Tam Quốc Tranh Phong

Chương 454

- À? Phụ thân, không phải người nói sách chính là căn bản của gia tộc, sao có thể tùy ý giao ra đó sao?
Thanh niên chấn động nhìn Trần Hiên nói.
- Mặc dù sách rất trọng yếu nhưng đâu phải chúng ta không còn, chỉ cần mọi người trong gia tộc chăm chỉ đọc sách, tự nhiên sẽ khiến cho gia tộc quật khởi. Hiện tại không có thời gian để nói chuyện đó với con, con nhanh đi, giao cả nhưng quyển sách con vẫn sao chép ra nữa.
Trần Hiên lắc đầu nói, sự truyền thừa của gia tộc không chỉ có riêng những quyển sách này, nếu không tại sao đám người Bàng Đức Công còn muốn thu môn đồ khắp nơi, còn giao sách trong nhà ra cho mọi người cùng học tập.
Được sự dặn dò của Trần Hiên, thanh niên lập tức vào thư phòng lấy ra mười bộ sách hay nhất trong đó cùng với những bộ sách bình thường vẫn sao chép tổng cộng là hai mươi bản…
- Phụ thân, đây là những bộ sách đã được chọn ra, kính xin phụ thân xem qua?
Thanh niên mang sách đến trước mặt Trần Hiên hỏi.
Trần Hiên lật những quyển sách này, sau khi xác nhận những bộ sách này đều có ảnh hưởng trọng yếu liền gật đầu nói:
- Con lập tức tìm người sao chép, sau đó trực tiếp lấy nguyên bản đưa sang đó trước, để bản sao ở lại tự mình sửa sang lại.
- Vâng thưa phụ thân.
Thanh niên lập tức tìm hơn mười con cháu hàn môn, những con cháu hàn môn này có cuộc sống rất khó khăn nên thường xuyên đi sao sách cho người khác. Dưới sự hướng dẫn của thanh niên chưa đầy hai canh giờ những đệ tử hàn môn này đã sao xong, sau khi đối chiếu sửa chữa chỗ sai thanh niên lập tức cầm hơn mười bản nguyên bản rời khỏi phủ đệ.
Bên trong một phủ đệ ở Tương Dương, Y Tịch ngồi bên trong phủ đệ thưởng thức trà một cách nhàn nhã, tự tại. Nơi này chính là nơi mà các gia tộc Kinh Châu đến để giao sách, ngoại trừ ngày đầu tiên có vài gia tộc tìm đến giao sách thì hai ngày này phủ đệ vắng ngắt, không có một gia tộc nào đến nộp sách.
Y Tịch không cảm thấy bất ngờ khi các gia tộc phản ứng như vậy, y xuất thân từ hàn môn đương nhiên biết các gia tộc coi trọng bộ sách như thế nào, trước đây khi y muốn mượn sách đọc luôn nhận được châm chọc khiêu khích, nếu không có gia tộc Bàng thị cho y mượn sách đọc thì cũng không có Y Tịch ngày hôm nay.
- Ồ?
Y Tịch chợt nhìn về phía ngoài cửa.
Có tiếng bước chân vang lên, một lát sau có một gã hộ vệ đi đến khom người người nói:
- Đại nhân, gia tộc Trần thị ở Giang Hạ đến hiến sách.
- Gia tộc Trần thị?
Trong lòng Y Tịch vừa động, y biết gia tộc Trần thị ở Kinh Châu tuy khiêm tốn nhưng lực ảnh hưởng cũng không nhỏ, tộc trưởng gia tộc Trần thị là Trần Hiên y cũng hiểu rõ bởi vậy khi nghe được gia tộc Trần thị đến hiến sách lúc đầu có hơi kinh ngạc nhưng sau đó liền gật đầu.
- Để cho hắn vào.
- Vâng.
Hộ vệ xoay người ra ngoài, lát sau vào cùng với một gã thanh niên, người thanh niên này nhìn thấy Y Tịch vội vàng thi lễ nói:
- Vãn bối bái kiến tiên sinh, vãn bối phụng mệnh của gia phụ đến hiến sách, kính xin tiên sinh xem qua.
- Phụ thân ngươi là Trần Hiên?
Thấy thanh niên gọi mình là tiên sinh, Y Tịch liền biết thanh niên này là một người đọc sách, cũng chỉ có người đọc sách khi nhìn thấy y mới có thể tự xưng là vãn bối.
- Đúng là gia phụ.
Thanh niên cung kính nói.
Y Tịch khẽ gật đầu ra hiệu cho hộ vệ đưa sách trên tay của thanh niên đưa tới cho y. Hộ vệ lấy sách trên tay thanh niên dâng lên trước mặt Y Tịch.
Y Tịch nhìn qua rồi tươi cười gật đầu nói:
- Đúng vậy, phụ thân ngươi thật là có tâm, những bộ sách này đều là những cuốn thư viện đang thiếu.
- Đa tạ tiên sinh tán thưởng.
Thấy Y Tịch vừa lòng, thanh niên thở phào nhẹ nhõm.
Thấy thanh niên như vậy, Y Tịch cười rồi cầm bút ghi lại tên những bộ sách của thanh niên, sau khi xách định không có sai lầm Y Tịch mới đưa thẻ tre cho thanh niên nói:
- Đây là bộ sách mà gia tộc Trần thị đã nộp lên, ngươi xem có sai sót gì hay không.
- Nếu tiên sinh đã tự mình viết, làm sao có thể có sai lầm.
Nói xong thanh niên chỉ nhìn thoáng qua rồi lại đưa thẻ tre trả lại.
- Ha ha, tốt lắm, trở về nói cho phụ thân ngươi biết, nói hắn cứ yên tâm, trong lòng chủ công đã có quyết đoán.
Sau khi thu nhận hơn mười bộ sách y cảm thấy rất vui mừng, hơn nữa y cũng cảm thấy có thiện cảm với người thanh niên biết lễ phép này.
- Đa tạ tiên sinh.
Thanh niên vui mừng thi lễ rồi mới xoay người đi ra.
Sau khi thanh niên rời khỏi, Y Tịch chép lại nội dung thẻ tre trong tay rồi sai người mang đến phủ Lưu Kỳ, đây là gia tộc đầu tiên đến hiến sách ngoài những gia tộc có giao hảo với Lưu Kỳ, phải nhanh chóng thông báo cho Lưu Kỳ biết.
... ... ...
Trong thư phòng, Lưu Kỳ đang vì chuyện của thư viện mà lo lắng, việc chuẩn bị xây dựng thư viện nhìn qua thì dễ nhưng khi chân chính thực hiện lại gặp khó khăn, chưa nói tới chọn lựa học sinh, chỉ việc tìm kiếm giáo viên dậy học cũng đã cực kỳ khó. Mặc dù mấy người Bàng Đức Công là những người cực kỳ thích hợp nhưng cũng không phải tất cả mọi việc trong thư viện đám người Bàng Đức Công đều phải tự mình ra mặt
- Chủ công đã có gia tộc đến hiến sách rồi.
Đang lúc Lưu Kỳ đang trầm tư, Gia Cát Lượng cầm một thẻ tre đi đến.
- Là gia tộc nào?
Lưu Kỳ lắc đầu tạm thời gác chuyện này qua một bên, lúc này sách vở mới là chuyện quan trọng nhất, ba ngày nay chỉ có vài thế gia là hiến sách, nếu không phải hắn đã chuẩn bị đối sách thì sớm đã bị chuyện này làm khó rồi.
- Là gia tộc Trần thị ở Giang Hạ. Gia tộc Trần thị dâng lên gần hai mươi bản sách, hơn nữa những cuốn sách này đều là tinh phẩm.
Gia Cát Lượng lộ vẻ hưng phấn, càng nhiều sách vở thì việc trù bị thư viện lại càng hoàn thiện, như vậy thư viện mới sớm ngày đi vào quỹ đạo.
- Chính là gia tộc Trần thị khống chế xoay vòng muối ở Kinh Châu đúng không?
Nghĩ đến chuyện mấy hôm trước Gia Cát Lượng nói với hắn, gia tộc Trần thị nằm trong năm đại gia tộc có sức ảnh hưởng ở Kinh Châu.
- Không sai, gia tộc Trần thị này đúng là phụ trách xoay vòng muối ở Kinh Châu.
Gia Cát Lượng gật đầu đưa thẻ tre cho Lưu Kỳ.
Tiếp nhận thẻ tre rồi nhìn sơ qua một lượt, Lưu Kỳ vui mừng, cho dù hắn không biết mười bộ sách này nhưng cũng biết giá trị của hơn mười bộ sách này.
“ Luận ngữ”, “Thượng thư”, “ Qủy Cốc tử”, “ Tôn tử binh pháp”, “Tả truyện”….
- Những bộ sách này chỉ sợ quý báu không kém gì bộ sách của mấy gia tộc Bàng thị?
Lưu Kỳ kinh ngạc nhìn Gia Cát Lượng tràn đầy hoài nghi hỏi.
- Đúng vậy, hơn mười quyển sách này đều những quyển sách thư viện cần để giảng dạy, gia tộc Trần thị quả nhiên là tính toán chu toàn.
Gia Cát Lượng thở dài nói, y biết rõ tình cảnh của gia tộc Trần thị, trước đó Lưu Biểu có thể bỏ qua chuyện gia tộc Trần thị độc quyền phụ trách xoay vòng muối ở Kinh Châu, nhưng hiện giờ Lưu Kỳ kế nhiệm chức Kinh Châu Mục, Lưu Kỳ có để gia tộc Trần thị tiếp tục phụ trách xoay vòng muối hay không cũng khó nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận