Tam Quốc Tranh Phong

Chương 511

So với đám người Dương Tùng thì những thế gia đã truyền tin quy thuận Kinh Châu, cũng không nói muốn lấy tính mạng Trương Lỗ nên gia tộc của họ may mắn thoát chết.
Lúc này phủ Thái thú đã là trụ sở tạm thời của Lưu Kỳ, Phi Hổ Vệ đã canh gác xung quanh phủ Thái Thú, bất cứ kẻ nào cũng không thể trà trộn vào.
- Mạt tướng tham kiến chủ công.
Trên đại điện Trương Lỗ cùng hơn mười tiểu tướng quỳ xuống trước mặt Lưu Kỳ.
- Trương tướng quân cần phải hiểu rõ, nếu như hiện tại trong lòng các ngươi còn có bất mãn gì thì có thể rời khỏi đây. Thế nhưng nếu sau này có bất kỳ suy nghĩ gian dối nào ta tuyệt đối sẽ không tha.
Lưu Kỳ nhìn mấy người trong đại điện trầm giọng nói, nếu miễn cưỡng những người này quy thuận Kinh Châu không bằng tha cho họ rời khỏi đây.
- Chủ công yên tâm, bọn ta đều thật tâm quy thuận tuyệt đối không có một chút miễn cưỡng nào.
Trương Lỗ nói to. Giết được đám người Dương Tùng cũng coi như Trương Lỗ đã giải quyết xong tâm sự trong lòng, nếu rời khỏi Hán Trung hắn cũng chỉ có thể đầu nhập dưới trướng người khác, đã vậy còn không bằng trợ giúp Lưu Kỳ bình định Hán Trung kiếm chút công lao. Những điều này là Diêm Phố lén sai người nói cho hắn biết, Diêm Phố thân ở đại doanh Kinh Châu nên mọi hành động đều dưới sự giám sát của LưuKỳ, Lưu Kỳ đương nhiên biết chuyện này, Lưu Kỳ có thể dung nạp được Diêm Phố đương nhiên có thể dung nạp được hắn, hơn nữa chẳng phải sau khi Uyển Thành Trương Tú đầu nhập vào Lưu Kỳ vẫn được cầm trọng binh hay sao?
- Bọn ta thực tâm quy thuận, kính xin chủ công thu nhận và giúp đỡ.
Trương Lỗ nói xong, những tiểu tướng phía sau cũng hành lễ nói.
- Tốt lắm, một khi đã như vậy Trương tướng quân tạm thời giữ chức vụ Trung Lang Tướng Hán Trung, thống lĩnh một vạn binh mã dưới trướng, Ngụy Diên là đô úy Hán Trung thống lĩnh một vạn binh mã, đợi sau khi Tưởng Uyển đến thì hai người các người cùng hắn trấn thủ Hán Trung.
Lưu Kỳ hạ lệnh.
- Đa tạ chủ công.
Trên đại điện tất cả mọi người cùng khom mình thi lễ.
Khi bình định Hán Trung binh mã dưới trướng của Ngụy Diên chỉ có ba ngàn người, nhưng lúc này Lưu Kỳ đã chấp nhận cho Ngụy Diên thống lĩnh một vạn binh mã, đương nhiên Ngụy Diên tràn đầy vui mừng, bởi vậy cũng hạ bái cùng đám người Trương Lỗ.
- Hiện giờ tuy Trương tướng quân đã gia nhập Kinh Châu, nhưng dân chúng Hán Trung còn chưa biết tin tức này, từ hôm nay trở đi đình chỉ chinh phạt Hán Trung, dán tuyên cáo nhất định trong vòng một ngày dân chúng Hán Trung đều phải biết tin tức này, tất các các huyện ủy các tướng phòng giữ quan khẩu trong vòng ba ngày phải tiến đến Nam Trịnh nghị sự.
Lưu Kỳ đứng lên nói, nếu như Trương Lỗ đã quy thuận thì ác huyện còn lại và quan Dương Bình đương nhiên không cần phải tấn công nữa.
- Vâng.
Mọi người khom mình thi lễ nói.
- Mệnh Cam Ninh ở Bách Lao quan lập tức phải thám báo đi tới Ích Châu tìm hiểu tình hình đại quân Kinh Châu.
Lưu Kỳ lại hạ lệnh, hắn có chút lo lắng cho đại quân của Gia Cát Lượng ở Ích Châu, dù sao cũng ở Ích Châu, cho dù Gia Cát Lượng cơ trí nhiều mưu những cũng có thể chịu thiệt.
. . . .
Dương Bình Quan
- Không thể nào.
Sau khi nhận được tin truyển đến từ Nam Trịnh, cảm giác đầu tiên của Trương Vệ chính là có lẽ mình nghe lầm, làm sao Kinh Châu có thể đánh hạ Nam Trịnh trong thời gian ngắn như vậy, đại ca làm sao có thể đầu hàng Kinh Châu? Liên tiếp những nghi hoặc khiến trong lòng Trương Vệ kinh ngạc vô cùng, đợi đến khi được người đưa tin xác nhận vài lần Trương Lỗ mới sững sờ im lặng.
- Dương Tùng ăn cây táo rào cây xung, thật là đáng chết.
Sau khi nghe người đưa tin giải thích, Trương vệ nói với vẻ mặt phẫn hận.
- Tướng quân yên tâm, Dương Tùng cùng những người mưu phản huynh trưởng của Trương tướng quân đều đã bị huynh trưởng của Trương tướng quân chém chết, hiện giờ huynh trưởng của ngài đã cùng Hán Trung đầu nhập vào Kinh Châu, tướng quân nên sớm về Nam Trịnh cho kịp.
Người đưa tin khom người nói.
- Ta biết rồi, ngươi trở về bẩm báo với Châu Mục đại nhân nói là bổn tướng trong vòng 3 ngày sẽ tới Nam Trịnh.
Trương Vệ gật đầu nói, tuy hắn kinh ngạc khi Trương Lỗ đầu hàng Kinh Châu nhưng huynh trưởng đã đi đến bước này hắn cũng không còn gì để nói. Hắn cũng không có lòng tin dựa vào Dương Bình Quan có thể chống lại binh mã Kinh Châu, tuy Dương Bình Quan có địa thế hiểm yếu dễ thủ khó công nhưng đó là đối với người ngoài Hán Trung, còn nếu là người Hán Trung thì tấn công rất đễ dàng.
- Tướng quân, Dương tướng quân đã trở về.
Trong lúc Trương Vệ đang suy nghĩ, một gã tiểu tướng chạy vào nói.
- Dương tướng quân?
Trương Vệ kinh ngạc nói.
- Vâng, là Dương Ngang tướng quân đã đi tới Lương Châu mượn binh, Dương tướng quân mượn được năm ngàn binh mã Lương Châu, hiện giờ đã đến ngoài cửa thành.
Tiểu tướng vui mừng nói.
- Cái gì? - Trương Vệ kinh ngạc nói, trong lòng phát sợ: - Đã cho bọn họ vào thành chưa?
- Không ạ, tướng quân đã phân phó không có lệnh của ngài bất cứ người nào cũng không được ra vào, bởi vậy đám người Dương tướng quân vẫn đang đóng quân ở ngoài thành.
- Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt.
Trương Vệ thở phào nhẹ nhõm, hiện giờ huynh trưởng đã đầu nhập vào Kinh Châu, năm ngàn binh mã đi mượn này đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi, nếu để bọn họ vào Hán Trung, có thể sẽ khiến Lưu Kỳ hoài nghi huynh trưởng.
Không phải Trương Vệ không nghĩ đến việc dẫn binh mã Lương Châu tới Nam Trịnh cứu viện Trương Lỗ, mặc dù hắn chưa ra khỏi Hán Trung nhưng cũng đã từng nghe nói sự lợi hại của vị Kinh Châu Mục mới nhậm chức này, nhân vật như vậy làm sao lại không phòng bị huynh trưởng, nói không chừng lợn lành chữa thành lợn què, ngược lại lại hại huynh trưởng.
- Lệnh tất cả binh mã trong quan đều phải đề phòng, binh lính trên cổng thành phải gia tăng gấp đôi, chú ý chặt chẽ tình huống của binh mã Lương Châu.
Trương Vệ đi một vòng quanh phòng rồi hạ lệnh nói.
- Dạ?
Tiểu tướng kinh ngạc nhìn Trương Vệ, đáng lẽ phải dẫn binh mã Lương Châu vào Hán Trung để chống lại Kinh Châu, nhưng sao Thái thú đại nhân lại hạ lệnh như vậy, làm sao tướng quân là khẩn trương như vậy?
- Còn không mau đi.
Trương Vệ mất kiên nhẫn quát lớn.
- Tướng quân, đây chính là mệnh lệnh của Thái thú đại nhân, nếu Thái thú đại nhân trách tội…
- Là cái rắm, đại ca cũng quy thuận Kinh Châu rồi, những binh mã Lương Châu này làm sao có thể tiến quan?
Trương Vệ quát lớn.
- Sao? Thái thú đại nhân đầu nhập vào Kinh Châu rồi?
- La gì mà la? Còn không mau đi?
Trương Vệ nói, hắn cũng không có ý định che giấu chuyện này, không đến hai ngày chuyện này sẽ truyền khắp toàn bộ Hán Trung, đến lúc đó không cần hắn nói thì bọn họ cũng biết.
- Dạ dạ dạ.
Không ngờ Thái thú đại nhân lại đầu phục Kinh Châu, vậy chẳng phải nói giờ mình đã là người của Kinh Châu, những người kia chẳng phải là địch của mình hay sao, suy nghĩ hiểu rõ mấu chốt trong đó, tiểu tướng sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh, vội vàng chạy đi truyền lệnh.
- Người đâu.
Sau khi tiểu tướng rời khỏi không lâu, Trương Vệ gọi người ngoài cửa.
- Tướng quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận