Tam Quốc Tranh Phong

Chương 491

Tào Nhân của Thượng Dung trong thời gian ngắn là không thể trông cậy vào, lúc này hi vọng duy nhất của y chính là Lưu Chương Ích Châu có thể ngăn một đường binh mã khác của Kinh Châu.
- Chủ công, Nam Hương truyền đến tin tức.
Dương Linh cầm một miếng vải bố vội vàng tiến vào phủ.
- Hả, Diêm Phố cuối cùng cũng có động tĩnh rồi?
Lưu Kỳ đứng lên tiếp nhận vải bố, mở ra nhìn qua vài cái, rồi cười nói.
Diêm Phố cố thủ thành Nam Hương, hắn không thể làm gì được, nhưng chỉ cần Diêm Phố rời Nam Hương, đợi khi mất đi chỗ dựa, bất kể là đánh từ trực diện hay nửa đường phục kích đều có thể đánh một vạn binh mã của Diêm Phố thiệt hại nặng.
Hán Trung đa phần có người già và người tàn tật không đến năm vạn binh mã, công hạ ba thành Thành Cố đã đánh cho năm vạn binh mã tổn hại nặng, nếu như lại đem một vạn binh mã của Diêm Phố đánh bại, tương lại tấn công Nam Trịnh vậy thì vật cản sẽ ít đi nhiều.
Đi hai vòng trong phòng, Lưu Kỳ lập tức hạ lệnh:
- Mệnh lệnh Trương Tú đóng thủ tại ngoại thành phía Nam, sau khi Diêm Phố rời Nam Hương thì tấn công thành Nam Hương ngay, sau đó truy kích để Diêm Phố không có chút thời gian nghỉ ngơi lại sức nào.
- Lệnh Ngụy Diên dẫn dắt ba nghàn binh mã mai phục tại phía tây Nam Hương, nghiêm mật giám thị tình huống của đại quân Diêm Phố.
- Vâng.
Sau khi phân phó xong, Lưu Kỳ lại nhìn về phía Dương Linh nói:
- Tập kết đại quân đợi lệnh bất cứ lúc nào.
---------------------------------------------
Trong một doanh phòng ở bên trong Kiếm Các, hai ngàn Phi Long Vệ đã ở trong này nghỉ ngơi được ba canh giờ, mắt thấy sắc trời đã tối, mệnh lệnh của Lưu Chương bất kì lúc nào đều có thể được đưa đến Kiếm Các, Triệu Vân không dám trì hoãn thêm thời gian nữa.
Ba canh giờ, hai ngàn Phi Long Vệ bao gồm cả Triệu Vân, toàn bộ đều ở trong doanh phòng nghỉ ngơi, ngay cả một lính cảnh giới đều không có, Triệu Vân vô cùng rõ ràng mặc dù là hai ngàn Phi Long Vệ cũng sẽ không dễ dàng công hạ được Kiếm Các, một vạn binh mã của Kiếm Các, muốn lấy được Kiếm Các còn phải có năng lực bảo vệ nó, hai ngàn Phi Long Vệ này rất trọng yếu.
Triệu Vân đang đánh cược, hắn cược chính là trong ba canh giờ Ngô Ý sẽ không động thủ với bọn họ, mệnh lệnh của Lưu Chương cũng sẽ không truyền đến Kiếm Các. Bàn về khoảng cách của Kiếm Các, Phi Long Vệ của Triệu Vân so với Thành Đô cần tiến vào không ít, tuy đại quân nhận được tin tức có thể sẽ bị chậm trễ, nhưng có Trương Tùng ở Thành Đô làm trì hoãn mệnh lệnh truyền đến quận Tử Đồng, còn luận về tốc độ, hai ngàn Phi Long Vệ tốc độ tuyệt đối nhanh hơn so với Lưu Chương không chỉ gấp đôi.
Gác lại mệnh lệnh của Lưu Chương không nói, chính là cảnh nội Ích Châu có rất nhiều thế gia bất mãn đối với Kinh Châu, mà Ngô Ý này hiển nhiên đối với Kinh Châu không hề có chán ghét, từ trong mắt của gã Triệu Vân có thể nhìn thấy không có một chút địch ý nào, nếu như cố ý giả trang. Nếu đây là cố ý ngụy trang, vậy thì bản lĩnh của Ngô Ý thật sự quá mạnh, như vậy dù hắn có bản lĩnh thông thiên cũng không chiếm được Kiếm Các.
Bởi vậy Triệu Vân mới mệnh lệnh cho hai ngàn Phi Long Vệ toàn bộ nghỉ ngơi, trong đêm mới là chiến trường của Phi Long vệ.
Trong phòng Triệu Vân sắc mặt lo lắng đi qua đi lại, do dự một chút ánh mắt liền tập trung lại, bước ra doanh trại:
- Ngươi đi mời Ngô tướng quân đến, nói ta có việc cần thương lượng với hắn.
- Rõ.
Nhìn binh lính Phi Long Vệ rời khỏi, Triệu Vân phất tay gọi một tiểu tướng ghé tai gã phân phó vài tiếng, tiểu tướng mới xoay người bước nhanh rời đi.
- Tướng quân, Triệu tướng quân của Kinh Châu phái người mời tướng quân qua đó, nói là có chuyện quan trọng muốn thương lượng.
- Ngươi nói với hắn ta sẽ lập tức đến.
Không bao lâu, trong phòng truyền đến một đạo thanh âm trong trẻo, đúng là Ngô Ý.
- Rõ.
Qua một lát sau cửa phòng bị đẩy ra, Ngô Ý một thân nho bào bước ra. Ở Kiếm Các ngoại trừ đi lên tường thành hoặc tuần tra bốn phía thì Ngô Ý đều thích mặc nho phục, nghiêm túc mà nói Ngô Ý cũng coi như là một thư sinh, nếu không phải gia tộc cần gã thì cũng sẽ không ở đây chịu trách nhiệm thủ hộ.
Sửa sang lại phục sức, Ngô Ý mang theo một vài thân binh đi đến nơi Triệu Vân ở. Gã đối với Triệu Vân khách khí như vậy, không chỉ vì bản lĩnh của Triệu Vân, cũng là vì hai ngàn Phi Long Vệ dưới trướng Triệu Vân, người của thế gia chân chính tuyệt đối sẽ không đem trứng gà để trong một rổ.
Tuy Ích Châu tạm thời không có gì nguy hiểm, nhưng người tinh mắt đều có thể nhìn ra, Ích Châu đã là mặt trời chuẩn bị lặn, sẽ không lâu nữa đâu.
Lúc trước Lưu Yên dã tâm bừng bừng chiếm cứ Ích Châu, tất cả thế gia của Ích Châu đều cho rằng Lưu Yên có thể làm nên sự nghiệp. Nhưng Lưu Yên chết sớm, sau đó Lưu Chương kế vị quả thực là tình thế ngày một suy sụp, hơn mười năm ngay cả một nơi của Hán Trung đều không chiếm được chứ đừng nói phát triển lớn mạnh. Chư hầu thiên hạ hỗn chiến, Lưu Chương yếu đuối như thế làm sao có thể giữ vững được cơ nghiệp Ích Châu, đến lúc nào đó thế gia bọn họ sẽ lại ra sao?
Tình huống của Kinh Châu tuy so với Ích Châu cũng không kém bao nhiêu, nhưng từ sau khi Lưu Kỳ kế vị Kinh Châu Mục, tình huống Kinh Châu quả thật đã khác nhau rất lớn, chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi Lưu Kỳ không chỉ ổn định được nội loạn ở Kinh Châu, còn đánh vào Giang Đông đang bị thương nặng, đã dẫn đến sự chú ý của người trong thiên hạ, lúc này kết quan hệ tốt với Kinh Châu, tương lai nói không chừng sẽ có thu hoạch không ngờ đến.
Tuy gia tộc Ngô Thị với Lưu Chương có quan hệ rắc rối phức tạp, nhưng dính dáng đến truyền thừa gia tộc, tất cả lợi ích đều không coi là gì hết.
Doanh địa của Triệu Vân cách nơi ở Ngô Ý rất gần, Ngô Ý không bao lâu đã đến bản doanh Triệu Vân, lúc này hai ngàn Phi Long Vệ đã sinh long hoạt hổ trở lại, bộ dạng không giống một chút gì so với mấy canh giờ trước mệt mỏi khốn cùng, thực lực như vậy khiến Ngô Ý trong lòng chấn động.
- Ngô tướng quân.
Ngô Ý vừa đến, Triệu Vân liền xuất hiện bên ngoài của doanh trại.
- Ha ha, xem ra Triệu tướng quân đã nghỉ ngơi tốt rồi.
Ngô Ý chắp tay nói.
- Ngô tướng quân mời vào bên trong.
Nói xong Triệu Vân đi trước, cho vài binh lính đợi ở bên ngoài, Ngô Ý thẳng người cùng Triệu Vân bước vào trong phòng.
- Không biết Triệu tướng quân tìm tại hạ có chuyện gì?
Vừa bước vào, Ngô Ý liền đi thẳng vào vấn đề, theo gã thấy lúc này Triệu Vân tìm gã thì chắc hẳn là có chuyện muốn gã giúp đỡ.
- Lần này phải đa tạ Ngô tướng quân, một đường này các quận đối với Kinh Châu ta thái độ lãnh đạm, chỉ có Ngô tướng quân không có chút nào vì lí do nào mà từ chối, chỉ phần tâm ý này, tại hạ ngày sau gặp chủ công, nhất định sẽ ở trước mặt chủ công vì ngài nói vài câu.
Triệu Vân trịnh trọng chắp tay nói.
- Triệu tướng quân khách khí, Lưu Kỳ Kinh Châu chấp chưởng Kinh Châu thời gian mấy tháng thủ đoạn sắc bén, ta nhìn thấy Lưu Kỳ hành sự hợp ý, khí phách kinh người, tương lai nhất định sẽ có thành quả, tương lai gia tộc Ngô thị ta nếu như có chuyện nói không chừng sẽ đến nhờ vả Triệu tướng quân, còn mong Triệu tướng quân lúc đó còn trợ giúp nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận