Tam Quốc Tranh Phong

Chương 274

Cái này nói thì rất dễ, nhưng khi thật sự thực hiện mới khó càng thêm khó, sở dĩ hắn phái Bàng THống đến thu hồi Uyển Thành là không hi vọng Bàng Thống tiến đến đánh chiếm Ích Châu. Trong lịch sử Tam Quốc khi Bàng Thống tấn công Ích Châu bị ngã rơi xuống gò Lạc Phượng. Mặc kệ là rơi xuống gò Lạc Phượnglà thật hay là giả, Lưu Kỳ đều không hi vọng Bàng Thống đi vào mạo hiểm. Lần này Bàng Thống đánh Uyển Thành lập công lao, sau này đánh chiếm Ích Châu sẽ không tranh đoạt cùng với Gia Cát Lượng. Bởi vì Bàng Thống và Từ Thứ đều đã lập công, duy chỉ có Gia Cát Lượng chưa có chút công lao nào, làm bạn tốt nhiều năm Bàng Thống và Từ Thứ tất nhiên sẽ không đoạt của Gia Cát Lượng, thậm chí nhường cho.
- Đại công tử, Gia Cát Khổng Minh đến rồi, đang chờ ở thư phòng.
Một thị nữ chạy vào nói.
- Ta biết rồi.
Phất tay để thị nữ lui ra, Lưu Kỳ đứng dậy đi đến thư phòng, hắn phải đi xem Triệu Vân có phải lợi hại giống như trong truyền thuyết hay không.
Một lát sau Lưu Kỳ đã đến thư phòng, trong thư phòng không chỉ có Gia Cát Lượng và Triệu Vân, còn có Từ Thứ, Hoàng Trung, Dương Linh, Chu Thương và Mã Trung, mà ngay cả Mã Lương, Lưu Tu và Lưu Bàn cũng đều ở đây, có thể nói ngoại trừ Cam Ninh, Bàng Thống thì mấy người thế lực của Lưu Kỳ trên cơ bản đều tụ tập ở trong này rồi.
- Chủ công.
Gặp Lưu Kỳ tiến vào mọi người đều đứng dậy thi lễ.
- Đứng lên đi.
Lưu Kỳ ngồi xuống nói.
- Hoàng Tướng Quân đến Tương Dương từ bao giờ vậy?
Lưu Kỳ nhìn Hoàng Trung đầu tiên, lần này Trường Sa do Hoàng Trung và Dương Linh tiến đến, Hoắc Tuấn, Hàn Huyền và Tô Phi đều ở lại Trường Sa phòng bị Giang Đông.
- Mạt tướng lúc chạng vạng tối ngày hôm qua vừa đến nơi, không dám đến quấy rày chủ công.
Hoàng Trung đứng lên nói.
- Bệnh tình của lệnh lang thế nào rồi?
Con trai của Hoàng Trung mấy năm nay bệnh nặng, lần trước Lưu Kỳ cố ý để Hoa Đà chạy tới Trường Sa để chữa trị cho hắn ta.
- Đa tạ chủ công, khuyển tử đã khỏi bệnh.
Hoàng Trung cảm kích đáp. Vốn ông đã không còn ôm bất kì hi vọng nào nữa, không ngờ Lưu Kỳ lại mời Hoa Đà đến, nếu không bởi vậy ông cũng sẽ không rời Trường Sa.
- Tốt.
Lưu Kỳ gật đầu nhìn sang Chu Thương hỏi:
- Năm trăm người kia huấn luyện thế nào rồi?
Năm trăm người dưới trướng Chu Thương lần trước tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, Chu Trương chọn năm trăm người từ trong đại quân, mấy ngày này luôn ở trong núi ngoài thành huấn luyện.
- Khởi bẩm chủ công, năm trăm người theo lệnh chủ công toàn bộ đổi lại trọng đao, phối hợp với trọng đao, hiện tại tất cả bọn họ đã thích ứng với khôi giáp và trọng đao, chiến đấu anh dũng tuyệt đối không có vấn đề.
Chu Thương hưng phấn nói.
Năm trăm người này lực khí quá mạnh, Lưu Kỳ vì bọn họ tạo ra khôi giáp nặng và đao trong tay cũng nặng hơn so với bình thường vài lần, rất thích hợp xông pha chiến đấu. Đây là Lưu Kỳ căn cứ theo kỵ binh hạng nặng của đời sau mà sáng tạo ra, hắn hiện tại không có đủ ngựa để thành lập kỵ binh hạng nặng, trước hết đơn giản tổ chức và thành lập bộ binh hạng nặng, tuy rằng hành động thong thả, nhưng lực đánh mạnh, cho dù là trong đại quân cũng có thể tạo ra một chỗ hổng.
- Được, không tồi.
Lưu Kỳ cười cười. Hắn nghĩ ra được bộ binh hạng nặng, mặc dù chỉ là ý tưởng đột phát, nhưng hiệu quả rất tốt, đồ vật ở đồi núi phía trên hết thảy đều bị xung hủy. Có thể tưởng tượng được lực đánh vào trong đại quân, hai quân giao chiến nếu như có một đội binh mã như vậy làm tiên phong lực công kích không yếu.
- Bàn đệ, Phong thỉ doanh như thế nào rồi?
Lưu Kỳ nhìn về phía Lưu Bàn nói.
Phong Thỉ doanh có chút giống với đội cảm tử của đời sau, toàn bộ đều là vì hắn mà chết quyết tâm gia nhập. Đối với việc tổ chức và thành lập Phong Thỉ doanh Lưu Kỳ cũng không ngăn cản. Phong Thỉ doanh tuy rằng rất nguy hiểm nhưng lại có thể tôi luyện người, hơn nữa trên chiến trường có thể ủng hộ sĩ khí, yêu cầu của Lưu Kỳ đối với Lưu Bàn chính là mau và độc.
Phong Thỉ doanh kỳ thật cùng với năm trăm người bộ binh hặng nặng của Chu Thương đều là đại quân tiên phong, bộ binh hạng nặng hành động thong thả, nhưng Phong Thỉ doanh hành động mau lẹ, mặc dù là thời điểm đang cùng quân địch giao chiến cũng có thể xông lên phía trước đầu tiên, xé rách quân địch nhảy vào trong bộ phận của quân địch, làm quân địch rơi vào hỗn loạn. Nhưng chính vì vậy lại điều nguy hiểm nhất của Phong Thỉ doanh, như vậy rất dễ dàng bị bao vậy bị vứt bỏ, bởi vậy Phong Thỉ doanh nhất định phải tàn nhẫn, có thể ở trong loạn quân xé mở một đường thoát khỏi vòng vây.
- Đại ca yên tâm, Phong Thỉ doanh đã chuẩn bị xong, chỉ đợi mệnh lệnh của đại ca.
Lưu Bàn trầm giọng nói, trải qua lần xuất chinh lần trước Lưu Bàn thành thục rất nhiều, làm việc điềm đạm, chắc chắn, nhưng lại ít nói hơn.
- Tốt.
Lưu Kỳ gật đầu không hỏi nhiều nữa, mà quay đầu nhìn về phía Triệu Vân. Triệu Vân lúc này một thân bạch giáp, nhìn qua giống như là Phi Hổ Vệ bình thường. Triệu Vân cũng mặt như quan ngọc, chỉ có điều vẻ mặt nhìn kiên nghị quả quyết, oai hùng không tầm thường.
- Thuộc hạ Triệu Tử Long bái kiến chủ công.
Triệu Vân không đợi Lưu Kỳ nói chuyện liền chủ động tiến lên hạ bái nói. Ngày hôm qua Gia Cát Lượng đã thuyết phục được y, hôm nay y lần đầu gặp Lưu Kỳ nên mới làm đại lễ này.
- Ừ, Tử Long không cần đa lễ, xin đứng lên.
Lưu Kỳ vươn tay đỡ một chút.
- Đa tạ chủ công.
Triệu Vân ngẩng đầu nhìn thấy Lưu Kỳ nhìn về phía mình trong mắt tràn đấy ý cười thì thở phào nhẹ nhõm. Hơn mười người trong thư phòng mỗi người nhìn qua đều không tầm thường, khiến trong lòng y có chút hốt hoảng. Y không ngờ Lưu Kỳ mới nổi danh gần đây, dưới trướng lại có nhiều người tài ba như vậy.
- Ngươi về sau hãy đi theo Khồng Minh đi.
Triệu Vân đi theo Gia Cát Lượng coi như là bảo vệ Gia Cát Lượng. Tướng tài như vậy để ở bên cạnh mình có chút đáng tiếc, đi theo Gia Cát Lượng, không chỉ có thể bảo vệ Gia Cát Lượng còn có thể chinh chiến thiên hạ.
- Vâng.
Triệu Vân khom người nói.
- Đa tạ chủ công.
Gia Cát Lượng cũng đứng dậy hành lễ nói, y đối với Triệu Vân cũng hết sức hài lòng.
Lúc này trong thư phòng tất cả mọi người nhìn về phía Gia Cát Lượng và Triệu Vân, ngoại trừ Mã Trung và Từ Thứ, những người khác đều không biết hai người này là ai.
Lưu Kỳ chỉ nói với Gia Cát Lượng:
- Đây là Ngọa Long Gia Cát Khổng Minh cùng Bàng Sĩ Nguyên nổi danh.
- Bái kiến Gia Cát tiên sinh.
Mọi người mặc dù chưa gặp Gia Cát Lượng, nhưng cũng nghe nói qua người này, thấy Lưu Kỳ giới thiệu mọi người hơi hơi chắp tay xem như thi lễ, chỉ có điều không cung kính giống như đối với Từ Thứ, hiển nhiên là đối với y không có quá nhiều tin phục.
Mọi người đã biết đến bản lĩnh của Từ Thứ, biết tài năng của Từ Thứ không tầm thường, bởi vậy mới đối với hắn ta cung kính hết sức. Mà Bàng Thống và Gia Cát Lượng đều mới đến, mọi người đều không biết bọn họ có bao nhiêu thực lực, chỉ là thi lễ trước mặt Lưu Kỳ, đối với cái này Lưu Kỳ làm như không thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận