Tam Quốc Tranh Phong

Chương 321

- Quân sư nói đùa, tướng ở bên ngoài không thụ quân mệnh, hiện giờ tình hình Uyển Thành khẩn cấp, quân sư làm như thế là có tình có lý. Cho dù chủ công biết cũng sẽ không trách tội quân sư đâu.
Tang Bá chắp tay nói. Gã biết rõ địa vị Tuân Văn Nhược ở trong lòng Tào Tháo, nếu không cũng sẽ không dưới tình huống đang không có quân lệnh nghe theo lệnh điều binh của Tuân Văn Nhược.
- Ừ, tướng quân rất rõ đại nghĩa, lần này nếu đánh hạ Uyển Thành, đó là công đầu của tướng quân.
Tuân Văn Nhược cười nói.
- Quân sư nói đùa, mạt tướng không dám kể công.
Tang Bá vội vàng khom người nói.
- Không biết tình hình Thượng Dung hiện giờ như thế nào, trước mắt Thượng Dung rốt cuộc có bao nhiêu binh mã?
Tuân Văn Nhược không để ý Tang Bá lấy lòng mở miệng hỏi.
- Khởi bẩm quân sư, Thượng Dung vốn có mười ngàn đại quân, mấy ngày hôm trước điều đi ba nghìn binh mã, hiện giờ Thượng Dung còn có bảy ngàn binh mã, lần này đi theo mạt tướng tiến đến có năm nghìn binh mã.
Tang Bá nói.
- Tốt, năm nghìn binh mã của tướng quân cộng ba nghìn binh mã của Phàn Thành tổng cộng tám ngàn binh mã đã đủ rồi. Tướng quân nghỉ ngơi một chút ngày mai sẽ khởi binh tấn công Cức Dương và Niết Dương.
Tuân Văn Nhược phân phó.
- Vâng.
Tang Bá lĩnh mệnh mà đi.
Đợi cho Tang Bá rời đi, Tuân Văn Nhược nhìn bản đồ treo trên vách tường. Phàn Thành mặc dù có tám ngàn binh mã, nhưng so sánh với sáu ngàn Phi Hổ Quân của Uyển Thành quả thực là cách biệt một trời, đánh bừa tất nhiên không phải là đối thủ, vậy cũng chỉ có thể bắt tay vào từ phương diện khác thôi.
Khi ở Tương Dương Giả Hủ đã từng nói, Giả Hủ đi tới Tương Dương mục đích chủ yếu chính là lương thảo, hiện giờ cách hôn lễ vừa qua mất hai ngày, lương thảo Kinh Châu không khả năng nhanh như vậy đã vận chuyển đến, mà binh lực của Uyển Thành cũng đã gấp ba so với ban đầu, chỉ cần đánh hạ Cức Dương và Niết Dương chẳng khác nào cắt đứt lương thảo của Uyển Thành, thời gian lâu dài binh mã Uyển Thành tự nhiên sẽ lâm vào hỗn loạn, đến lúc đó chính là lúc tấn công Uyển Thành.
- Hy vọng Bàng Thống này không hề lợi hại giống dự đoán.
Tuân Văn Nhược thở dài, đối với Bàng Thống y hoàn toàn xa lạ, kế sách này của y cũng không phải vô cùng bí ẩn, người có chút tinh mắt là có thể nhìn ra, lúc này y cũng chỉ có ký thác vào Bàng Thống cũng không phải quá mức kiệt xuất.
- Quân sư, không bằng để cho ta đây trực tiếp mang binh giết đến Uyển Thành lấy đầu chó của Bàng Thống và Cam Ninh kia.
Hứa Chử thấy Tuân Văn Nhược cẩn thận như vậy, có chút không kiên nhẫn mà nói.
- Thành trì Uyển Thành cao lớn, chủ công mấy lần tự mình dẫn đại quân đều không thể đánh hạ, mấy ngàn binh mã chúng ta sao có thể đánh hạ đây. Huống chi thực lực của Phi Hổ Quân kia ngươi cũng đã chứng kiến, dựa vào tám ngàn sĩ tốt của chúng ta sao là đối thủ của sáu ngàn Phi Hổ Quân kia.
Tuân Văn Nhược lắc đầu nói.
- Điều này cũng đúng.
Sắc mặt Hứa Chử cũng có chút âm trầm. Thực lực của Phi Hổ Quân gã đã chứng kiến, nếu thật sự binh mã Phàn Thành kia và Phi Hổ Quân giao chiến, Phi Hổ Quân có thể thoải mái đem tám ngàn binh mã Phàn Thành này tách ra.
- Đúng là vẫn còn chậm một bước, nếu ở Kinh Châu hành động trước, thuyết phục Trương Tú thì làm sao đến nỗi bị động như thế.
Tuân Văn Nhược lắc đầu thở dài.
- Quân sư yên tâm, đợi cho binh mã chủ công tiếp viện chạy tới tất có thể đem đuổi Cam Ninh ra khỏi Uyển Thành.
Hứa Chử nhìn sắc mặt Tuân Văn Nhược sầu khổ, mở miệng nói.
Sáng sớm hôm sau tám ngàn sĩ tốt Phàn Thành ngoại trừ đóng giữ một ngàn binh mã ra, bảy ngàn binh mã còn lại đều đi theo Tuân Văn Nhược rời khỏi Phàn Thành. Sau khi Tuân Văn Nhược dẫn dắt binh mã rời khỏi Phàn Thành đã vượt qua Uyển Thành chạy tới Cức Dương và Niết Dương.
Ngay khi binh mã Tuân Văn Nhược mới ra Phàn Thành thì có sĩ tốt lập tức đi tới Uyển Thành đem sự việc Phàn Thành bẩm báo Bàng Thống. Đối với động tác của Tuân Văn Nhược, Bàng Thống cũng không quá mức kinh ngạc, chỉ là mệnh lệnh thám báo chặt chẽ chú ý động tĩnh của đại quân Tuân Văn Nhược.
Tuy nhiên trên một ngọn núi cách Uyển Thành không xa, Ngô Hùng mang theo một ngàn Phi Hổ Quân cũng nhận được mệnh lệnh của Bàng Thống, trên đường ẩn nụp lặng lẽ rời khỏi.
Mà Ngụy Diên trấn thủ Cức Dương cũng nhận được tin tức đại quân Tuân Văn Nhược xâm phạm, đối với việc này Ngụy Diên cũng không quyết định tử thủ mà mang theo ba nghìn binh mã rời khỏi Cức Dương nghênh hướng đại quân của Tuân Văn Nhược. Mà Tuân Văn Nhược chạy tới Cức Dương lúc này cũng nhận được tin báo của thám báo, có ba nghìn binh mã chắn tại phía trước.
Cách mười dặm ngoại thành Cức Dương trên một chỗ đất trống, Ngụy Diên mang theo ba nghìn binh mã bày trận chờ đợi, không bao lâu Tuân Văn Nhược đã mang theo tám ngàn binh mã chạy tới, nhìn thấy ba nghìn binh mã trước mặt, Tuân Văn Nhược không do dự để lại một ngàn binh mã dựng trại đóng quân tại chỗ, còn mình mang theo số binh mã còn lại chạy ra đón chào, hai quân cách xa nhau mà trông tinh kỳ phấp phới nghiêm trang lẫm liệt.
- Các ngươi biết người này là ai không?
Tuân Văn Nhược quay đầu nhìn về mọi người phía sau hỏi.
- Khởi bẩm quân sư, chúng tôi không biết người này là ai, tuy nhiên người này hẳn không phải Cam Ninh, có lẽ là một tên tiểu tướng Kinh Châu mà thôi.
Một tên thủ lĩnh thám báo tiến lên phía trước nói.
- Ồ, không phải Cam Ninh. Bàng Thống này thật sự là một nhân tài biết rõ mệnh lệnh tướng lĩnh dưới trướng không thể tử thủ, nhưng y phái một tên tiểu tướng không tên không họ tiến đến trấn thủ Cức Dương, chẳng lẽ cũng không biết điều này sẽ hoàn toàn ngược lại.
Tuân Văn Nhược cười nói. Cức Dương chỉ là một huyện thành nhỏ, thành trì cao lớn hơn thành trì Uyển Thành cao lớn, nếu đại quân áp sát lên cũng thủ không được bao lâu.
- Ta thấy Bàng Thống chẳng qua là hạng người mua danh chuộc tiếng, thừa dịp Trương Tú sơ suất đánh hạ Uyển Thành, giành chút công lao. Hiện giờ quân sư dẫn dắt đại quân tiến đến người này nhất định bại không thể nghi ngờ rồi.
Tang Bá tiến lên phía trước nói.
- Lúc này vẫn không thể phán đoán bừa bãi được. Tang Bá tướng quân, ngươi là đại tướng trong quân hãy đi thăm dò tiểu tướng Kinh Châu này một lần, nếu có thể giết hắn thì càng tốt tốt.
Tuân Văn Nhược xem nói với Tang Bá.
Căn cứ tình báo của thám báo, bên trong Uyển Thành sáu ngàn Phi Hổ Quân cũng không ra Uyển Thành, mà trước mặt ba nghìn binh mã này đã là ngoại trừ toàn bộ binh mã sáu ngàn Phi Hổ Quân bên ngoài, chỉ cần đem những binh mã này đánh tan, đánh hạ Cức Dương sẽ dễ dàng.
- Vâng!
Nhận được mệnh lệnh của Tuân Văn Nhược, Tang Bá vỗ lưng ngựa tay cầm trường đao chạy ra khỏi quân trận, có thể chém giết người trước mặt cũng một công lao không nhỏ. Địa vị Uyển Thành cực kỳ trọng yếu, Tang Bá đương nhiên không bỏ qua cơ hội lập công này, bởi vậy nhận được mệnh lệnh của Tuân Văn Nhược cũng đã quyết định giết chết người này rồi.
- Tang Bá ở đây, người nào dám đi ra đánh một trận.
Trường đao trong tay Tang Bá chỉ Ngụy Diên phía xa lớn tiếng quát, khí thế hung hãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận