Tam Quốc Tranh Phong

Chương 231

Gia gia của Trương Doãn Trương Ôn từng làm chức Thái úy, gia tộc Trương thị cũng là đại gia tộc vùng Kinh Tương, bởi vậy nhà cửa chỗ này rất lớn gần như chiếm nửa đường phố, mặc dù là ban đêm cũng thắp đèn đuốc sáng trưng.
- Tướng quân.
Một bóng người vòng từ cửa phủ bên trong vọt ra, đi tới bên cạnh Mã Trung và nói.
- Thế nào?
Mã Trung thấp giọng hỏi.
- Tướng quân, trong phủ đề phòng bị lơi lỏng, thuộc hạ vào vào ra ra ước chừng tìm hiểu hai lần mới ra.
Cẩm Y Vệ hưng phấn nói:
- Trong phủ và
Mã Trung gật nhẹ đầu, hành động lần này là nhiệm vụ đầu tiên có ý nghĩa chân chính của Cẩm Phàm tặc, không thể để thất bại được.
Trong thành Tương Dương tiếng vó ngựa ầm ầm liên tục không ngừng, tiếng bước chân cuối cùng cũng yên lặng trở lại, Mã Trung nhìn mọi người phía sau, gật đầu và nói:
- Không để người nào sống sót.
Trong phút chốc gần trăm tên Cẩm Y Vệ phía sau Mã Trung phân tán ra, bóng dáng lập lòe của gần trăm tên Cẩm Y Vệ theo phương hướng khác nhau lần lượt nối tiếp nhau tiến vào phủ đệ.
Mã Trung đứng trong bóng tối trước cửa phủ, lẳng lặng nhìn Trương phủ đèn đuốc sáng trưng, tối hôm nay Kưu Kỳ diệt trừ Hắc Y Vệ chỉ là bước đầu tiên, tiếp theo diệt trừ cơ quan tình báo thứ hai của Thái thị, mà diệt trừ Trương thị đồng minh của Thái thị là bước cuối cùng. Nếu muốn diệt trừ Thái thị trước tiên phải xóa sạch thế lực phụ thuộc đã.
Đứng ở phía trước cửa phủ Mã Trung nhìn thấy mọi chỗ trong phủ ngọn đèn dập tắt, cuối cùng vẻn vẹn chỉ còn lại một chỗ trong hậu viện.
- Két…!
Cửa phủ bị mở ra, hai gã Cẩm Y Vệ đi ra hành lễ Mã Trung nói:
- Tướng quân, còn vợ cả và hai đứa con trai của Trương Doãn còn chưa xử lí.
- Ừ.
Mã Trung gật đầu rồi bước vào trong phủ. Bên trong phủ tối om không có ánh sáng nhưng sân trong lúc này lại sáng lên vài chụp đèn, đúng lúc chiếu thẳng vào con đường lờ mờ phía trước Mã Trung, nối thẳng hậu viện.
Đi vào trong hậu viện, trong căn phòng một phụ nhân đang ôm hai đứa bé bảy tám tuổi núp ở góc tường, hoảng sợ nhìn Cẩm Y Vệ.
Trông thấy Mã Trung đi đến, Cẩm Y Vệ im lặng hành lễ, Mã Trung khoát tay đi vào đứng trước mặt phụ nhân.
- Ngươi chính là chính thê của Trương Doãn?
Mã Trung cúi đầu nhìn ba người nói.
- Ngươi là ai? Phu quân ta chính là người đáng tin cậy của Trấn Nam tướng quân, các ngươi tốt nhất chớ có làm loạn.
Phụ nhân nhín Mã trung mới miễn cưỡng vững vàng nói.
- Ta là ai thì ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết Trương Doãn đắc tội chủ công nhà ta, đối nghịch với chủ công nhà ta. Hôm nay mấy trăm miệng ăn trong Trương phủ coi như là ta thay chủ công nhà ta thu một chút tiền lãi, đây hết thảy đều là Trương Doãn gieo gió thì gặt bão. Ngày mai sau khi hắn trở về, ngươi nói cho hắn biết nếu tiếp tục còn đối nghịch cùng chủ công nhà ta, ta sẽ không ngại để cho cả Trương phủ chỉ còn lại mình hắn. Đương nhiên điều này cũng phải do hắn thoát được rồi.
Mã Trung cúi đầu nhìn chằm chằm phụ nhân nói.
- Ngươi … ngươi rốt cuộc là ai? Chủ công nhà ngươi là ai?
Phụ nhân hoảng sợ nhìn Mã Trung, hai đứa con ở trong lòng bởi vì sợ mà run lên.
- Ha ha, sáng ngày mai ngươi sẽ tự nhiên biết chủ công nhà ta là người phương nào? Ta nghĩ Trương Doãn không ngốc đến mức cũng không đoán ra.
Mã Trung cười nói.
- Mang họ đi.
Mã Trung chỉ vào ba người nói. Mã Trung vừa mới nói xong xung quanh Cẩm Y Vệ liền xông tới muốn bắt ba người.
- Các ngươi muốn làm gì?
Phụ nhân kêu lên.
- Là tự ngươi đi hay cần người của ta giúp ngươi.
Mã Trung khoát tay cho mấy người lui ra.
- Đi đâu?
Phụ nhân ôm đứa con thấp giọng nói.
- Đi rồi ngươi sẽ biết.
Mã Trung xoay người đi ra ngoài, phía sau phụ nhân lảo đảo lôi kéo hai đứa con trai chậm rãi theo tới, trên đường đi yên tĩnh đến đáng sợ khiến trong lòng phụ nhân tràn đầy sợ hãi.
Tới ngoài phủ, Mã Trung ngừng lại xoay người nhìn Trương phủ, phụ nhân phía sau đầy nghi hoặc.
- Lửa, lửa.
Đột nhiên phụ nhân hoảng sợ chỉ tay vào bên trong phủ, nàng rốt cuộc biết nguyên nhân Mã trung mang các nàng ra khỏi phủ, là hắn muốn thiêu hủy Trương phủ.
- Ha ha, không có gì, đốt thì đốt đi, dù sao gia tộc Trương thị gia đại nghiệp đại tất nhiên không chỉ chỗ viện lạc này.
Mã Trung cười nói.
Phủ đệ của Trương Doãn so với viện lạc của Hắc Y Vệ lớn hơn rất nhiều. Vừa mới bắt đầu, hơn mười nơi đã bị ngọn lửa thiêu đốt lan rộng nhanh chóng biến thành đầy trời lửa, khói đen không dứt phóng lên cao, ngọn lửa cực nóng có thể thiêu đốt hết thảy.
Phụ nhân đứng bên cạnh Mã Trung mắt trợn tròn càng lúc càng lớn nhìn lên phía trước, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, vẻ mặt không thể tin. Nàng dù sao cũng xuất thân từ đại gia tộc, lúc này cũng đã bình tĩnh lại. Phía sau nàng cũng có sự ủng hộ của gia tộc. Bởi vậy mới có thể vững vàng ngồi trên cái ghế chính thê này.
Chính vì nàng xuất thân từ đại gia tộc, mới biết được hành động điên cuồng này của đám người Mã Trung. Gia tộc Trương thị ở vùng Kinh Tương so ra tuy rằng kém gia tộc Thái thị, nhưng thực lực chân chính lại không yếu, phụ thân của Trương Doãn Trương Ôn thời điểm là Thái úy, gia tộc Trương thị cũng từng là đệ nhất gia tộc tại vùng Kinh Tương.
Hiện tại, tuy rằng sau khi Trương Ôn qua đời thì gia tộc Trương thị có chút suy yếu, nhưng không phải ai cũng có thể tùy tiện trêu chọc vào. Mà trước mắt người tới không chỉ có diệt vài trăm người trong phủ đệ, trong đó còn bao gồm mấy thị thiếp của Trương Doãn. Huống chi hiện tại đem phủ đệ này tiêu hủy.
Lúc này mặc dù là Châu Mục Lưu Biểu Kinh Châu cũng không dám đối đãi với gia tộc Trương thị như thế, phụ thân của Trương Doãn Trương Ôn chính là bị gian tặc Đổng Trác ám sát mà chết, ở vùng Kinh Tương rất có danh vọng. Chủ công của người trước mắt không biết người nào, đã vậy còn không đem gia tộc Trương thị để trong mắt. Phải biết rằng ở đây là thành Tương Dương, ở trong thành Tương Dương lộ liễu giết người, phóng hỏa như thế, há lại không phải là không hề để Lưu Biểu đứng đầu một châu để ở trong mắt đó sao.
Nghĩ vậy nàng không khỏi nghĩ tới hôm nay Trương Doãn chưa có trở về. Hôm nay Trương Doãn không trở về những người này lại tới giết người, phóng hỏa. Hơn nữa cho đến lúc này, thời gian dài như vậy mà thật không ngờ là không có bất kì người nào đi ra tương trợ. Nhưng nàng biết hôm nay Thái Mạo đã về phủ, Thái thị và Trương thị xưa nay chẳng phân biệt ta và ngươi. Gia tộc Trương thị xảy ra nhiều chuyện lớn như vậy vì sao Thái Mạo một chút phản ứng cũng không có.
Đợi cho phụ nhân tỉnh ngộ thì đã không thấy bóng dáng Mã Trung, phụ nhân hít một hơi thật sâu, nghĩ muốn mang theo hai đưa con đến nhà ông ngoại tạm lánh một thời gian, còn có hai gã Cẩm Y Vệ ngăn cản bọn họ.
- Các ngươi tối nay không thể rời khỏi nơi này.
Âm thanh lạnh như băng khiến phụ nhân rùng mình một cái, vôi vàng lôi kéo hai đưa con trai lui lại chỗ cũ.
Thấy ba người trở lại chỗ cũ, hai gã Cẩm Y Vệ chợt lóe liền không thấy bóng dáng đâu nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận