Tam Quốc Tranh Phong

Chương 287

Mặc dù nhìn Triệu Vân với ánh mắt khác, những tay Hứa Chử vẫn không lưu tình, xoay cổ tay múa đại đao, lưỡi đao đã lướt ngang đến chỗ cổ Triệu Vân, mấy năm nay mặc dù gã trở thành dũng tướng hạng nhất hạng nhì dưới trướng của Tào Tháo, cũng chính nhờ dựa vào vẻ quyết tâm cũng sức mạnh lực tay người bình thường khó có thể chịu được.
Mà vết thương trên cánh tay này lại càng làm gã tức giận, lúc này đã quên hết những chuyện kia, chỉ muốn chém giết người trước mặt, dù có là nhát đao trí mạng cũng không phòng thủ, tất cả đều là kết quả hai bên tổn thất.
Triệu Vân cũng là bất đắc dĩ, y không muốn liều mạng với Hứa Chử, nếu chẳng may đại đao này trúng người mình, chỉ sợ chính mình không chết cũng bị trọng thương, mà trường thương của mình cũng bởi vậy sẽ chếch đi, chỉ để lại cho đối phương vết thương nhẹ, như vậy không phải điều hắn muốn.
Tay trái ép xuống, lấy đà cho thân thể nghiêng về sau, tay phải nhấc trường thương, lần thứ hai va vào đại đao, hai người đều lui một bước, ngay sau đó hai người xông vào chém giết nhau, toàn nhát đao trí mạnh, mỗi một thương cũng không chút lưu tình, hai người đánh đến mức khí hòa giải, xem ra trong thời gian ngắn không thể phân thắng bại.
Lúc này ánh mắt của đám người Mã Trung nhìn về phía Triệu Vân từ mới đầu là kinh ngạc sau đã biến thành kính phục. Tranh đấu kịch liệt như vậy nếu đổi lại là bọn họ hẳn sẽ không kiên trì được lâu, mà Triệu Vân đánh với Hứa Chử lại khó hòa giải, hơn nữa còn đả thương được Hứa Chư, đám người Mã Trung đã coi Triệu Vân và Hoàng Trung ngang nhau, mặc dù Hoàng Trung đã già nhưng võ nghệ lại không kém chút nào, nếu muốn tìm một người để so sánh với Triệu Vân cũng chỉ có thể là Hoàng Trung thôi.
Đang! Đang! Đang!
Tiếng binh khí va vào nhau liên tục, bên trên sàn đấu võ Triệu Vân đã đấu hơn mười chiêu với Hứa Chử, vậy mà hai người vẫn không có ý kết thúc.
- Bách Điểu Triều Phượng thương!
Triệu Vân thấy đánh lâu cùng Hứa Chử là không được, bỗng nhiên lui về phía sau một bước, thân thể nghiêng về phía trước, một tay cầm thương, nháy mắt liền đâm tới người Hứa Chử. Bách Điểu Triều Phượng thương có bảy chiêu, ngoại trừ chiêu thứ bảy Phượng Hoàng Thất Điểm Đầu thì các chiêu còn lại Triệu Vân đã học đươc hết. Chiêu nào chiêu nấy đều là trí mạng, nếu không tới mức đấu sinh tử thì Triệu Vân sẽ không dùng, lần này cùng tranh đấu với Hứa Chử, Triệu Vân không muốn dây dưa quá lâu, trực tiếp sử dụng chiêu thứ nhất của Bách Điều Triều Phượng thương.
Hứa Chử nhìn thấy đầu thương ở trước mặt, trong lòng kinh hãi, nhanh chóng nghiêng người tránh được mũi thương trước mặt trong thời khắc sinh tử, mồ hôi lạnh không ngừng chảy khắp người, nếu như một thương đó thực sự đâm trúng, nói không chừng gã sẽ bị chọc chết.
Triệu Vân bỗng nhiên sử dụng Bách Điều Triều Phượng thương khiến những người ở đây đều hoảng sợ, ai cũng nhìn được vừa nãy thiếu chút nữa Hứa Chử đã mất mạng tại chỗ, mọi người lần thứ hai đối với Triệu Vân có thêm vài phần coi trọng.
Triệu Vân thấy một đòn vô công cũng không nhụt chí, trực tiếp dùng tiếp chiêu thứ hai, thứ ba… của Bách Điểu Triều Phượng thương, không ngờ Hứa Chử vẫn tiếp đỡ được. Bách Điểu Triều Phượng thương tập trung kĩ xảo cũng sức mạnh, không liều mạng với kẻ địch, cũng phải chém giết người tại chỗ, bởi vậy Triệu Vân dùng Bách Điều Triều Phượng thương, Hứa Chử dĩ nhiên không thể đứng gần xung quanh thân Triệu Vân, chỉ có thể ở xa chống đỡ.
Nhưng thân thủ Hứa Chử không tầm thường, mỗi lần trường thương đánh tới đều có thời gian để tránh, không tránh được cũng có thể dùng đại đao trong tay chống đỡ, thỉnh thoảng vẫn tới gần Triệu Vân, dùng trường đao phản kích.
Đang!
Trường thương và đại đao va vào nhau lần nữa, hai người đều thở hổn hển lui ra sau, hai mắt chăm chú nhìn đối phương, chỉ muốn tìm sơ hở của đối phương.
Hô! Bỗng nhiên hai người phóng về phía đối phương.
- Phượng Hoàng Thất Điểm Đầu!
Trường thương trong tay Triệu Vân vung lên, trong phút chốc cương quyết mà tinh tế, bóng thương lấp lóe mơ hồ như có một con Phượng Hoàng kêu vang, đột nhiên khua Phượng Hoàng về phía Hứa Chử.
- Rống!
Đối với thương pháp của Triệu Vân, Hứa Chử đã sớm không thấy kinh ngạc, đại đao trong tay vung mạnh chặn được một đao của Phượng Hoàng thương. Nhưng Phượng Hoàng trước mặt giống như có linh tính vậy, bỗng nhiên biến ảo tránh được đại đao, mũi nhọn hướng về phía Hứa Chử.
Đang!
Trường thương lại lần nữa va vào đại đao, Hứa Chử bị lực của trường thương đanh vào phải lui lại một bước, mà thương ảnh Phượng Hoàng của trường thương dường như cũng bị lực của đại đao đánh trúng, hơi ngưng lại.
Có điều tuy rằng trường thương hơi ngưng lại nhưng cũng chỉ trong chốc lát, sau đó trường thương lại lần nữa đâm tới chỗ Hứa Chử!
Đang! Đang! Đang!
Bốn lần va chạm liên tục, mỗi lần va chạm Hứa Chử đều bị lùi sau một bước, mãi đến lần va chạm cuối, Hứa Chử mới ngã rầm xuống, đại đao trong tay cũng thuận theo rơi ra. Mà Triệu Vân cũng bị rơi vũ khí ngã xuống.
Triệu Vân vẫn chưa lĩnh hội hoàn toàn Bách Điểu Triều Phượng thương, chiêu thức cuối cùng Phượng Hoàng Thất Điểm Đầu chưa dùng mà mới chỉ dùng sáu chiêu đầu Phượng Hoàng, bất luận thế nào Triệu Vân cũng chưa sử dụng được hết bảy chiêu, bây giờ dùng sáu chiêu đầu của Phượng Hoàng, Triệu Vân có thể đánh rơi trường đao của Hứa Chử, nếu như có thể sử dụng được chiêu cuối Phượng Hoàng Thất Điểm Đầu là có thể chém giết được Hứa Chử tại chỗ rồi.
- Chuyện này…..
Tình hình bên trên sàn đấu khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, Triệu Vân hiển nhiên lại đánh hòa với Hứa Chử. Sắc mặt Tuân Văn Nhược có chút âm trầm, căn bản y còn muốn Hứa Chử tiến lên giáo huấn Lưu Kỳ một chút, không ngờ lại là đánh hòa nhau, hơn nữa Hứa Chử còn bị thương, điều này y không thể tin nổi, đồng thời cũng cảnh giác với Lưu Kỳ hơn, những Hứa Chử là dũng tướng hạng nhất hạng nhì dưới trướng Tào Tháo lại bị một thanh niên đánh bại, xem ra thế lực của Lưu Kỳ rất lớn, chính là một đối thủ mạnh của Tào Tháo.
- Ha ha, không biết Văn Nhược tiên sinh thấy tướng sĩ Kinh Châu của ta thế nào?
Lưu Kỳ cười nhìn về phía Tuân Văn Nhược, vừa nãy lúc Triệu Vân sử dụng Bách Điểu Triều Phượng thương đã làm hắn sợ hãi, kiếp trước hắn cũng đã từng nghe đến Bách Điểu Triều Phượng thương.
Bách Điểu Triều Phượng thương là tuyệt kĩ nổi tiếng của Đồng Uyên, về sau truyền cho ba người là Trương Tú, Trương Nhậm cuối cùng là Triệu Vân, hôm này mới biết thương pháp này lợi hại thế nào. Khó trách có thể trở thành tuyệt kĩ nổi tiếng của Đồng Uyên.
- Không ngờ Tương Dương còn có nhân tài như vậy, thực là Tương Dương nhân tài đông đúc. Tại hạ khâm phúc, trận này là Hứa tướng quân thua.
Tuân Văn Nhược chắp tay nói. Tuy rằng hai người đều sức cùng lực kiệt ngã xuống đấy, nhưng Hứa Chử lại bị thương, vết thương trên tay căn bản chỉ là vết thương nhẹ, nhưng sau thời gian lâu như vậy, cánh tay đã sớm nhuộm máu đỏ, da tróc thịt bong làm người ta rất sợ hãi.
Hai người nói qua thì có người tiến lên đỡ Hứa Chử và Triệu Vân dậy, ở một bên chờ đại phu tới băng bó qua cho Hứa Chử.
- Ha ha, Văn Nhược tiên sinh quả là khách khí, Tử Long và Hứa tướng quân đều sức cùng lực kiệt, vậy để hòa đi, người đâu mau dâng rượu đến cho Tử Long và Hứa tướng quân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận