Tam Quốc Tranh Phong

Chương 538

Lưu Kỳ giao sự việc phủ kho Kinh Châu cho hai người xử lý, Giả Hủ hiểu rõ, với tài trí của y thì chỉ cần nghĩ qua sẽ hiểu được dụng ý của Lưu Kỳ, bởi vậy mấy tháng này hễ là việc làm của hai người này, y đều để mắt tới, thường xuyên đi lại nên cũng hiểu biết chút ít về hai người.
Hai người này cũng không phải là loại người gian trá, cẩn thận nhưng lại không mất, khôn khéo, hiểu rất rõ việc làm ăn của phủ kho, vì vậy Lưu Kỳ để ba người bọn họ xoảy xở nhiều lương thảo nhưng vẫn có đủ cũng không phải là điều bất ngờ.
Tuy mệnh lệnh của Lưu Kỳ chỉ có mấy câu nhưng Giả Hủ biết Lưu Kỳ muốn khảo nghệm hai người này. Hai người này đã quả lý phủ kho vài tháng, tài lực vật lực nhân lực đều có đủ, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ Lưu Kỳ giao cho thì tài năng của hai người này cũng cần suy tính lại.
- Bái kiến đại nhân.
Trần Hiên, Triệu Kỳ dưới sụ chỉ dẫn của hai gã hộ vệ đi vào phòng. Khi biết Giả Hủ tìm mình hai người đều kinh ngạc. Mặc dù Giả Hủ là hàng thần nhưng lại có địa vị rất cao ở Kinh Châu, chỉ có Từ Thứ, Gia Cát Lượng và vài người mà Lưu Kỳ tự mình đề bạt mới có thể so sánh được.
- Hai vị xin đứng lên.
Giả Hủ giơ tay lên nói.
- Chủ công truyền lệnh về, mệnh ba người chúng ta trong vòng mười ngày phải gom góp đủ nửa số lương thảo còn lại, vận chuyển đến Uyển Thành.
Giả Hủ nói.
- Mười ngày?
Trần Hiên, Triệu Kỳ nhìn nhau đều thấy trong mặt đối phượng sự ngưng trọng, mười ngày là quá ngắn.
- Đúng vậy, là mười ngày. Lương Châu Mã Siêu đề xuất trong vòng mười ngày phải giao toàn bộ số lương thảo đã hứa hẹn mới giao Thượng Dung cho Kinh Châu, chuyện này không thể từ chối, ta và hai vị nhất định phải gom góp xong toàn bộ lương thảo trong vòng mười ngày
Giả Hủ gật đầu không che dấu, nói toàn bộ sự tình cho hai người biết.
Trần Hiên, Triệu Kỳ đều run sợ, tuy Giả Hủ nói rất nhẹ nhàng nhưng việc này nếu Châu Mục đại nhân đã ước định với Lương Châu, nếu không thoàn thành sẽ liên quan đến mặt mũi của toàn bộ Kinh Châu, không thể qua loa. Chuyện này cũng không cho phép xảy ra sai xót gì, nghĩ vậy trong lòng hai người đều thấy nặng nề.
- Không biết hai vị có biện pháp gì không?
Giả Hủ nhìn hai người nói.
- Đại nhân, chuyện này liên quan trọng đại ta phải suy nghĩ kỹ mới được, đại nhân chờ một chút.
Trần Hiên chắp tay nói.
- Không sao, trong phòng khách rất rộng rãi, hai vị có thể tới đó nghị luận, ta chỉ có thể cố gắng hết sức hỗ trợ triệu tập lương thảo từ khắp nơi của Kinh Châu, còn những chuyện khác làm phiền hai vị.
Giả Hủ gật đầu nói.
- Đa tạ đại nhân quan tâm.
Hai người Trần Hiên khom người thi lễ rồi đi ra ngoài.
Tiễn hai người, Giả Hủ mới đứng dậy đi tới phủ của Y Tịch, Y Tịch hiểu rõ Kinh Châu hơn hắn rất nhiều, hắn nhất định phải vận chuyển lương thực dư của Kinh Châu vận chuyển tới Uyển Thành trong thời gian sớm nhất.
Nửa canh giờ sau, Giả Hủ lo lắng quay trở lại trong phủ, ban đấu y còn nghĩ mấy năm nay Kinh Châu không có chiến loạn sẽ dự trữ nhiều lương thảo, không ngờ số lương thảo còn lại ít hơn so với tưởng tượng của y rất nhiều, hiện tại chỉ có thể hi vọng Trần Hiên và Triệu Kỳ có thể nghĩ ra biện pháp gì đó.
Nếu không được cũng chỉ có thể dùng một phần lương thảo của đại quân giao cho Lương Châu, có điều nếu làm như vậy lương thảo của đại quân Kinh Châu sẽ cực kỳ khan hiếm.
…………….
- Toàn bộ mười vạn gánh lương thảo phải thu thập xong trong mười ngày, không biết Triệu tộc trưởng có phương pháp gì không?
Trong sảnh, Trần Hiên cau mày nhìn Triệu Kỳ.
- Thời gian quá ngắn. Nếu trong một tháng thì đừng nói là mười vạn gánh, thậm chí hai mươi vạn gánh cũng có thể thu thập được, đơn giản chỉ cần tốn ít tiền tài mà thôi. Hiện giờ lúc này chỉ còn chưa đến mười ngày, chỉ việc vận chuyển lương thảo đến Uyển Thành đã cần một ngày chứ đừng nói là gom góp được nhiều lương thảo như vậy.
Triệu Kỳ lắc đầu nói.
- Nếu theo tại hạ suy đoán thì có lẽ đây là Châu Mục đại nhân khảo nghiệm chúng ta, nếu dễ dàng hoàn thành như vậy thì cần gì đến chúng ta?
Trần Hiên mở miệng nói.
Lúc trước khi Lưu Kỳ giao phủ kho Kinh Châu vào tay của gã, gã đã chờ đến ngày này, một phủ kho Kinh Châu to lớn như vậy làm sao Lưu Kỳ có thể liều mạng giao vào trong tay của bọn họ.
- Ử!
Triệu Kỳ sửng sốt sau đó gật đầu.
Hai người đều ngẩng đầu nhìn đối phương, một tháng trước hai người đã đem tài vật lấy ra khỏi phủ kho trả trở về, cũng đã hoàn toàn tách ra để kinh doanh phủ kho.
- Hợp tác đi.
Hai người cùng mở miệng nói, sực việc quan trọng mà thời gian lại có hạn, hai người không dám có chút sơ suất.
Gật đầu rồi hai người đứng dậy đi vào thư phong của Giả Hủ.
- Hai vị đã nghĩ ra được biện pháp rồi?
Giả Hủ phấn chấn hỏi.
- Đúng vậy, chúng ta có một phương pháp, nhưng còn cần thảo luận với đại nhân.
Trần Hiên nói trước.
Giả Hủ gật đầu ra hiệu cho hai người ngồi xuống, nhưng trong lòng lại cảm thấy kinh ngạc, trong thời gian ngắn như vậy đã có thể nghĩ ra biện pháp đã vượt qua dự liệu của y.
- Đại nhân, hiện tại toàn bộ lương dư của Kinh Châu đều tích lũy nhiều nhất trong các thế gia của Kinh Châu, gần như tất cả các thế gia đều có thói quen tích lũy lương thực, gần như mỗi một thế gia đều có một kho chuyên để tích lương thảo.
Trần Hiên nói.
- Ngươi muốn bắt tay từ các thế gia đó?
Giả Hủ kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, ta muốn thu mua lương thảo từ trong tay của các thế gia, làm cho các thế gia này tự nguyện bán lương thảo của mình, mà ta lại mua được những lương thảo đó, như vậy vừa có thể tiết kiệm thời gian lại có thể hoàn thành nhiệm vụ mà chủ công giao cho.
Triệu Kỳ gật đầu nói.
- Làm cho các thế gia tự động bán lương thảo của mình?
Giả Hủ kinh ngạc nói, phải biết rằng mỗi thế gia đều có thói quen tích lũy lương thảo, một mặt vì gia tộc cần, một mựt khác chính là phòng bị thiên tai, không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không có ai bán lương thảo, Trần Hiên làm sao có thể làm cho những thế gia này bán lương thảo trong tay đi?
- Đúng vậy, nhưng chuyện này còn cần đại nhân phối hợp. Đại nhân có biết sự việc gom góp sách thành lập thư viện lần trước của chủ công?
Trần Hiên cười nói.
- Ừ!
Giả Hủ gật đầu nói, lần trước Lưu Kỳ đánh một gậy trước, sau đó mới cho lợi ích khiến các thế gia Kinh Châu đều ngoan ngoãn nghe theo, lẽ nào hai người này muốn lặp lại chiêu cũ?
- Đại nhân có thể truyền ra bên ngoài ít tin tức, nói là chủ công chuẩn bị lập hơn mười cái kho lúa lớn, gửi một gánh lương thảo mười năm sau sẽ thành hai gánh, hơn nữa cũng có thể mượn tiền trừ bên trong kho lúa, mượn một gánh lương thảo thì trong vòng ba năm phải trả lại hai gánh lương thảo, nếu vậy thì các thế gia Kinh Châu nhất định sẽ đem số lương thảo tồn kho gửi vào bên trong kho lúa, mà ngay cả dân chúng cũng đến gửi vào kho lúa, trong vòng mười ngày có thể gom đủ mười vạn gánh lương thảo.
Trần Hiên nghiêm túc nói, chủ ý này là do y nghe được từ chỗ của Châu Mục đại nhân, tuy cảm thấy khả thi nhưng chưa từng thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận