Tam Quốc Tranh Phong

Chương 496

- Triệu tướng quân phụng lệnh của quân sư đi suốt đêm đến Kiếm Các, hiện giờ đã đem Kiếm Các khống chế, nhưng mà trong Kiếm Các vẫn còn một vạn binh mã của Ích Châu, chỉ là hai ngàn Phi Long vệ không đủ để trấn áp được, Triệu tướng quân muốn mời chủ công có thể tiếp viện một ít binh mã, ngài mới có thể đủ sức tiếp ứng với quân sư.
- Ngươi là nói, Tử Long đã lấy được Kiếm Các?
Lưu Kỳ kinh ngạc nói, hai ngàn Phi Long Vệ nắm giữ Kiếm Các, nếu không phải chính tai nghe được, Lưu Kỳ căn bản không dám tin.
- Khi Triệu tướng quân đuổi tới Kiếm Các vẫn chưa có mệnh lệnh của Lưu Chương, bởi vậy mới có thể thừa dịp bất ngờ mà chiếm được Kiếm Các. Nhưng mà lúc này Triệu tướng quân cũng chỉ có thể âm thầm khống chế, còn hi vọng chủ quân nhanh chóng điều binh mã tới tiếp viện.
Nghe được câu trả lời khẳng định, mọi người đều thở nhẹ một hơi, chỉ cần có Kiếm Các trong tay, sự tình sẽ có cơ hội chuyển biến.
- Diêm tiên sinh lúc này còn nghĩ rằng Hán Trung sẽ thắng sao?
Ngụy Diên cười lạnh vài tiếng nhìn về phía Diêm Phố, châm chọc nói.
- Hừ, muốn tiếp viện cho Kiếm Các cũng không phải chuyện dễ dàng. Kiếm Các là trọng địa của Ích Châu, mệnh lệnh của Lưu Quý Ngọc không đến một ngày sẽ đến, nếu như Ích Châu phát hiện dựa vào hai ngàn binh sĩ kia thì có thể kiên trì bao lâu?
Diêm Phố hừ lạnh một tiếng nói.
Không để ý tới lời Diêm Phố, mọi người nhìn sang Lưu Kỳ. Lúc này tiếp viện Kiếm Các mới là quan trọng nhất, nếu như Kiếm Các thất thủ, hoàn cảnh ba vạn quân trong Ích Châu sẽ vô cùng nguy hiểm. Một khi Ích Châu phát hiện tình huống của Kiếm Các, chính là lúc Kinh Châu và Ích Châu khai chiến, đến lúc đó hai mặt tác chiến, có chiếm được Kiếm Các hay không, đối với Kinh Châu là cực kì bất lợi.
Lưu Kỳ trầm tư một lát rồi nói:
- Lệnh Cam Ninh dẫn một vạn binh mã lập tức tiếp viện Kiếm Các, mặc kệ dùng phương pháp gì trong hai ngày phải đến được Kiếm Các, đem Kiếm Các triệt để nắm trong lòng bàn tay.
- Vâng.
Không bao lâu, liền có một tiểu tướng Cẩm Y vệ dẫn theo vài binh linh cưỡi ngựa nhanh chóng rời đại doanh.
- Các ngươi đi xuống trước đi, chuyện Kiếm Các các ngươi không cần quan tâm.
Lưu Kỳ phất tay ra hiệu cho mấy người xuống nghỉ ngơi.
---------------------------------------------
Sáng sớm hôm sau hai vạn đại quân chia ra làm mấy đường đi về phía các huyện còn lại của Hán Trung, nếu như Lưu Chương trước đó không có đổi quẻ, thì hắn chỉ có thể thận trọng từng bước đem từng huyện đánh chiếm, binh vây Nam Trịnh. Nhưng lúc này Ích Châu có biến cố, đối với Kinh Châu bất lợi, nếu để cho Trương Lỗ nhận được tin tức muốn công hạ Hán Trung càng thêm khó khăn, bởi vì thế Lưu Kỳ quyết định nhanh chóng chia ra mấy lộ trình đánh chiếm các huyện của Hán Trung.
Trương Tú vẫn như cũ dẫn dắt năm ngàn binh mã trấn thủ Nam Hương, tuy nhiên ngoại trừ trấn thủ Nam Hương thì đồng thời còn phải quét sách thế lực Hán Trung còn sót lại ở mấy huyện sườn đông, mà binh mã của chính hắn cùng với đám người Ngụy Diên chia làm ba đường, Ngụy Diên và Dương Linh phân chia dẫn năm ngàn binh mã đánh chiếm bất ngờ các huyện, còn chính hắn thì dẫn dắt binh mã còn lại tiến thẳng đến Nam Trịnh.
Cam Ninh muốn trợ giúp Kiếm Các thì bắt buộc phải xung đột chính diện với Trương Lỗ, mà dựa vào hai vạn binh mã của Cam Ninh thì vẫn chưa đủ để đối kháng chính diện với Trương Lỗ, chỉ có chính mình dẫn dắt một vạn năm ngàn binh mã làm ra trạng thái muốn tấn công Nam Trịnh, mới có thể khiến cho Trương Lỗ ném chuột sợ vỡ đồ.
Tin tức Nam Hương thất thủ, Diêm Phố bị bắt truyền đi khắp toàn bộ Hán Trung, khi tin tức rơi vào tay Nam Trịnh Trương Lỗ lại càng tức giận khiển trách đám người Trương Anh một trận, nếu không phải lúc này là lúc cần dùng người, chỉ sợ hắn sẽ đem giết Trương Anh rồi.
Lúc này trong phủ thái thú đã loạn thành một đoàn, Diêm Phố đem kiến nghị mà Trương Anh mang về để cho mọi người thảo luận.
- Chủ công, Công Tào vì một vạn đại quân mới đầu hàng Kinh Châu, mà Trương tướng quân nói muốn chủ công đánh lui binh mã Kinh Châu, đến lúc đó tự nhiên sẽ tiếp nhận Công Tào về. Lúc này binh mã Kinh Châu liên tiếp đã hạ mấy huyện, nếu không nghĩ cách đối phó, chỉ sợ binh mã Kinh Châu rất nhanh sẽ công kích Nam Trịnh rồi.
Đại tướng Dương Nhậm đứng ra nói đầu tiên.
- Hừ, theo như Dương tướng quân nói như vậy, nếu như chủ công không đánh lui được Lưu Kỳ kia, thì Diêm Phố sẽ quy hàng Kinh Châu?
Dương Nhâm vừa nói xong, Dương Tùng liền đứng ra phản đối. Khi Diêm Phố ở Nam Trịnh quan hệ của gã với Diêm Phố là kém nhất, có thể coi như là đối thủ một mất một còn, hiện giờ Diêm Phố bị đại quân Kinh Châu bắt lại, những người này vẫn như thế lấy Diêm Phố ra làm thủ lĩnh, hơn nữa gã hận Diêm Phố khiến Trương Anh mang về, nói gì khiến chủ công đề phòng gã, như thế rõ ràng chính diện đối phó gã, thật sự khiến trong lòng gã khó chịu.
Dương Nhâm lạnh lùng nhìn Dương Tùng khinh thường bĩu môi, Dương Tùng này là hạng người gì những người ở đây đều biết, chỉ bởi vì chủ công rất tín nhiệm gã mới khiến cho mọi người khách khí với gã.
Lúc này Diêm Phố vừa mới bị rơi vào địch doanh, Dương Tùng này đã đứng ra hãm hại Diêm Phố, thực sự là khiến y khinh thường.
- Ngươi…
Nhìn thấy Dương Nhâm như thế, trong lòng Dương Tùng giận dữ, nhìn hết mọi người một lượt đều thấy bọn họ mang theo nụ cười lạnh nhìn mình, Dương Tùng cắn chặt răng không nói. Gã với những người ở đây đều có quan hệ không tốt, lúc này Trương Lỗ vì chuyện của Diêm Phố mà tức giận, nếu như bị những người này liên hợp trấn áp, đối với gã cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì.
- Chủ công, lúc này tốt nhất là sớm phòng bị, binh mã Kinh Châu tốc độ tiến nhanh, không đến thời gian vài ngày đã đánh tới Nam Trịnh, đến lúc đó chuẩn bị thì sẽ trở tay không kịp.
Đại tướng Dương Ngang cũng đứng ra nói.
- Chủ công, tiên sinh trước khi đi đã đặc biệt giao phó, chủ công nhất định phải đề phòng Kinh Châu, phòng ngừa cẩn thận Kinh Châu đánh bất ngờ Dương Bình Nguyên, Bách Quan Lao và Nam Trịnh, vì kế hoạch hôm nay trước tiên phải gia tăng phòng ngự thêm ba lần, chống lại Kinh Châu.
Trương Anh khom người nói.
- Ừ, ngươi nói rất đúng, các ngươi lập tức trở về các quan khẩu, nhất định phải phòng bị Kinh Châu tập kích bất ngờ, hơn nữa nhanh chóng đem các binh mã ở huyện khác rút về, những người này quá mức phân tán, căn bản không thể ngăn chặn được binh mã Kinh Châu.
Trương Lỗ nghĩ nghĩ rồi nói.
- Còn nữa, Trương Anh ngươi dẫn dắt một vạn binh mã ở lại trấn thủ Nam Trịnh, tăng cường phòng bị ở Nam Trịnh, còn có tình huống ở Ích Châu cũng phải chú ý không thể lơi lỏng.
- Vâng.
Mọi người đều tuân lệnh mà đi.
Đợi mấy người rời đi, Dương Tùng mới tiến lên phía trước nói:
- Chủ công, hiện giờ tình thế Hán Trung nguy cấp, những người này khó tránh khỏi sẽ nghĩ đến đường lui cho chính mình, không thể không phòng nha.
- Ngươi lui ra đi.
Trương Lỗ mặt không biểu cảm nói.
- Vâng.
Vẻ âm tàn hiện lên trong mắt Dương Tùng chợt lóe rồi biến mất.
Trên một bến tàu cách Nam Trịnh cách đó không xa, mấy chục con tàu chiến hạm chậm rãi tới gần, trên một chiếc chiến hạm lớn có cờ chữ Cam bay phấp phới, Cam Ninh đứng trên đầu thuyền tay nắm chặt kiếm gắt gao nhìn về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận