Tam Quốc Tranh Phong

Chương 387

Bên cạnh Lăng Cầm vài tên tiểu tướng ngơ ngác nhìn nhau, không biết nên nói gì, bọn họ phái người đi tìm hiểu tin tức đến nay cũng không có tin tức gì truyền về. Vốn dĩ mấy người tưởng không có động tĩnh gì, cho nên bọn họ mới chưa có trở về, nhưng hiện giờ xem ra rõ ràng không phải, trong lòng mọi người cơ hồ đều có chút bất an.
- Đây là tiếng trống trận!
Lăng Cầm rùng mình, sắc mặt lúc này trở nên khó coi.
- Trống trận chỉ có tại thời điểm giao chiến mới đánh, đây rốt cuộc là người nào lớn mật, đánh lén thủy quân Giang Đông ta.
Ánh mắt Lăng Cầm lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn mấy tên tiểu tướng, tiếng trống trận dồn dập trời đất rung chuyển. Rõ ràng, người đến đánh lén cũng không ít, mà nhiều người như vậy ngay cả một chút tin tức cũng không có, mấy người kia làm thật đáng chết.
- Tướng quân …
Bị Lăng Cầm giương mắt lạnh lẽo, mấy tên tiểu tướng thân thể đều run rẩy, sắc mặt trắng bệch, mấy người lần này xem như đã phạm vào sai lầm lớn, khuyết điểm này cũng đủ để dồn bọn họ vào chỗ chết.
- Còn không đi tìm hiểu rốt cuộc là người nào dám đánh lén thủy quân Giang Đông?
Lăng Cầm quát một tiếng, khiến mấy tên tiểu tướng lập tức chạy đi, thấy mấy người như thế khiến Lăng Cầm hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ trong lòng sau khi đánh tan quân địch, rồi sẽ xử lí mấy người.
- Ta ngược lại muốn nhìn xem là ai dám cấu kết thủy quân Kinh Châu là địch của thủy quân Giang Đông?
Sắc mặt Lăng Cầm lạnh lùng cười một tiếng, cũng không có để kẻ địch này ở trong mắt.Theo hắn thủy quân Kinh Châu hiển nhiên không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy đuổi tới đây, hơn nữa bốn vạn thủy quân Kinh Châu hành động thanh thế lớn như vậy, làm sao có thể giấu diếm được trạm canh gác thăm dò của Giang Đông.Nếu không phải thủy quân Kinh Châu, vậy cũng chỉ có thể là quân đội khác cấu kết với thủy quân Kinh Châu, mưu toan đánh lén đại quân Giang Đông, gây hỗn loạn.
Trong lòng nghĩ như vậy, động tác của Lăng Cầm cũng không chậm lại, đột nhiên bước về phía trước vài bước, chân dùng lực đạp mạnh, cơ thể Lăng Cầm nhảy lên, vững vàng rơi vào trên tàu chiến cách đó không xa, trên tàu chiến này Lăng Cầm tự mình thống lĩnh, mỗi một lần tụ tập thủy quân chiếc tàu chiến này cũng sẽ cập bờ.
Mới vừa rồi Lăng Cầm đứng yên chỗ bờ biển, Lăng Cầm bị boong tau cao cao lỗi lên, đứng ở boong tàu phía trên có thể nhìn thấy toàn bộ doanh trại thủy quân.
Trên tàu chiến bả vai Lăng Cầm hơi run, rồi như không có việc gì tiếp tục đi về phía trước, không bao lâu liền tới chỗ đầu thuyền, mệnh lệnh Lăng Cầm cũng truyền đi từ chỗ này.
Đông đông đông…
Trong đại doanh Giang Đông tiếng trống ngày càng dồn dập, theo Lăng Cầm đến, toàn bộ thủy quân cũng bởi vì tình huống ngoài doanh trại có chút hoảng sợ, cũng rất nhanh liền yên tĩnh trở lại, tất cả đều nhìn Lăng Cầm.
Giết!
Lăng Cầm ‘vụt’ một tiếng rút ra trường kiếm chỉ phía xa ngoài thủy trại, hung ác tàn sát bừa bãi.
Không nói tiếng nào chỉ vẻn vẹn một chữ ‘giết’ đã đem toàn bộ nhiệt huyết trong lòng binh lính dâng trào, thủy quân Giang Đông đều ít nhiều thuận lợi trải qua nhều cuộc chiến, khó có bị thất bại, hôm nay đồng dạng cũng sẽ không có từ thất bại, từng tên binh lính không ngừng cao giọng la lên.
Một tiếng ầm vang, cửa lớn thủy trại chậm rãi bị đẩy ra, hai vạn thủy quân Giang Đông tập kết xong, chậm rãi chạy về hướng bên ngoài thủy trại.
Mà tại thời điểm từng chiếc tàu chiến Giang Đông chậm rãi chạy ra ngoài doanh trại, cửa doanh trại đột nhiên xuất hiện một con tàu chiến treo đầy tinh kỳ, theo sau tàu chiến xuất hiện, ngay sau đó truyền vào bên trong thủy trại chính là tiếng động, tiếng hô giết ngập trời, bất thình lình có tiếng động, tiếng hô giết xảy ra khiến thủy quân Giang Đông lâm vào kinh hoàng, sau đó tàu chiến chỉnh tề của Giang Đông lâm vào hỗn loạn.
Trên tàu chiến Lăng Cầm cũng bởi vì đột nhiên xuất hiện tàu chiến, sắc mặt lúc này trở nên trắng bệch, thủy trại Giang Đông mặc dù lớn, nhưng mấy trăm tàu chiến ở trong trại căn bản không thể phát huy thực lực, thủy quân Giang Đông bị ngăn trong trại căn bản cũng không có chút phản kháng nào.
- Xông ra ngăn cản bọn chúng ở bên ngoài.
Đất đèn hỏa doa vào lúc ở giữa lương thảo nghĩ biện pháp, chỉ có ngăn cản tướng địch ở bên ngoài, theo doanh mà thủ mới có thể ứng phó với hoàn cảnh trước mắt.
Đột nhiên xuất hiện tàu chiến, đúng là tàu chiến Kinh Châu, theo sau từng chiếc tàu chiến tiếp cận thủy trại Giang Đông, Cam Ninh cầm kiếm đứng trên đầu thuyền mà nhíu mày, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm thủy trại Giang Đông.
Hắn sở dĩ không để cho thủy quân Kinh Châu sớm tấn công, chính là đang đợi thời cơ này. Thực lực thủy quân Giang Đông hắn cực kỳ rõ ràng, đả thương địch thủ một ngàn thì ta cũng tổn hại tám trăm, nếu muốn giảm thiệt hại đến mức thấp nhất mà có thể đánh tan thủy quân Giang Đông, vậy cũng chỉ có thể dùng kế.
Mà Cam Ninh chính là muốn tại thời điểm Giang Đông mở của doanh trại, nhân cơ hội này tiến vào, đem thủy quân Giang Đông ngăn ở bên trong, tay chân bị ràng buộc, thực lực tất nhiên bị giảm đi.
Quả nhiên, Cam Ninh nắm bắt thời cơ cự tốt, lúc thủy trại Giang Đông mở cửa, nháy mắt liền chỉ huy tàu chiến xông tới.
Cách đó không xa mấy tên tiểu tướng phụng mệnh đến tìm hiểu tin tức,không ngờ lại nhìn thấy quân địch đem ngăn thủy quân của minh ở bên trong doanh trại, một đám sợ tới mức hai chân như nhũn ra.
- Xong rồi, xong rồi lúc này không ngờ tướng địch nhân cơ hội này đánh vào thủy trại, cho dù là đem đánh đuổi được địch thì thủy quân Giang Đông cũng sẽ bị tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, đến lúc đó tội danh của ta cũng không nhỏ a.
- Nguy rồi, chuyện quan trọng như vậy, không ngờ ta lại không biết, lần này thật đúng là tội chết.
… … … … … … … …
- Ừ?
Cam Ninh ánh mắt ngưng tụ, hắn nhìn tàu chiên Giang Đông mấy lần muốn ra thủy trại, đem tàu chiến đã tới của thủy trại ngăn cản được.
- Hừ, lúc này mới nghĩ đến bổ cứu, nào có dễ dàng như vậy.
Cam Ninh cười lạnh một tiếng, vung tay lên, tàu chiến dày đặc ầm ầm tiến vào thủy trại Giang Đông, nguyên bản cửa chính thủy trại rất chắc chắn, không ngờ bị mấy chục tàu chiến đồng thời tấn công dồng thời ầm ầm bị đổ sập..
- Không ngờ là thủy quân Giang Đông?
Hơn mấy chục tàu chiến tiến vào trong doanh trại, sắc mặt Lăng Cầm lúc này trở nên xanh mét, chính mình vẫn xem thường thủy quân Kinh Châu lại bị chính thủy quân Kinh Châu ngăn ở trong trại, đây quả thực là vô cùng nhục nhã.
Đúng là thủy quân Kinh Châu.
- Không có khả năng, thế nào lại là thủy quân Kinh Châu?
- Thật sự là thủy quân Kinh Châu.
Mỗi một tên thủy quân Giang Đông, nhìn thấy thủy quân Kinh Châu vốn phải bị mình dẫm ở dưới chân, nhưng không ngờ thủy quân Kinh Châu lại ngăn cản mình ở trong trại, một đám sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Sau đó càng ngày càng nhiều tàu chiến Giang Đông, vọt vào thủy trại, song phương lâm vào hỗn chiến.
- Bắn tên.
Nếu so ra thì thủy quân Kinh Chau hiển nhiên là bình tĩnh hơn thủy quân Giang Đông nhiều lắm, từng tên tiểu tướng chỉ huy binh lính trên tàu chiến, đem cản trở từng chiếc từng chiếc tàu chiế Giang Đông, khiến phía sau càng nhieeuftauf chiến Kinh Châu tiến vào, một trậm mưa tên phá không mà đến, lúc này đem từng tên thủy quân Giang Đông không có phòng bị bắn chết tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận