Tam Quốc Tranh Phong

Chương 403

Không bao lâu sau thì thấy Hoa Đà ôm cái hòm thuốc dưới sự chỉ dẫn của Tình Nhi đi vào, nhìn thấy Lưu Kỳ, Hoa Đà khom người nói:
- Bái kiến đại công tử.
- Hoa Đà tiên sinh không cần khách khí, kính xin tiên sinh khám và chữa bệnh cho Uyển Nhi.
Lưu Kỳ đứng dậy chỉ vào cái băng bên cạnh giường.
- Hiến Anh, nàng đi hỏi xem trong viện của Uyển Nhi có người nào lười biếng không ?
Lưu Kỳ nhìn về phía Tân Hiến Anh thấp giọng nói, tính tình Uyển Nhi dịu dàng, cho dù là thị nữ cũng chưa từng nặng lời, nếu thật sự có ác nô, nói không chừng Uyển Nhi đang nuốt giận.
- Phu quân yên tâm, thiếp sẽ tìm hiểu.
Trong lòng Tân Hiến Anh rùng mình, trịnh trọng nói, nàng cũng biết tầm quan trọng của việc này, nô tỳ khi chủ sự tình không phải là chuyện tốt lành gì.
Thấy Tấn Hiến Anh rời đi, Lưu Kỳ mới quay đầu nhìn Hoa Đà, lúc này Hoa Đà một tay nắm chòm râu, một tay khoác lên cổ tay của Uyển Nhi, vẻ mặt trầm tư.
Một lát sau Hoa Đà đứng lên.
- Tiên sinh thế nào? rốt cuộc Uyển Nhi làm sao?
Lưu Kỳ vội vàng hỏi.
- Ha ha, lão phu phải chúc mừng đại công tử rồi.
Hoa Đà nhìn Lưu Kỳ một cách kỳ lạ, cười nói.
- Sao?
Lưu Kỳ nghi hoặc nhìn Hoa Đà, Uyển Nhi bị bệnh mà Hoa Đà lại đi chúc mừng mình, điều này làm cho Lưu Kỳ cảm thấy khó hiểu.
- Đại công tử không cần nghi hoặc, Uyển phu nhân không bị bệnh mà là đã có thai.
Hoa Đà cười cười, nếp nhăn trên mặt đều chen một lượt.
- Mang thai?
Lưu Kỳ sửng sốt, lập tức vẻ mặt kinh hãi, hai mắt trừng hai tay không khỏi nắm chặt lại với nhau.
- Tiên sinh nói là Uyển Nhi đã mang thai?
- Đúng vậy, Uyển phu nhân thật sự là đã mang thai. Tuy nhiên Uyển phu nhân thân thể yếu ớt cần tĩnh dưỡng và uống một chút thuốc bổ.
Hoa Đà nhíu mày nói.
- Hay lắm.
Lưu Kỳ gật đầu, vẻ mặt ngơ ngẩn.
Đến khi Hoa Đà rời khỏi, Lưu Kỳ vẫn ngẩn ngơ, không ngờ Uyển Nhi lại mang thai, vậy có nghĩa là mình sẽ có hài tử, Lưu Kỳ là người của hai thế giới lần đầu tiên sắp được làm cha, trong lòng không nói nên lời vừa mừng vừa lo.
Lưu Kỳ càng yêu thương Uyển Nhi nhiều hơn, Uyển Nhi tâm đại thiện lương, trong đầu luôn nghĩ cho hắn không có bấy kỳ tư tâm nào, cũng vì như vậy nên Lưu Kỳ lại càng chú ý đặc biệt đến Uyển Nhi, bàn về dung mạo thì Uyển Nhi kém Tân Hiến Anh, càng kém Đại Kiều và Tiểu Kiều, nhưng với tính cách dịu dàng của Uyển Nhi lại khiến trong lòng Lưu Kỳ rất thoải mái.
Nghĩ đến Uyển Nhi mang cái bụng bầu cao lắc lư xung quanh mà Lưu Kỳ có cảm giác không chân thực, giống như là đang nằm mơ vậy.
- Phu quân.
Đang lúc Lưu Kỳ đang ngẩn ngơ thì Tân Hiến Anh đi tới thấp giọng gọi một tiếng.
Lưu Kỳ quay đầu nhìn Tân Hiến Anh thấy được thần sắc u oán trong đôi mắt nàng, Lưu Kỳ có chút xấu hô ho khan một tiếng:
- Hiến Anh, nàng hỏi ra được gì không?
- Phu quân yên tâm, Uyển muội muội bình thương đối xử rất tốt với thị nữ, những thị nữ này cũng không phải là ác nô như phu quân lo lắng.
Tân Hiến Anh lắc đầu, thanh âm có chut trầm thấp, hiển nhiên là do việc Uyển Nhi mang thai mà có khúc mắc trong lòng.
Thấy Tân Hiến Anh như thế, Lưu Kỳ cũng có chút bất đắc dĩ, Tân Hiến Anh là chính thê, mà Uyển Nhi lại là thị thiếp, chính thê chưa có mang thai mà thị thiếp lại mang thai trước, truyền ra ngoài người khác sẽ xem Tân Hiến Anh như thế nào. Nếu Lưu Kỳ là một thân phận bình thường thì còn đỡ nhưng Lưu Kỳ lại là con trai trưởng của Lưu Biểu, tương lai còn có thể là một trong những chư hầu thiên hạ.
Thân phận đưa con đầu lòng của hắn rất là quan trọng, con trai trưởng và con thứ tranh giành quyền lực trong lịch sử thật sự là không ít, nếu xử lý không tốt nói không chừng Kinh Châu sẽ trở thành Ký Châu tiếp theo, thế lực đối kháng, tranh quyền đoạt thế thậm chí là huynh đệ tương tàn .
Nếu đối lại là người khác sau khi nghe được thị thiếp của trượng phu mang thai thì sắc mặt sớm đã âm trầm , Tân Hiến Anh có thể như thế cũng xem như là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.
- Phu quân hay là nhanh đi xem Uyển Nhi muội muội đi, phu quân lâu như vậy không nói gì, Uyển Nhi muội muội lại lo lắng.
Tân Hiến Anh nói nhỏ.
Lưu Kỳ nghe được vội quay đầu chỉ thấy Uyển Nhi hai tay nắm lấy nhau, vẻ mặt lo lắng nhìn mình, hai tròng mắt đã đầy nước mắt.
- Có phải phu quân không thích đứa nhỏ, nếu như vậy thì …
Thấy Lưu Kỳ nhìn qua Uyển Nhi cắn môi mang theo tiếng khóc nức nở nói.
Không đợi Uyển Nhi nói xong, Lưu Kỳ đã cầm tay Uyển Nhi nói
- Nói vớ vẩn gì vậy, sao ta có thể không thích, chỉ là cao hứng quá thôi.
Thấy Lưu Kỳ như thế, Uyển Nhi nín khóc mỉm cười, trên mặt cũng có thềm vài sắc hồng.
- Tốt lắm, nàng vừa mới tỉnh phải nghỉ ngơi thật tốt, nhất định phải sinh cho ta một tiểu tử mập mạp.
Lưu Kỳ đăp mền kín cho Uyển Nhi dịu dàng nói.
- Nếu sinh một tiểu nữ thì làm sao bây giờ?
Uyển Nhi mỉm cười nói.
- Vậy sinh một công chúa mập mạp.
Lưu Kỳ bật cười ha hả.
- Phu quân cứ nói đùa.
Uyển Nhi cũng nhìn không được bật cười.
Trân an Uyển Nhi xong Lưu Kỳ mới lôi Tân Hiến Anh ra khỏi phòng.
- Về sau Uyển Nhi phải phiền nàng chiếu cố nhiều hơn.
Ra khỏi phòng Lưu Kỳ nói với Tân Hiến Anh, sự việc sau hậu viện hắn không muốn nhúng tay vào, nếu Tân Hiến Anh không muốn tha cho đứa bé này thì có muốn phòng bị cũng không được, quan trọng là Tân Hiến Anh không phải người chấp nhặt với Uyển Nhi. Lưu Kỳ nói như vậy cũng là đang nhắc nhở Tân Hiến Anh.
- Phu quân yên tâm, thiếp đâu phải là người không hiểu lý lẽ.
Trong lòng thở dài, Tân Hiến Anh bất đắc dĩ nói, nàng biết rõ ý tứ của Lưu Kỳ, đem Uyển Nhi giao cho nàng chiếu cố vừa là tín nhiệm nàng đồng thời cũng là nhắc nhở nàng.
Nàng là chính thê, về lý nên chủ trì sụ vụ của hậu viên, nếu đem Uyển Nhi giao cho người khác chiếu cố không chỉ khiến cho người khác bàn tán mà ngay giữa hai người cũng sẽ không thoải mái. Mặc dù đối với việc Uyển Nhi mang thai trong lòng có khúc mắc nhưng Tân Hiến Anh lại không thể không chiếu cố Uyển Nhi, nàng vô cùng hiểu rõ Lưu Kỳ, đừng nhìn bề ngoài Lưu Kỳ không nhứng tay vào việc của hậu viện nhưng nếu nàng thật sự không tha cho người khác, đợi đến lúc Lưu Kỳ xử lý thì sẽ xử lý nàng trước.
Cái này cũng giống như việc nàng không nhúng tay vào chính vụ của Lưu Kỳ, nàng có thể bày mưu tính kế cho Lưu Kỳ, thậm chí là thay Lưu Kỳ đưa ra một số quyết định nhưng một khi vượt qua sự bao dung cực hạn của Lưu Kỳ thì mọi chuyện sẽ khác hoàn toàn.
Chính là hiểu rất rõ Lưu Kỳ nên Tân Hiến Anh không dám vượt qua, bởi vậy khi Lưu Kỳ giao Uyển Nhi cho nàng chiếu cố thì nàng cũng chỉ có thể tiếp nhận.
- Được, việc này giao cho nàng rồi.
Lưu Kỳ cười với Tân Hiến Anh rồi kéo Tân Hiến Anh ra sân.
Việc Uyển Nhi mang thai cũng cần phải nói với Lưu Biểu một tiếng, dù sao đứa bé cũng là trưởng tôn của Lưu Biểu.
Tin tức Uyển phu nhân mang thai nhanh chóng lan ra toàn bộ thành Tương Dương, chưa đến một ngày toàn bộ gia tộc lớn nhỏ thành Tương Dương đều biết tin tức này, có gia tộc thậm chí đã chuẩn bị lễ vật để chúc mừng Lưu Kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận