Tam Quốc Tranh Phong

Chương 517

- Vỏ binh khí xuống.
Ngô Ý biến sắc nhìn mấy trăm binh lính này mở miệng lần nữa.
Cạch, keng…
Cạch, keng…
………..
Những tiếng động vang lên không dứt, trong nháy mắt mấy trăm binh lính đã buông bỏ binh khí trong tay, sau đó hai mắt vô thần im lặng không nói.
- Triệu tướng quân, hiện tại chúng ta cũng đã đầu hàng, không biết Triệu tướng quân sẽ xử trí chúng ta như thế nào?
Ngô Ý quay đầu nhìn về phía Triệu Vân đang đứng trên cổng thành nói.
- Ngô tướng quân yên tâm, Kinh Châu ta không giết người đầu hàng! Về phần xử trí những người này như thế nào, còn cần phải bẩm báo chủ công mới có quyết định.
Triệu Vân lệnh cho binh lính bỏ cung nỏ, đi xuống dưới thành nói.
- Áp tải bọn họ xuống doanh trại, tách ra trông coi.
Triệu Vân nhìn về phía Cam Ninh, thấy Cam Ninh gật đầu, mới mở miệng nói.
Thấy Triệu Vân nói vậy, Ngô Ý mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn Cam Ninh.
- Triệu tướng quân!
- Cam tướng quân!
Hai người tiến lên chắp tay nói.
- Không biết tình hình Hán Trung thế nào rồi!
Vào trong quân doanh Triệu Vân liền mở miệng nói.
- Tử Long yên tâm, Hán Trung mọi việc đều thuận lợi, chủ công dã ổn định được cục diện, mặc dù binh mã của quân sư không tới cũng có thể đánh hạ Hán Trung.
Cam Ninh nói.
- Vậy là tốt rồi, Hưng Bá tới đúng lúc lắm, ngày mai ta sẽ dẫn binh mã chạy về Ích Châu tiếp ứng quân sư, ta và quân sư đã mấy ngày không thể liên hệ được, khả năng quân sư đã xảy ra chuyện?
Triệu Vân nghiêm trọng nói.
- Cái gì? Vài ngày không có tin tức, chẳng lẽ Ích Châu động thủ với binh mã Kinh Châu ta?
Cam Ninh biến sắc nói.
- Không biết, tuy nhiên Lưu Chương đã hạ lệnh đuổi binh mã Kinh Châu ta ra khỏi Ích Châu, nói không chừng sẽ thật sự động thủ.
Triệu Vân lắc đầu nói.
- Tướng quân.
Đúng lúc này có một tiếng thét kinh hãi truyền vào, sau dó tiếng bước chân dồn dập vang lên.
Cam Ninh, Triệu Vân nhìn nhau rồi đột nhiên đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa…
Chỉ nhìn thấy một binh sĩ Phi Long Vệ cả người đều là máu bước nhanh đi vào, bước chân hỗn loạn lộn xộn, giống như tùy lúc đều có thể ngã xuống.
- Chẳng lẽ trong Kiếm Các xảy ra chuyện gì sao?
Trong lòng Triệu Vân cả kinh, binh lính Phi Long Vệ này hiển nhiên là vừa trải qua một cuộc giao chiến kịch liệt.
- Tướng quân, Ích Châu có biến!
Một câu khiến Triệu Vân và Cam Ninh sắc mặt đột biến, ba vạn binh mã của Kinh Châu vẫn còn ở Ích Châu, Phi Long Vệ này nói chính là đại quân của Gia Cát Lượng.
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Triệu Vân đem binh lính Phi Long Vệ dìu đến trên ghế ngồi, mở miệng hỏi.
- Tướng quân, ngay sau khi tướng quân đem binh mã rời đi, quân sư đột nhiên bổ nhiệm một vị giám quân.
Binh sĩ Phi Long Vệ thở gấp nói.
- Giám quân?
Trong lòng Triệu Vân vừa động, chức vị Giám quân trong quân đội quyền lực không thấp, lập tức bổ nhiệm một người làm giám quân tất nhiên là có điều kì lạ.
- Dưới sự dẫn dắt của vị giám quân này, đại quân thành công tránh đi tai mắt của Ích Châu, không bao lâu thì liền chạy đến Quận Tử Đồng.
- Thì ra là thế.
Triệu Vân nhẹ nhàng thở ra, Gia Cát Lượng bổ nhiệm chức vị giám quân có lẽ là vì cho hắn yên tâm dẫn dường đi, Quận Tử Đồng cách đó không xa, trong khoảng đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Sau đó thì sao?
- Biết được đại quân quận Tử Đồng bị Ích Châu phát hiện, nhưng mà Lưu Chương ở Ích Châu kia sau khi đại quân biến mất liền hạ lệnh tìm kiếm chúng ta, hon nữa bổ nhiệm Trương Nhậm làm đại tướng, thống lĩnh ba vạn quân đến Kiếm Các chuẩn bị ngăn chặn chúng ta, đại quân đến quận Tử Đồng liền đụng phải đại quân Trương Nhậm, Trương Nhậm kia không nói hai lời liền mệnh lệnh đại quân bao vây quân ta, sau đó điều thêm mấy vạn binh mã đem bốn phía của đại quân đều chặn lại, những trinh sát quân sư mấy ngày trước phái đi đều bị chặn lại dưới trướng của Trương Nhậm rồi.
Binh sĩ Phi Long Vệ ho khan vài tiếng, mang theo từng vệt máu.
- Quân sư hiện tại ra sao?
Triệu Vân sắc mặt âm trầm, tình thế Ích Châu so với hắn tưởng tượng còn tệ hơn, Lưu Chương Ích Châu này cư nhiên cũng dám trở mặt.
- Quân sư lệnh thuộc hạ xông ra ngoài vì xem tướng quân có khống chế Kiếm Các trong tay hay không, ngoài ra muốn biết tình huống của Hán Trung. Nếu như tình huống các nơi của Hán Trung quá không xong, quân sư sẽ ẩn nhẫn nghĩ cách kéo dài thời gian, nếu như đại thế Hán Trung đã định, quân sư sẽ đem binh mã đột phá vòng vây, chính thức khai chiến với Ích Châu.
- Khai chiến?
Triệu Vân nhíu nhíu mày nói, mặc dù hắn biết tình thế Hán Trung đối với Kinh Châu có lợi, nhưng cũng không tán thành hiện tại khai chiến với Ích Châu.
- Quân sư nói Trương Nhậm kia cực kì khó đối phó, tám phần là đã động sát tâm đối với Kinh Châu ta, có thể bao vây đại quân bất cứ lúc nào, hiện giờ đại quân đã toàn diện đề phòng bất cứ lúc nào chuẩn bị khai chiến.
Binh sĩ Phi Long Vệ cười khổ một tiếng nói.
- Trương Nhậm kia không ngờ lại to gan như thế.
Triệu Vân lạnh lùng nói.
- Đúng vậy, Trương Nhậm kia hiện tại dưới trướng ít nhất cũng có năm vạn binh mã, lại đem quân ta bao vây, nếu như cưỡng ép tiến công, nói không chừng tạo thành uy hiếp đối với quân sư. Mà quân sư cũng nghĩ nhân cơ hội thế lực Ích Châu suy yếu, vì tương lai chủ công tấn công Ích Châu chuẩn bị sẵn sàng, chỉ là không yên tâm tình huống các nơi của Hán Trung, cho nên mới lệnh thuộc hạ đến trước xem xét tình huống.
- Việc này ta đã biết, ngươi lưu lại vị trí quân sư của đại quân, ta sẽ phái người khác đi liên hệ với quân sư, ngươi trước tiên lui xuống nghỉ ngơi đi.
Triệu Vân phất tay, lệnh binh sĩ Phi Long Vệ đem hắn đi xuống nghỉ ngơi.
- Hưng Bá, việc này ngươi xem thế nào?
Triệu Vân nhìn Cam Ninh nói.
- Quân sư tuy ta không hiểu rõ lắm, nhưng cũng biết ánh mắt quân sư tinh tế, nếu quân sư đã nói Trương Nhậm này có ý đồ động thủ với đại quân Kinh Châu, vậy thì có lẽ là thật, vì kế hoạch hôm nay nên nghĩ cách trợ giúp quân sư mới đúng. Tuy quân sư có biện pháp xông ra ngoài, nhưng nhiều thêm một phần lực lượng tự nhiên sẽ thêm một phần nắm chắc.
Cam Ninh nói.
- Hưng Bá nói không sai, ta chuẩn bị thống lĩnh Phi Long Vệ tiến đến tiếp ứng với quân sư, Kiếm Các này liền làm phiền Hưng Bá trấn thủ vậy.
Triệu Vân chắp tay nói.
- Tử Long cứ việc đi, ta sẽ đem việc này bẩm báo với chủ công, xem chủ công có biện pháp khác hay không.
Cam Ninh nói, hắn tuy cũng thống lĩnh năm ngàn binh mã, nhưng không rút được binh lực giúp đỡ Triệu Vân.
- Ừ.
Triệu Vân gật gật đầu, cũng không lưu lại thêm, lúc này đứng dậy hướng bên ngoài cửa mà đi.
Không bao lâu, tiếng trống dồn dập vang lên, Phi Long Vệ làm cho một binh lính đang bận rộn buông sự việc trong tay xuống, nhanh chóng chạy đến giáo trường.
Một khắc đồng hồ sau, Triệu Vân dẫn theo hai ngàn Phi Long Vệ ra khỏi Kiếm Các, hướng quận Tử Đồng mà đi. Phía sau, Cam Ninh mệnh lệnh cho binh mã Kinh Châu tiếp nhận Kiếm Các, chỉ huy binh sĩ phòng vệ.
- Hiếu Trực, hiện giờ Châu Mục đại nhân muốn trở mặt với Kinh Châu, lần này có thể là phiền toái to rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận