Tam Quốc Tranh Phong

Chương 372

Mấy ngày nay Triệu Vân dựa vào biện pháp này huấn luyện Phi Long Vệ, kết quả giống như hắn nghĩ, nguyên bản kỹ năng ám sát huấn luyện cùng tiểu đội dễ dàng hơn nhiều, chiến lực Phi Long Vệ lại được nâng cao.
Ngay lúc Triệu Vân muốn dẫn dắt Phi Long Vệ trở về, Triệu Vân nhận được truyền tin của Gia Cát Lượng, Gia Cát Lượng lệnh cho hắn tập kích lương thảo có thể là cung cấp cho đại quân Giang Đông.
Mấy ngày tiếp theo Triệu Vân dẫn dắt Phi Long Vệ xuất kích không chỉ chém giết thám báo của Sài Tang phái tới đại quân Giang Đông, hơn nữa còn cướp mệnh lệnh của Tôn Sách truyền lại Giang Đông. Vài ngày qua sau khi phong tỏa tin tức, Triệu Vân hiểu được tình cảnh của Tôn Sách và tình hình của Giang Đông.
Đoạt được tin tức Triệu Vân không chút do dự lập tức sai người đem tin tức mang đến Giang Hạ. Triệu Vân phong tỏa tin tức, tin tức qua lại giữa Giang Đông và đại quân của Tôn Sách gần như là bị cắt đứt
Đại quân Tôn Sách lập tực phát hiện điều này, bất kể tin tức nào của đại quân Tôn Sách truyền về Sài Tang đều như đá chìm đáy biển. Sau khi biết được điều này, đại quân Giang Đông lại đưa ra thám báo để tìm hiểu tình hình của Phi Long Vệ, nhưng Phi Long Vệ tốc độ cực nhanh tới vô ảnh đi vô tung, thám báo Giang Đông căn bản là không phát hiện được hành tung của Phi Long Vệ.
Tuy thám báo của Giang Đông không đáng để tâm nhưng Triệu Vân cũng không dám tùy tiện, liền mang theo Phi Long Vệ ấn nấp.
Đối với sự việc này Lỗ Túc cũng từng vài lần đề nghị với Gia Cát Lượng, yêu cầu Gia Cát Lượng triệu hồi Phi Long Vệ, nhưng đều bị Gia Cát Lượng lấy lý do hai quân còn chưa đạt thành hiệp nghị để cự tuyệt.
Đối với lần này đại quân Giang Đông đúng là bất đắc dĩ, chỉ có thể một ngày suốt mười hai canh giờ cho toàn bộ thám báo đề phòng bốn phía, mà về việc mượn lương thực cũng tiếp tục thảo luận. Giang Đông lựa chọn ba điều kiện hiển nhiên Gia Cát Lượng không hài lòng, lúc này liện cự tuyệt đề nghị của Lỗ Túc, yêu cầu trong mười điều kiện ít nhất Tôn Sách cũng phải chọn năm, cứ như vậy Tôn Sách lại không dáp ứng, song phương không nhượng bộ lẫn nhau, tình cảnh lập tức rơi vào giằng co.
Tuy nhiên so với sự lo lắng của Gia Cát Lượng thì Giang Đông lại càng khẩn trương, lương thảo trong đại quân càng ngày càng ít chỉ còn có thể duy trì vài ngày, nếu không mượn được lương thảo thì đại quân Giang Đông cũng chỉ có thể đủ để duy trị công thành hoặc là lui binh mà thôi.
Nguyên bản còn muốn làm khó quân Giang Đông một chút thì Gia Cát Lượng nhận được mệnh lệnh của Lưu Kỳ, cũng bắt đầu bố trí quân vụ Giang Hạ. Yêu cầu của Lưu Kỳ đối với Gia Cát Lượng rất đơn giản, là phải cho Giang Đông một bài học khó quên.
Không ngờ Lưu Kỳ phái Phi Hổ Quân và bốn vạn thủy quân tới trợ giúp Giang Hạ, Gia Cát Lượng càng tăng thêm tự tin. Lập tức cho người mời Văn Sính, bắt đầu thảo luận kế sách làm thế nào để đánh cho đại quân Giang Đông bị thương nặng.
Mà Cam Ninh dẫn dắt bốn vạn thủy quân xuôi dòng qua hai ngày đã tới Giang Hạ, cùng ngày chiếm cứ lấy thủy trại của thủy quân Giang Đông ở Hạ Khẩu, một lần đem thủy quân Giang Hạ chạy về Giang Đông.
Phi Hổ Quân cũng không chậm, dưới sự dẫn dắt của Vương Uy một vạn Phi Hổ Quân ban ngày ẩn nấp đêm hành quân, lặng yên không một tiếng động cách thành Giang Hạ chưa đến hai mươi dặm.
Sau khi tới Giang Hạ Vương Uy cũng không hành động một mình mà phái người truyền tin tới Gia Cát Lượng và Văn Sính ở trong thành Giang Hạ, việc này Lưu Kỳ đã phân phó hết thảy đều nghe theo điều khiển của Gia Cát Lượng, đương nhiên nếu Vương Uy và Văn Sính đều cảm thấy Gia Cát Lượng có sai sót, hai người cũng có thể cùng quyết định đối phó với Giang Đông như thế nào.
Tuy Phi Long Quân và Phi Hổ Quân vẫn là đối thủ cạnh tranh, nhưng Văn Sính và Vương Uy quả thật có một loại ăn ý, tuy tình tình hai người khác nhau nhưng không phải vừa thấy mặt đã đối chọi gay gắt. Hoàn toàn trái lại, hai người còn đếm rõ số lần hợp tác thân mật khăng khít.
Thủy quân Kinh Châu đến đánh làm Giang Đông trở tay không kịp, Tôn Sách dù thế nào cũng không nghĩ đến Lưu Kỳ trong thời gian ngắn ngủi đã bình định Tương Dương, hơn nữa còn nắm trong tay thủy quân Kinh Châu, bởi vậy lúc nhận được tin tức đám người Tôn Sách đều chấn động.
Lúc này Tôn Sách lệnh cho Lăng Thao tới thống lĩnh hai vạn thủy quân Giagn Đông kiềm chế thủy quân Kinh Châu. Tôn Sách nghĩ thủy quân Kinh Châu sớm đã mục nát, nhiều lần tấn công Giang Hạ thủy quân Kinh Châu chưa từng thủ thắng, hai vạn thủy quân Giang Đông cũng đủ bám trụ bốn vạn thủy quân Kinh Châu.
Sau khi mệnh lệnh Lăng Thao dẫn dắt thủy quân, Giang Đông chính thức bố trí lui quân, tuy nhiên Giang Đông không từ bỏ việc mượn lương thực của Kinh Châu, mười vạn đại quân Giang Đông sẽ tạm thời lui lại Sài Tang vùng Cửu Giang để đề phòng viện quân của Kinh Châu.
Tuy viện quân của Kinh Châu đã tới, Giang Hạ vốn đã yên ổn trở lại giờ lại biến thành khẩn trương. Bất kể là binh mã Giang Đông hay là binh mã Kinh Châu đều thường xuyên điều động, thế cục càng ngày càng căng thẳng.
Mà lúc đó Kinh Châu cũng bắt đầu chuyển động, sau hôm Vương Uy tới Giang Hạ, Vương Uy liền bí mật vào thành Giang Hạ.
Không chỉ Vương Uy vào thành Giang Hạ, mà ngay cả Cam Ninh vẫn chỉ huy thủy quân đối nghịch với Giang Đông cũng vào thành Giang Hạ, mà thống lĩnh Phi Long Vệ đánh lén lương thảo Giang Đông Triệu Vân vào lúc này cũng dẫn dắt Phi Long Vệ chạy về Giang Hạ.
Từ thế cục căng thẳng của Giang Hạ, Giang Đông đối với Phi Long Vệ phòng bị ngày càng nghiêm mật, Phi Long Vệ mấy lần hành động đều hụt, bởi vậy Gia Cát Lượng liện lệnh cho Triệu Vân dẫn dắt Phi Long Vệ chạy về Giang Hạ.
Đêm nay hai vị tướng lĩnh cấp quan trọng của Kinh Châu là Văn Sính và Vương Uy đều tụ họp tại Giang Hạ. hai người không chỉ đối thủ cạnh tranh mà còn là bạn tốt nhiều năm, bởi vậy vừa gặp nhau tự nhiên không tránh được một phen thương cảm thổn thức.
Mà cũng vào đêm nay, Gia Cát Lượng cũng đưa ra chiến lược cho Vương Uy, Văn Sính và Triệu Vân đối với Giang Đông. Cuộc hội nghị này ngay cả Mã Lương cũng không có tư cách tham gia, mấy người thảo luận kê sách tới tận đêm mới vội vàng rời khỏi.
rong đại trướng, không khí cực kỳ nghiêm túc, đám người Tôn Sách sắc mặt ngưng trọng, trầm mặc không nói …
Ai cũng không ngờ viện quân từ Tương Dương trong thời gian ngắn như vậy đã tới Giang Hạ, hơn nữa đầu tiên là bốn vạn thủy quân. Hơn nữa binh mã Kinh Châu Giang Hạ gần như tương xứng với binh mã Giang Đông, tại thế cục này Tôn Sách cũng không tự tin có thể uy hiếp Kinh Châu.
Viện quân Kinh Châu ngoài dự liệu của tất cả mọi người, không chỉ bởi vì viện quân Kinh Châu đột nhiên chạy đến, mà bởi vì thủy quân Kinh Châu không ngờ lại trực tiếp công phá thủy trại thủy quân Giang Đông.
Lúc trước, cho dù Kinh Châu có phái viện binh tới, viện binh cũng chỉ tỏ thái độ chuẩn bị tấn công thủy quân Giang Đông, khiến cho thủy quân Giang Đông bỏ chạy, chứ tuyệt đối không làm khó dễ Giang Đông như hôm nay.
Từ trước tới nay Kinh Châu chưa từng cứng rắn như vậy khiến đám người Tôn Sách không nắm chắc, khó đoán trước, nếu lương thảo của Giang Đông không bị thiêu hủy nói không chừng Giang Đông còn có lực đánh một trận, nhưng nay lương thảo của Giang Đông bị thiêu hủy không còn, lúc này mà đại chiến cùng Kinh Châu thì cực kỳ bất lợi với Giang Đông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận