Tam Quốc Tranh Phong

Chương 241

Lưu Kỳ nhận ra được dưới vẻ mị thái che dấu khí chất ngưng tụ.
- Looong coong…
Tiếng nhạc chấm dứt nữ tử cũng chậm rãi thu hồi vũ bộ rồi chậm rãi tới trước mặt Lưu Biểu hành lễ nói:
- Tiểu nữ bái biến Bá phụ.
- Ha ha, tốt, nữ hiền chất bác học đa tài, không ngờ ca vũ cũng giỏi như vậy.
Lưu Biểu bật cười ha hả.
Nghe được Lưu Biểu nói như vậy Lưu Kỳ ngẩng lên nhìn Lưu Biểu, chỉ thấy Lưu Biểu chỉ vào bạch y nữ tử trên đại điện, nói với hắn:
- Đây là nữ nhi của thúc phụ con, con cũng tới bái kiến đi.
- Vâng thưa phụ thân.
Lưu Kỳ đứng dậy đi tới trước mặt nữ tử hành lễ nói:
- Lưu Kỳ bái kiến Tân cô nương.
- Bái kiến đại công tử.
Nữ tử hào phóng cười hành lễ nói, không có chút nào e thẹn sợ hãi của nữ tử bình thường, điều này càng khiến cho Lưu Kỳ nghi hoặc thân phận của nữ tử này.
- Ngày hôm nay vi phụ cũng muốn nói với con, lúc con 5 tuổi vi phụ đã định một mối hôn sư cho con, chính là nữ nhi của thúc phụ con, sau này hi vọng con cùng nàng ở chung hạnh phúc. Chờ mấy ngày nữa ta cùng thúc phụ con sẽ thương nghị cử hành hôn lễ cho các con.
Lưu Biểu lên trước mặt bạch y nữ tử nói.
- Cái gì?
Lưu Kỳ kinh ngạc nhìn Lưu Biểu, lại nhìn vẻ mặt đầy ý cười của Tân Bì, Lưu Kỳ rốt cuộc hiểu được tại sao Tân Bì lại chú ý hắn như thế, đó rõ ràng là đang nhìn con rể nha. Hôn sự này quá đột ngột khiến cho Lưu Kỳ có chút phản ứng không kịp.
Hai ngày trước hắn vừa mới nạp Uyển nhi làm thị thiếp, trong phủ còn hai tỷ muội Đại Kiều, Tiểu Kiều, nếu Lưu Kỳ nói đối với tỷ muội bọn họ không có tư tâm thì ngay cả chính bản thân mình cũng không tin được, chuyện này còn phải đợi Kiều Công sau khi đến mới có thể quyết định, hiện tại đột nhiên lại xuất hiện vị hôn thê này, điều này thật sự làm cho Lưu Kỳ cảm thấy đau đầu.
Xem thiếu nữ trước mặt hiển nhiên là rất được Lưu Biểu yêu thích, cho dù là Lưu Kỳ muốn cự tuyệt chỉ sợ là Lưu Biểu cũng không đáp ứng, tâm tư Lưu Kỳ đang nghĩ không biết nên làm thế nào.
- Trong phủ con còn hai nữ tử ta đã biết, bọn họ nếu làm tù binh của con vậy bọn họ đương nhiên làm thị thiếp của con.
Dường như nhìn ra sự do dự của Lưu Kỳ, Lưu Biểu khoát tay nói với Lưu Kỳ. Theo ông thì hai nữ tử kia sợ là đã sớm là nữ nhân của Lưu Kỳ rồi, dù sao mặc cho ai nhìn hai đại mỹ nhân như vậy mà không động tâm.
Nghe được Lưu Biểu nói như vậy, Lưu Kỳ cười khổ một tiếng. Thị thiếp? thật sự là nói thì nhẹ nhàng và khéo léo, sau khi Kiều Công đến còn chưa biết phải nói với Kiều Công như thế nào, lúc này lại xuất hiện một vị hôn thê, sợ là đến lúc đó hắn hết đường chối cãi rồi.
- Phụ thân, chuyện này …
Lưu Kỳ khó xử nhìn Lưu Biểu, hi vọng Lưu Biểu có thể đem việc này tạm hoãn một chút.
- Sao?
Lưu Biểu nói với Lưu Kỳ:
- Con còn có ý kiến gì?
Mấy ngày này ông cũng khảo sát qua nữ tử này, bất kể là tính tình, bản tính đều là tốt nhất, rất thích hợp làm chính thê của Lưu Kỳ.
- Phụ thân, chuyện này để sau hãy nói, Đại Kiều lúc này còn bị bệnh liệt giường, nếu lúc này cho nàng biết chuyện này sợ là bất lợi với bệnh tình của nàng.
Lưu Kỳ thấp giọng nói.
- Đại Kiều, nàng là thị thiếp của con, đây mới là chính thê của con, nàng đường xa mà đến conkhông đi chiếu cố ngược lại lại đi e dè một thị thiếp, chuyện này còn ra thể thống gì nữa. hơn nữa, Hiến Anh cũng không bắt nạt được, chuyện này cứ định như vậy đi, về phần bệnh tình của thị thiếp kia để cho đại phu Châu Mục phủ tới đó thăm khám đi.
Lưu Biểu có chút không vui nói. Địa vị chính thê không thể xâm phạm, bây giờ Lưu Kỳ không để ý chính thê, vậy tương lai còn không phải để sủng thiếp diệt thê hay sao.
- Bá phụ, việc này Đại công tử có chỗ khó xử hay là đợi ngày sau hay nói đi.
Thiếu nữ đứng bên không nói gì đột nhiên đứng ra nói.
Tân Bì cả kinh, biết con gái đã có quyết định rồi. Con gái mình tâm cam khí ngạo làm sao chấp nhận được sự cự tuyệt của Lưu Kỳ, đây rõ ràng là không đồng ý hôn sự này, lại nhìn thấy Lưu Kỳ lúc này cảm kích nhìn nữ nhân, Tân Bì thầm thở dài, thầm nghĩ hai người này không duyên không phận. Ông rất xem trọng Lưu Kỳ, nhưng nữ nhi không đồng ý ông cũng không thể cưỡng cầu.
Nghĩ vậy Tân Bì đang muốn mở miệng nói với Lưu Biểu, chợt nghe Lưu Biểu trầm giọng quát:
- Làm càn, việc này sớm đã định rồi sao con có thể nói thay đổi là thay đổi, nếu truyền ra ngoài thì còn gì mặt mũi của ta, từ hôm nay trở đi Hiến Anh sẽ ngụ ở phủ đệ của con, các con ở chung trước một thời gian để làm quen một chút.
Nói xong Lưu Biểu quay đầu nhìn thiếu nữ nói:
- Nếu con trong khoảng thời gian này có gì ấm ức cứ tới tìm ta, nếu thị thiếp kia đối với con bất kính, ta sẽ phế các nàng đó ngay lập tức.
Lưu Biểu quay về phía Tân Bì chắp tay nói:
- Để cho Tân Bì chê cười rồi.
- Cảnh Thăng nói đùa, nếu Đại công tử không đồng ý, tại hạ cũng không ép buộc hôn sự này.
Tân Bì chắp tay nói, ông cũng có chút tức giận khi bị người khác giáp mặt từ chối hôn sự cùng nữ nhi của ông, dĩ nhiên trong lòng cũng không dễ chịu gì.
- Tá Trị nói gì vậy, người con dâu này ta đã định rồi, người khác ta không thể tiếp nhận.
Lưu Bì khoát tay nói với Tân Bì, lại nói với Lưu Kỳ:
- Còn không đi bồi tội cùng thúc phụ con và Hiến Anh?
Lưu Kỳ có chút nhức đầu, xem ra Lưu Biểu đã nhận định cô gái này, nếu như hắn không đồng ý sẽ đắc tội với hai người trước mặt, sau này sẽ không vui vẻ rồi, bèn bước lên phía trước hành lễ nói:
- Kỳ nhi suy xét không chu toàn mong thúc phụ chớ trách.
Nói xong hành lễ với thiếu nữ bên cạnh nói:
- Tân cô nương chớ trách.
- Trực tiếp gọi Hiến Anh là được, gọi như thế xa lạ.
Lưu Biểu hừ lạnh một cái nói.
- Dạ. - Lưu Kỳ sửng sốt nhìn thiếu nữ bên cạnh nói:
- Hiến Anh.
Thiếu nữ cũng sững sờ không biết nên xưng hô với Lưu Kỳ như thế nào, chợt nghe Tân Bì nói:
- Con trực tiếp xưng hô đại công tử là Phu quân đi.
- Á…
Hai người đều kinh hô một tiếng, nếu xưng hô kia là không có đường sống vẹn toàn rồi.
Lưu Kỳ định nói lại thấy Lưu Biểu trừng mắt nhìn hắn, vội ngậm miệng lại, thiếu nữ bên cạnh vẻ mặt dường như đang lựa chọn. Lưu Kỳ nhìn thiếu nữ hi vọng là nàng không xưng hô như vậy.
- Không bằng tiểu nữ gọi đại công tử là biểu ca trước đi, hai chúng ta giờ xưng hô như bà con, ngày sau sửa đổi cũng không chậm.
Thiếu nữ rốt cục mở miệng nói.
- Nếu đã như vậy, thì cứ như thế đi.
Tân Bì thấy con gái không cự nự lại nhẹ nhàng thở ra nói với Lưu Biểu.
- Vậy con đưa Hiến Anh đi dạo trong thành Tương Dương đi. - Lưu Biểu căn dặn Lưu Kỳ.
- Vâng thưa phụ thân.- Lưu Kỳ hành lễ nói.
- Biểu muội, mời đi theo ta.
Lưu Kỳ thuận thế xưng hô thiếu nữ là biểu muội, dẫn thiếu nữ ra ngoài đại điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận