Tam Quốc Tranh Phong

Chương 531

- “Đúng, nơi này chính là nhà của tỷ tỷ.”
Thấy Chân Mật nghi hoặc, Tân Hiến Anh cười và không giải thích gì.
- “Tỷ tỷ không phải thực sự đã gã cho tên Lưu Kỳ kia chứ?
Dương như có chút không dám tin, Chân Mật hạ giọng hỏi.
- “Yên tâm đi, phu quân cũng không có trong phủ, có gì muội cứ nói thẳng ra.
Tân Hiến Anh cười nói.
- “Tỷ tỷ người...thật sự đã gã cho tên Lưu Kỳ chưa từng gặp mặt qua ư?”
Chân Mật ngạc nhiên nhìn Tân Hiến Anh, hai người mới ly biệt không được thời gian mấy tháng, bản thân tỷ tỷ phong thái tài năng cao tuyệt dĩ nhiên cũng không thể gả cho một tên không có tiếng tăm gì.
Tên Lưu Kỳ này dường như so với vị hôn phu kia của mình thì có vẻ yếu đuối hơn, cũng càng bất tài hơn, không biết sao vị tỷ tỷ của mình lại gã cho hắn, dường như ngay cả vị thúc phụ của mình cũng không quá thích cuộc hôn sự này, sao lại vẫn kiên trì gả con gái mình cho Lưu Kỳ?
Chân Mật nghiêng đầu quan sát Tân Hiến Anh, dường như cảm thấy có sự khác nhau quá lớn so với lần gặp mặt trước, nhưng khác nhau ở chỗ nào thì trong khoảng thời gian ngắn không thể nhìn ra được. Chỉ cảm thấy so với lúc trước thì dáng vẻ thong dong hơn, cũng càng khiến cho người ta không thể nhìn thẳng, dường như xung quanh trên dưới đều có khí chất uy nghiêm.
Vừa nói dứt lời, Chân Mật liền cảm thấy có ánh mắt nhìn về phía mình, bắt đầu trở nên có chút không tốt, dường như là bất mãn khi mình gọi thẳng tên Lưu Kỳ. Không phải nói Lưu Kỳ tầm thường sao, hèn nhát và bất tài sao? Người như vậy đáng lẽ đi đến đâu cũng đều bị người khác xem thường mới phải, sao lại vẫn có người bảo vệ cho hắn như vậy, chẳng lẽ là do hắn là chủ nhân của nơi này?
Đúng rồi, nghe vị Chu tướng quân kia trên đường đi luôn gọi là Chủ công, Lưu Kỳ lúc này hẳn đã kế thừa Kinh Châu rồi, chẳng trách những người này đối với hắn kiêng kị như vậy.
Cảm thấy tự mình suy nghĩ rõ ràng mấu chốt trong đó rồi, Chân Mật ái ngại cười xin lỗi, trong lòng lại có chút cho là không đúng, làm bộ như chưa có việc gì và chưa từng nói lời này với Tân Hiến Anh.
Chờ đến khi Tân Hiến Anh vào trong viện, Chân Mật mới kéo cánh tay của Tân Hiến Anh, hạ giọng nói:
- “ Tỷ tỷ, có phải thúc phụ bắt buộc tỷ gả cho tên Lưu Kỳ kia không, hay là Lưu Biểu dùng lông gà làm lệnh tiễn bức tỷ lấy?”
- “Ha ha, muội nghĩ đi đâu rồi, nếu như ta đã không muốn gả thì cho dù là cha ta thì cũng không thể ép buộc ta được, là tự ta quyết định.”
Vỗ vỗ đầu Chân Mật, Tân Hiến Anh lắc đầu nói.
- “Sao lại có thể như vậy?”
Chân Mật khó tin nhìn Tân Hiến Anh.
Nhìn khuôn mặt Chân Mật kinh ngạc như vậy, Tân Hiến Anh cười gượng, khi mình rời khỏi Ký Châu sao lại nghĩ tới sẽ có tình huống như ngày hôm nay? Chẳng phải lúc đó mình nói dù thế nào cũng không gả cho Lưu Kỳ đó sao?
- “Lưu Kỳ này rốt cuộc là hạng người gì, không ngờ lại có thể khiến cho tỷ tỷ cam tâm tình nguyện gả cho hắn?”
Chân Mật đi vòng quanh Tân Hiến Anh hai vòng rồi kinh ngạc hỏi.
- “Hắn…là một người có dã tâm rất lớn.”
Tân Hiến Anh sửng sốt, lập tức nói. Nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt Lưu Kỳ bạo phát dã tâm ra, Tân Hiến Anh mỉm cười.
Đúng rồi, đúng là dã tâm. Nếu không phải dã tâm rất lớn thì hắn tuyệt đối sẽ xem như không có gì trong lần gặp mặt đầu tiên, sau khi nghe được phân tích của mình mới không từ thủ đoạn để có được mình.
- “Dã tâm?”
Chân Mật lại sửng sốt, dường như không có chút liên hệ nào với Lưu Kỳ trong lời đồn là yếu đuối bất tài, tầm thường vô vị cả, người như vậy sao lại có dã tâm được? Trong lòng Chân Mật tràn đầy kinh ngạc.
- “Ha ha, dã tâm của hắn có thể là cả thiên hạ, muội nói dã tâm này không lớn sao?”
Tân Hiến Anh cười nói.
- “Toàn bộ thiên hạ?”
Chân Mật lại kinh ngạc suy xét Tân Hiến Anh:
- “Tỷ tỷ có phải sai rồi không, Viên Thiệu và Tào Tháo mới chính là hai đại chư hầu có thế lực lớn nhất năm đó, coi như là đóng đô thiên hạ, nói gì cũng không tới phiên Lưu Kỳ?”
- “So với tình cảnh của Quang Vũ Đế năm đó, hắn còn làm tốt hơn. Quang Vũ Đế làm được việc gì, cũng nhất định phải làm cho được.”
Tân Hiến Anh không chút nghĩ ngợi bật thốt ra, ngay lập tức lại bật cười, dường như từ sau khi phụ thân so sánh Lưu Kỳ với Quang Vũ Đế, tự mình luôn xem hắn như một Quang Vũ Đế, thậm chí không tránh khỏi khi mình làm việc cũng tự lấy Âm Lệ Hoa làm gương.
- “Nói không chừng chính là hắn muốn như vậy chăng.”
Lắc đầu, Tân Hiến Anh khẽ lẩm bẩm.
- “Đúng rồi, sao muội lại bị đại quân của Chu Thương bắt đưa tới Kinh Châu vậy?”
Tân Hiến Anh hỏi.
- “Muội cũng không biết, hôm đó muội một mình đi đến trà lâu trong thành, chợt nghe bên cạnh dường như có người mưu đồ bí mật điều gì. Khi đó muội không có bất cứ suy nghĩ gì nhưng đến lúc rời khỏi trà lâu liền bị bọn họ đánh ngất xỉu sau đó bỏ vào trong rương lớn.”
Chân Mật lắc đầu buồn rầu nói:
- Kinh Châu cách Ký Châu mấy ngàn dặm, muội sao có thể tự đi đến đây được?”
Tân Hiến Anh cúi đầu trầm mặc, nàng biết Chân Mật có một thói quen, đó chính là mỗi một khoảng thời gian sẽ một mình đến trà lâu tốt nhất trong thành ngồi yên tĩnh, nhưng lại có rất nhiều thị vệ Chân phủ âm thầm hộ tống, sao lại người không biết quỷ không hay mà bị trói đến nơi này?
Hơn nữa Chân Mật còn có một thân phận khác, đó chính là hôn thê của Viên Hi con trai Viên Thiệu yêu thương nhất.
Chờ đã, Tân Hiến Anh chợt ngẩng đầu nhìn Chân Mật, dường như có chút hiểu được tại sao Từ Thứ lại làm như vậy rồi. Chân Mật là hôn thê của Viên Hi, nhưng theo nàng biết được rằng Chân Mật không có nhiều thiện cảm với Viên Hi, thậm chí còn có mấy phần chán ghét. Mà gia tộc Chân thị sở dĩ đem Chân Mật gả cho Viên Hi, dường như cũng là Viên Hi cầu xin trước mặt Viên Thiệu, mà hai đứa con trai khác của Viên Thiệu dường như cũng có chút thèm muốn Chân Mật.
Điểm này Từ Thứ tới Kỳ Châu được mấy tháng, không thể không phát hiện ra được.
Nhìn Chân Mật, sắc mặt Tân Hiến Anh không ổn định, Từ Thứ lại lợi dụng Chân Mật xúi giục mối quan hệ ba huynh đệ Viên thị. Tuy rằng ba Huynh đệ Viên thị âm thầm tranh đấu ai nấy đều biết, nhưng ba người trước mặt Viên Thiệu luôn tỏ ra trung quy trung củ, không dám có chút biểu lộ nào, lần này Chân Mật mất tích, Viên Hi kia rất có thể hoài nghi hai người Viên Thượng, cuộc chiến đấu của ba huynh đệ rất có thể bị bộc lộ ra.
Thế lực dưới trướng Viên Thiệu trước tiên cũng sẽ phân làm mấy phần, đây mới chính là mục đích của Từ Thứ. Tuy rằng biết được Từ Thứ làm như vậy là không sai, nhưng Chân Mật lại bị liên lụy, hơn nữa nàng cảm thấy Từ Thứ mệnh cho Chu Thương đưa Chân Mật đến Kinh Châu dường như là có mục đích khác.
Diên Tân.
Khi tin tức Kinh Châu đã đánh chiếm được Hán Trung truyền đến, Tào Tháo sắc mặt âm trầm như nước.
Kinh Châu, cho dù là sau khi Lưu Kỳ quật khởi, ông ta cũng không để Lưu Kỳ vào trong mắt, gần đây cũng chỉ là có chút coi trọng mà thôi. Bất kể là so sánh với mình hay với Viên Thiệu – hiện đang có thế lực lớn nhất, Kinh Châu cũng còn kém xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận