ chạy tới nói.
- Ta biết rồi.
Lưu Kỳ gật đầu đứng lên, nếu Bàng Thống đã chuẩn bị xong vậy thì lên đường sớm cho kịp.
Lưu Kỳ nhìn Kiều công nói:
- Kiều công không bằng tới cứ đến ở lại quý phủ một chút, nếu không quen ta sai người ra bên ngoài mua phủ đệ khác.
Kiều công kinh ngạc nhìn thoáng qua Kưu Kỳ, lão biết Lưu kỳ và Bàng Thống cũng không quen nhau, tuy nhiên bây giờ theo như lời thị nữ kia nói, không ngờ Bàng Thống đang đợi Lưu Kỳ.
Kiều công còn muốn hỏi, chợt nghe Tân Hiến Anh ở một bên kinh ngạc vui mừng nói:
- Chúc mừng phu quân thêm một trợ lực mới.
Nghe được lời Tân Hiến Anh nói, Kiều công cả kinh, lão mới biết được vừa rồi Lưu Kỳ đi đâu. Từ lúc mấy người Tân Hiến Anh đến chỗ này mới nửa canh giờ ( một tiếng), không ngờ Lưu Kỳ đã khiến cho Bàng Thống trở thành thủ hạ của mình. Tài năng của Bàng Thống lão biết rõ ràng, lúc này Bàng Thống cũng đã đầu nhập dưới trướng của Lưu Kỳ rồi, như vậy Vương phi, Hòang phi theo như lời Tân Hiến Anh cũng không phải không thể được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận