Tam Quốc Tranh Phong

Chương 256

Bàng Thống khẽ cười nói. Y trở lại Tương Dương sau đó mới biết được Lưu Kỳ mới quay về Tương Dương mấy ngày liền chèn ép gia tộc Thái thị không ngóc đầu lên được.
- Ha ha, ta cũng không giấu diếm, ta lần này đến đây là muốn mời Sĩ Nguyên xuống núi giúp ta.
Lưu Kỳ đối với Bàng Thống cũng không che dấu, người như vậy quá mức làm kiêu trái lại không tốt.
- A.
Bàng Thống kinh ngạc liếc mắt nhìn thoáng qua Lưu Kỳ, y không nghĩ đến Lưu Kỳ lần đầu gặp trực tiếp gọi mình là Sĩ Nguyên, cũng không nghĩ đến Lưu Kỳ đi thẳng vào vấn đề, cười nói:
- Đại công tử tự mình đến thật là vinh dự cho Bàng mỗ.
- Chẳng lẽ Sĩ Nguyên nghi ngờ không tin ta thẳng thắn thành khẩn?
Lưu Kỳ nhìn Bàng Thống nói.
- Đúng vậy, quả thật ta có chút nghi ngờ lời nói của Đại công tử.
Bàng Thống không giấu diếm nói.
- Đó là bởi vì chúng ta đều không muốn làm người ngoài cuộc, Sĩ Nguyên bôn ba bên ngoài không phải là muốn mở ra sở trường, triển lộ khát vọng của mình, tuy nhiên thanh danh Sĩ Nguyên ở bên ngoài, nhưng không ai biết tài năng của người có bao nhiêu, nhưng ta lại biết, bởi vậy cũng chỉ có ta mới cấp đủ cho ngươi.
Lưu Kỳ nhìn Bàng Thống nói.
- Ồ.
Bàng Thống cười nói, đối với cách nói của Lưu Kỳ y chẳng nói đúng sai, mặc dù y đối với lời nói của Lưu Kỳ có chút kinh ngạc nhưng cũng không hoàn toàn tin tưởng Lưu Kỳ.
- Nhưng mà vì sao Sĩ Nguyên không tin ta?
Thấy vẻ mặt Bàng Thống, Lưu Kỳ cười nói:
- Thiên hạ hôm nay tình thế dần dần sáng tỏ, càng ngày càng nhiều người đã chọn lựa chủ công cho chính mình, Sĩ Nguyên hối hả ngược xuôi không phải là muốn tìm một vị có khả năng phát huy bản thân hay sao? Ta tuy rằng không phải minh chủ gì, nhưng cũng dám dùng ngươi? Những người khác dám sao?
- Vậy không biết Đại công tử chuẩn bị dùng ta như thế nào?
Bàng Thống cười chế giễu, nói với Lưu Kỳ.
- Năm nghìn tinh binh một gã Thượng tướng, có thể hay không?
Lưu Kỳ cười nói.
- Ồ?
Bàng Thống kinh ngạc nhìn Lưu Kỳ, y vốn cho rằng Lưu Kỳ sẽ nói gì mấy vạn binh mã hoặc là giao quyền lớn liên quan đến quân sự, thật không ngờ cái Lưu Kỳ cấp cho lại ít như thế. Chẳng qua suy nghĩ lại một chút, y tuy rằng có chút danh tiếng nhưng kinh nghiệm lại không có chút nào, có thể cho nhiều như vậy cũng đã không ít rồi.
- Dưới trướng của ta tất cả dùng công trạng nói chuyện, cho ngươi nhiều cũng sẽ không có người phục ngươi, ta nghĩ năm nghìn binh mã đối với ngươi mà nói đã đủ rồi, về phần Thượng tướng, còn phải xem bản lĩnh của ngươi.
Lưu Kỳ nhìn Bàng Thống nói.
- Việc này....
Bàng Thống không biết nói gì với Lưu Kỳ. Điều kiện mà Lưu Kỳ đưa ra quả là rất ưu đãi, dựa vào những thứ này Bàng Thống có lòng tin trong thời gian ngắn lập nhiều công trạng, được những người khác tin tưởng và nghe theo, tuy nhiên những thứ này còn chưa đủ để khiến y từ nay về sau đi theo Lưu Kỳ.
Bàng Thống nhìn Lưu Kỳ nói:
- Ngươi có tư cách gì để có thể làm cho ta vì ngươi mà dốc sức?
Nếu như Lưu Kỳ đã nói thẳng, y cũng không quá mức cố kỵ, trực tiếp đưa ra nghi vấn của mình.
- Ha ha, đã sớm biết Sĩ Nguyên nhất định sẽ hỏi như vậy. Hiện tại tình huống Kinh Châu ta cũng không muốn nói nhiều, Tương Dương cầm giữ hơn mười vạn binh, quân bị hoàn mỹ lương thảo sung túc, đương nhiên đó không phải là công lao của ta, đó chính là vốn đã có sẵn. Như vậy đã nói hiện tại không có Tương Dương.
Lưu Kỳ cười nói:
- Sĩ Nguyên có biết Hoa Đà không?
- Thần y Hoa Đà dĩ nhiên là biết rõ.
Bàng Thống gật gật đầu nói.
- Hắn bây giờ đang ở phủ của ta, ta đã từng đáp ứng hắn, xây dựng cho hắn gần trăm viện y học, kiểu dáng giống như là thư viện, mà điều đầu tiên hắn chính là viện trưởng. Hắn sẽ mời những danh y trong thiên hạ tiến hành chỉnh sửa y học hiện hữu thành sách vở, giao cho những học sinh trong viện y học kia, rồi sau đó những học sinh này sẽ lần lượt đảm nhiệm chức viện trưởng, cứ tuần hoàn như thế cho đến khi mở đủ gần trăm viện y học mới thôi. Mà trong lúc này, viện y học nhất định phải phái học sinh đi chữa bệnh cho quân đội, ở trong quân đội thành lập chức quân y, nhất định mở ra được chức quan để chữa trị cho binh lính.
Lưu Kỳ chậm rãi nói.
- Ừ?
Trong mắt Bàng Thống hiện lên tia tinh quang, mở ra chức quan ở quân đội để chữa bệnh cho binh lính y cũng là lần đầu nghe nói, tuy nhiên như vậy đích xác là có thể kịp thời trị liệu cho người bệnh, tránh cho việc bị kéo dài thời gian mà dẫn đến tử vong. Hiện tại trong quân đội tuy rằng có thầy thuốc, nhưng địa vị thấp số lượng lại ít, căn bản là không kịp chữa trị cho nhiều binh lính như vậy. Lưu Kỳ xây dựng viện y học chính là để bồi dưỡng ra nhiều thầy thuốc, cứu chữa càng nhiều binh lính.
- Mặt khác Sĩ Nguyên biết tại sao thiên hạ lại đại loạn, tuy rằng một mặt là vì hoàng đế ngu ngốc, nhưng quyền lợi quá lớn của triều thần cũng chính là một cái tai họa ngầm. Ta cho phép lần nữa chuẩn bị khai mở quan chế.
Lưu Kỳ đến đây một liều thuốc mạnh, lần nữa mở quan chế cũng không phải đơn giản như là nói, trong đó liên quan đến nhiều phương diện, nhất định phải suy xét chu toàn mới được.
- Không biết Đại công tử có ý tưởng gì tốt?
Bàng Thống không nhịn được hỏi.
- Chẳng qua chỉ là suy nghĩ một chút thôi, còn cần Sĩ Nguyên chỉ ra chỗ sai. Tam công và Thừa tướng sẽ không cải biến, nhưng một số chức năng cũng phải thay đổi một chút. Tam công và Thừa tướng quyền quá lớn sẽ không tránh khỏi nảy sinh tâm tư khác. Thừa tường trợ giúp vua giải quyết chính vụ, Thái úy giúp đỡ vua quản lý quân đội, Tư Đồ quản lý tài chính, Tư Khấu tiếp quản hình sự. Phía dưới Tam công thành lập Cửu khanh, tuy nhiên lại mở ra chín bộ, phân chia thành Lễ bộ, Hình bộ, Lại bộ, Hộ bộ, Binh bộ, Công bộ, Nông bộ, Thương bộ cùng Gíam sát bộ. Thượng thư thành lập chín bộ, địa vị chín bộ Thượng thư cùng Tam công không phân chia cấp bậc.
Lưu Kỳ suy nghĩ một chút nói. Những chức quan này là hắn kết hợp cải tiến đời sau mới có được, tuy rằng nhìn qua không khác gì Tam công Cửu khanh, nhưng thực tế cũng thay đổi rồi.
- Cái này nhìn qua không khác gì Tam công Cửu khanh nha?
Bàng Thống nghi ngờ nói.
- Không, toàn bộ quan viên phân chia phẩm cấp, từ nhất phẩm đến cửu phẩm là mười tám cấp bậc, mạnh ai người ấy làm, không làm ảnh hưởng đến ai.
Lưu Kỳ nói.
Dùng phẩm cấp để phân chức quan từ lớn đến nhỏ đến thời kì triều Đường mới có hệ thống phân chia, trước đây tuy rằng có phân chia như vậy nhưng lại không rõ ràng, thời kì triều Hán còn không phân chia như vậy.
- Ở nơi này thành lập Tư chính các. Tư chính các có mười lăm Các lão cùng phẩm cấp ngang với Tam công, chỉ có thiên tử mới có thể cách chức, Các lão này trợ giúp thiên tử quản lí công tác quản lí nhà nước, quan viên cảm thấy xử lí chuyện gì chưa thỏa đáng đều có thể trình lên thiên tử hoặc là Giám sát bộ, nếu nhiều hơn một nửa Các lão không đồng ý, như vậy không thể thực thi quyết định này, nhất định phải do thiên tử quyết định. Hơn nữa liên quan đến việc muốn phong hay cách chức quan ngũ phẩm trở lên đều phải để thiên tử xem qua, mới có thể thực thi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận