Tam Quốc Tranh Phong

Chương 351

- Xuất phát.
Quát khẽ một tiếng, mệnh lệnh truyền ra trong phút chốc khe núi vốn yên tĩnh truyền ra tiếng sột soạt, không bao lâu sau bóng dáng rậm rạp hội tụ phía sau Triệu Vân, đúng là Phi Long Vệ ẩn núp trong bóng đêm.
Phi Long Vệ khác với Phi Hổ Vệ. Phi Hổ Vệ là kỵ binh hoàn toàn, am hiểu đấu tranh anh dũng, bất kể là lực cản gì đều bị Phi Long Vệ xung phong xé nát. Điểm này có thể dựa vào mấy trăm Phi Hổ Vệ đi theo Lưu Kỳ xung phong liều chết ở Giang Đông là một minh chứng, mấy lần dưới tình huống bản thân bị địch vây, Phi Hổ Vệ giống như là một mũi đao sắc bén đem hết thảy phòng ngự cắt không còn hình dáng.
Tuy rằng chỉ có mấy trăm sĩ tốt Phi Hổ Vệ, nhưng mấy trăm sĩ tốt Phi Hổ Vệ cũng có thể vây thành một nhóm, đem bản thân tạo thành mũi nhọn sắc bén, bất kể là đi tới đâu cũng có thể vô cùng sắc bén, uy lực kinh người.
Nhưng Phi Long Vệ thì khác, Phi Long Vệ không chỉ là kỵ binh, hơn nữa còn có hai ngàn thám báo và thích khách tinh nhuệ.
Phi Long Quân không có thám báo, thám báo Phi Long Quân toàn bộ do Phi Long Vệ đảm nhiệm. Phi Long Vệ là do Văn Sính từ trong đại quân chọn ra tinh nhuệ, những người này không chỉ am hiểu về kỵ binh đấu tranh anh dũng, còn am hiểu tìm hiểu tin tức, ám sát đối phương. Có thể nói chính là do sự hiện hữu của Phi Long Vệ mới khiến cho Văn Sính ở bất cứ lúc nào đều hiểu tình hình địch, làm ra phán đoán chính xác.
Mấy năm nay sở dĩ Văn Sính có thể nắm bắt lấy sai lầm nhỏ của đối thủ, làm cho đối thủ bị thương nặng, công lao của Phi Long Vệ không thể bỏ qua. Phi Long Vệ chính là ánh mắt của Phi Long Quân, không có Phi Long Vệ, ưu thế của Phi Long Quân cũng bị suy yếu, đây cũng là nguyên nhân Văn Sính không ngăn chặn đại quân Giang Đông.
So với Phi Hổ Vệ, Phi Long Vệ không linh hoạt, sắc bén, bộc lộ tài năng được như Phi Hổ Vệ, nhưng chiến lực của Phi Long Vệ cũng không kém chút nào, nếu như Phi Hổ Vệ là một trường kiếm long lánh, sát khí kinh người, thì Phi Long Vệ chính là âm hồn gây tử vong trong đêm tối, giết người vô hình uy lực kinh người.
Ban ngày Phi Long Vệ không có khí thế kinh người như Phi Hổ Vệ, nhưng trong đêm tối Phi Long Vệ cũng là một lưỡi dao sắc bén mang huyết. Mặc dù là chính diện đọ sức cũng thường làm ra hành động kinh người.
Nhưng mặc dù như vậy, ở ban ngày trongmaasy lần giao chiến cùng địch nhân, Phi Long Vệ vẫn bị vây trong hoàn cảnh xấu, Phi Long Vệ không có thống lĩnh Vương Nghị không chỉ có võ nghệ không tầm thường, cộng thêm giỏi về chỉ huy binh lĩnh, bởi vậy Phi Long Vệ không chói mắt như Phi Hổ Vệ, chodfu Phi Long Vệ cả ngày nam chinh bắc chiến cũng không vang dội như Phi Hổ Vệ.
Hiện tại thống lĩnh Phi Long Vệ là Triệu Vân, võ nghệ Triệu Vân so với Vương Nghị cao hơn rất nhiều, hơn nữa chỉ huy cưỡi binh cũng không phải Vương Nghị có thể so sánh được, dù sao bạch mã nghĩa tùng cũng chuyên để đối phó với kỵ binh Hung nô, tất cả huấn luyện bên trong bạch mã nghĩa tùng đều là nhằm vào kỵ binh.
Có sự gia nhập của Triệu Vân thực lực của Phi Long Vệ lập tực lên một bậc lớn, mấy ngày trước Triệu Vân huấn luyện Phi Long Vệ có thể khiến mỗi một Phi Long Vệ trong lòng đều vui sướng bay nhảy. Triệu Vân không để cho bọn họ thất vọng, hơn mười ngày huấn luyện Triệu Vân đã đem toàn bộ kỹ xảo bên trong bạch mã nghĩa tùng giao cho Phi Long Vệ, mà đồng thời Phi Long Vệ cũng không hổ danh là tinh nhuệ, gần hơn mười ngày đã đem toàn bộ thuyết giáo của Triêu Vân tiêu hóa không còn.
Có thể nói hiện tại Phi Long Vệ giống như là một lưỡi kiếm nấp trong bảo kiểm tuyệt thế, một khi thân lâm chiến trường, sẽ thả ra một tia sáng chói mắt.
Hai ngàn thân ảnh rốt cuộc bổng nhiên đứng, im hơi lặng tiếng, nhìn qua giống như là cái xác không hồn bình thường, Triệu Vân xoay người đánh gia hai ngàn sĩ tốt tước mắt âm thầm gật đầu, sau đó xoay người giữ chặt dây cương bên cạnh ngựa, trong đêm tối chậm rãi đi trước, phía sau hai ngàn Phi Long Vệ lặng yên đuổi theo.
..............................
Sáng sớm, trời còn chưa sáng rõ, tiếng trống trận nặng nề vang lên tận mây xanh, ngoài thành Giang Hạ đội sĩ tốt đều ở trướng, dưới sự thúc giục không ngừng chạy nhanh ra tụt ập, trước sau không đến hai khắc bốn vạn đại quân dã tập hợp xong.
Lần này mười vạn đại quân tấn công Giang Hạ, ngoại trừ mười ngàn binh mã phân tán bên ngoài, đến thành Giang Hạ có đem gần một nữa, hơn nữa không chỉ bốn vạn đại quân, ngay cả năm nghìn Thân Vệ Doanh của Tôn Sách cũng tụ tập ở ngoài thành Giang Hạ, lần này tấn công Kinh Châu Tôn Sách vốn là muốn điều hết hai vạn Thân Vệ Doanh đi, tuy nhiên dưới sự khuyên bảo của đám người Chu Du Tôn Sách đã để lại mười lăm ngàn Thân Vệ Doanh đề phòng bất trắc.
Tuy Giang Đông có mấy vạn đại quân, nhưng mấy vạn đại quân này cũng phòng thủ khắp nơi, căn bản là không rút ra được, nếu lúc này Sơn Việt tộc thừa dịp Tôn Sach không ở Giang Đông, quy mô xâm chiếm trả thù Giang Đông vậy thì nguy, mà ngay cả ddiaaij tướng Trình Phổ cũng bị Tôn Sách cho ở lại Ngô quận.
Tham gia trong cuộc tấn ông Giang Hạ ngoại trừ bốn vạn binh mã, còn có đại tướng Chu Thái, Hàn Đương, còn có hai tiểu tướng của Thân Vệ Doanh là Lã Mông, Trần Vũ, trừ những người đó còn cáo vài tên tướng lĩnh, mà tấn công Tây Lăng chính là Thái Sử Từ, tấn công Hạ Khẩu là đại tướng Lăng Thao.
Tiếng trống trận rung trời, bốn vạn đại quân ở trước đại doanh tùy thời xuất phát, tinh kỳ phấp phới, che khuất bầu trời, nhìn qua đồng nghìn nghịt một mảnh, mà ngay cả sắc trời cũng vì vậy mà trở nên âm trầm, bốn vạn đại quân khí thế như cầu vồng, sĩ khí chính thịnh.
Trước đại quân là Tôn Sách và hơn mười người, cưỡi chiến mã, vẻ mặt bình tĩnh nhìn thành Giang Hạ cách đó không xa, đám người Tôn Sách lúc này xem ra thành Giang Hạ đã nguy to rồi, chỉ cần đại quân liên tục tiến công, thành Giang Hạ trong vòng 3 ngày nhất định có thể đánh hạ. Ngày hôm qua sau khi Tôn Sách và Lỗ Túc có ước hen ba ngày, Tôn Sách lập tức triệu tập các tướng thảo luận đối sách.
Trong lều lớn có hơn mười tên đại tướng vì thế và tranh luận không ngớt,cuối cùng Tôn Sách lên tiếng chia các đại tướng ra ba đợt,d o Thái Sử Từ, Lăng Thao cùng mình thống lĩnh.
Thái Sử Từ bình tĩnh quyết đoán giỏi về mang binh,phụ trách tấn công Tây Lăng, mà Lăng Thao bởi vì công phá Hạ Khẩu ngoài doanh trại thủy quân, Tôn Sách đã đem nhiệm vụ tấn công Hạ Khẩu giao cho hắn.
Bốn vạn đại quân nhanh chóng bắt đầu chuyển động, từng cái lan can giếng đều dựng thảng đứng lên chậm rãi tới gần thành Giang Hạ, mà nhiều đội binh lĩnh dưới sự chỉ huy của Tôn Sách hướng tới gần thành Giang Hạ, tấn công thành Giang Hạ Tôn Sách nghe theo kiến nghị của Chu Du vây ba thiếu một, chính mình phụ trách tấn công cửa nam thành Giang Hạ, mà Hàn Đương phụ trách tấn công Tây Môn thành Giang Hạ, còn lại Chu Thái phụ trách tấn công cửa đông thành Giang Hạ.
- Khởi bẩm chủ công, đại quân đã chuẩn bị thỏa đáng bất cứ lúc nào cũng có thể tiến công.
- Khởi bẩm chủ công cửa đông đã chuẩn bị thỏa dáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận