Tam Quốc Tranh Phong

Chương 239

Lưu Kỳ nói chuyện của Tương Dương với Từ Thứ.
- Chỉ sợ có liên quan đến chinh phạt Trường Sa, Lưu Kinh Châu làm như thế là muốn giúp đỡ chủ công chống lại Thái Mạo, mặt khác chỉ sợ là đã quyết định chủ công là người thừa kế rồi.
Từ Thứ nói, trong lòng cũng cao hứng cho Lưu Kỳ, như vậy thế lực của Lưu Kỳ sẽ tăng lên rất nhanh, rốt cuộc không cần bó tay bó chân như trước kia rồi.
- Ừ.
Lưu Kỳ gật đầu, hiểu rõ vi sao Lưu Biểu đột nhiên lại có quyết định này.
- Lần này Thái Mạo trước mặt mọi người ám sát chủ công chọc giận Lưu Kinh Châu, Lưu Kinh Châu làm như vậy cũng không có gì đáng trách.
Từ Thứ nhìn ra nghi hoặc trong lòng Lưu Kỳ nói.
- Ngươi xem một chút này.
Nói xong Lưu Kỳ lấy ra một tấm vải đưa cho Từ Thứ.
Từ Thứ nhìn tấm vải hai mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, y không nghĩ Lưu Kỳ đem chuyện quan trọng như vậy nói cho y biết, hít một hơi thật sâu đọc hết nội dung trong tấm vải Từ Thứ mới nói:
- Thiên tử thật có tâm cơ sâu khó lường, Lưu Kinh Châu thiếu chút nữa gặp họa vì hắn.
- Vì sao? - Lưu Kỳ chấn động hỏi.
- Lúc đó Thiên Tử và Lưu Kinh Châu quan hệ rất tốt, Lưu Kinh Châu ủng hộ hắn lên làm thiên tử, nhưng cũng vì chuyện này mà hai người cãi nhau rồi trở mặt. Lúc ấy Thiên Tử tiếp tay cho Viên Thuật để loại trừ ngươi, để tương lai dễ dàng khống chế Lưu Kinh Châu.
Từ Thứ vẻ mặt cảm thán nói.
- Chuyện gì xảy ra?
Lưu Kỳ càng ngày càng mơ hồ.
Từ Thứ đem vải trong tay giao cho Lưu Kỳ nói:
- Lúc ấy thiên tử đã nắm chắc mười phần có thể đăng cơ rồi, mà khi quan viên thiên hạ ủng binh tự trong không nghe hiệu lệnh, thiên tử muốn mượn cơ hội loại trừ đại công tử để loại bỏ dã tâm của Lưu Biểu, lúc đó Lưu Kinh Châu chắc chắn đau xót chuyên tâm phụ tá thiên tử.
- Lưu Hiệp lúc mới có hơn mười tuổi cũng đã có tâm cơ giống như vậy sao.
Lưu Kỳ có chút kinh ngạc, một đứa bé hơn mười tuổi làm thế nào lại có tâm cơ đáng sợ như thế.
- Nhà đế vương chưa từng có nhân tình đáng nói, các hoàng tử từ nhỏ đã lục đục với nhau, cái này cũng không ngạc nhiên.
Từ Thứ lắc đầu nói.
- Ha ha, hắn tâm cơ thâm trầm như vậy mấy năm nay bị áp chế chỉ sợ trong lòng rối loạn không ít.
Lưu Kỳ lại đem một tấm vải khác đưa cho Từ Thứ.
Từ Thứ hít một hơi thật sâu nhìn xem nội dung tấm vải sau đó vẻ mặt hưng phấn nói:
- Chủ công, phương bắc sẽ đánh nhau, cơ hội của chúng ta sẽ đến.
- Đúng vậy, điều này đối với chúng ta là một cơ hội, nhưng nếu không cẩn thận cũng sẽ vạn kiếp bất phục.
Lưu Kỳ thận trọng nói:
- Vùng Kinh Tương này kỳ nhân dị sĩ rất nhiều, lúc này là lúc nên mời chào, không thể để cho họ rơi vào tay người khác.
Đối với Gia Cát Lượng, Bàng Thống, Lưu Kỳ đã hạ quyết tâm nếu mời chào không được cũng phải điều Cẩm Y Vệ tru sát bọn họ hoặc là nhốt vĩnh cửu, hắn sẽ không vì nhất thời mà đem những người này cho Lưu Bị.
- Chủ công còn lo lắng đại sự phải không.
Đối với Lưu Kỳ Từ Thứ hiển nhiên là tín nhiệm, hiện tại Lưu Kỳ muốn lôi kéo những người này nhất định có thể thành công.
- Ta đã nhận được tin tức lần này theo Kiều Công về Tương Dương còn có Bàng Thống, người này nhất định phải mời chào được. Mặt khác Ngọa Long Gia Cát Lượng cũng không thể bỏ qua, những người này có thể mời chào thì tốt nếu không thể phải loại trừ.
Nói xong Lưu Kỳ sắc mặt lạnh nói.
- Cái này … chủ công, những người này tài ở trên Thứ, kính xin chủ công suy nghĩ kỹ.
Từ Thứ không ngờ Lưu Kỳ quả quyết như vậy, lại cảm thấy hắn càng thêm thích hợp làm một quân vương, y cũng không phải là người cổ hủ gì, người như vậy chỉ làm cho chính mình đi đến con đường chết, chỉ có điều nhìn bạn tốt bị giết y có chút không đành lòng.
- Nguyên Trực yên tâm, không phải vạn bất đắc dĩ ta sẽ không làm như vậy.
Lưu Kỳ lắc đầu nói, giết Gia Cát Lượng, Bàng Thống thật sự là đáng tiếc, hơn nữa hắn vẫn có chút tin tưởng chính bản thân mình, đối với hai người chí hướng trong lòng Lưu Kỳ rất rõ ràng.
Sáng sớm hôm sau, Lưu Kỳ sau khi tới thăm Lưu Tu và Đại Kiều mới đi tới Châu Mục phủ, hôm nay Lưu Biểu triệu tập mọi người nghị sự, bởi vì sự việc liên quan đến hắn nên hôm nay Lưu Kỳ mới sớm một chút, khi tới Châu Mục phủ chỉ có vài vị quan viên.
Nhìn thấy Lưu Kỳ tiến vào trong điện mọi người bước lên phía trước thi lễ với Lưu Kỳ. Thủ đoạn hai ngày trước của Lưu Kỳ khiến cho trái tim của những vị quan viên này cảm thấy phát lạnh, ngay cả gia tộc Trương thị cũng dám động thì nói chi đến bọn họ.
Đối với những người này Lưu Kỳ đều nhất nhất đáp lễ, đợi sau khi Y Tịch tiến đến Lưu Kỳ mới tránh mọi người cùng Y Tịch nói chuyện với nhau.
- Đại công tử, hôm nay chủ công triệu tập mọi người có thể là vì chuyện của Đại công tử. Đại công tử nên chuẩn bị tâm lý.
Y Tịch mởi miệng nói trước.
- Đa tạ tiên sinh nhắc nhở.
Lưu Kỳ chắp tay đáp lễ Y Tịch, sau đó hai người đứng ở đó nói chuyện phiếm, các quan viên đã bắt đầu lục tục tiến đến thi lễ với Lưu Kỳ.
- Hô …
Trên đại điện đột nhiên yên tĩnh trở lại, tất cả quan viên đều quay đầu nhìn về phía cửa, chỉ thấy Trương Doãn một mình chậm rãi mà đến, dường như ánh mắt chú ý tới chư vị quan viên. Trương Doãn ngẩng đầu lên nhìn về phía mọi người, ánh mắt lướt qua không dám đối diện với mọi người, đến khi lướt qua đến chỗ Lưu Kỳ, hai người đều lạnh lùng liếc mắt nhìn đối phương, Trương Doãn hừ lạnh một tiếng đi về một bên, trên đại điện có vài vị quan viên gia tộc Trương thị bước lên phía trước vây quanh Trương Doãn hạ giọng nói.
Nhìn thấy Trương Doãn như thế, những quan viên khác cũng không dám tiến lên tự rước lấy xui xẻo, hơn nữa trước kia Trương Doãn đều đi cùng Thái Mạo tiến đến, hôm nay Trương Doãn đến một mình, trong lòng mọi người ít nhiều có suy đoán.
- Xem ra gia tộc Trương Thị và gia tộc Thái thị đã quyết liệt rồi.
Y Tịch nhìn về phía Lưu Kỳ thấp giọng nói. Lưu Kỳ làm cho gia tộc Trương thị tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, hơn nữa khiến cho gia tộc Trương thị đem thù này đổ lên đầu gia tộc Thái thị, thủ đoạn của Lưu Kỳ khiến cho Y Tịch có chút không bằng.
- Ừ, tuy nhiên hai nhà còn chưa tới mức đánh nhau chết đi sống lại.
Lưu Kỳ biết ngày hôm qua Thái Mạo nhân danh đưa cho gia tộc Trương thị một trăm ngàn kim, quan hệ hai nhà mặc dù có chút biến cố nhưng cũng không hoàn toàn quyết liệt.
Sau khi Trương Doãn cùng quan viên gia tộc Trương thị nói vài câu, quan viên gia tộc Trương thị đứng phía sau Trương Doãn, an tĩnh chờ.
- Xem ra sau này mình cần phải cần thận với Trương Doãn này.
Lưu Kỳ nhìn nhất cử nhất động của Trương Doãn, nếu người bình thường nhà hủy người vong khi nhìn thấy kẻ thù tất nhiên sẽ chịu đựng không nổi, nhưng Trương Doãn này chẳng những không có lời nói hay hành động gì ngược lại bình tĩnh dị thường, điều này làm cho Lưu Kỳ xem trọng ông ta thêm vài phần. Chó cắn người thì không thể sủa, hiện tại Trương Doãn này làm cho Lưu Kỳ cảm thấy giống như là chó sắp cắn người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận