Tam Quốc Tranh Phong

Chương 248

Tân Hiến Anh gật đầu nói với Từ Thứ.
- Phu nhân chê cười rồi.
Từ Thứ lắc đầu nói.
“Cô gái này khẩu khí thật lớn.”
Từ Thứ nhìn thiếu nữ nói. Nữ tử trước mặt thẳng thắn nói mong được y chỉ giáo nhiều hơn, chẳng phải nói sau này còn rất nhiều chuyện nàng sẽ tham gia, thậm chí là quân chính đại sự, hơn nữa nàng đối với chủ nhân không có cảm giác mới lạ chút nào, nói chuyện anh khí kinh người, tự nhiên hào phóng, so với nam tử cũng không kém chút nào mà còn có vài phần khí chất cân quắc.
Sau đó Lưu Kỳ giới thiệu mọi người trên đại điện với Tân Hiến Anh, Tân Hiến Anh cũng nhất nhất ứng đối, đối với mỗi người đều nói đạo lý rõ ràng, chỉ một lát sau đã khiến cho mọi người tin phục vị phu nhân này.
Nhìn nữ tử thi triền thủ đoạn trấn an mọi người trên đại điện, Từ Thứ âm thầm có chút kinh hãi, y nghĩ thật không ngờ vị hôn thê của Lưu Kỳ lại lợi hại như vậy, rốt cuộc y cũng hiểu vì sao Lưu Kỳ lại coi trọng vị hôn thê này như vậy.
- Chư vị, việc hôm nay mọi người đã biết, có thể nói là song hỉ lâm môn, chúng ta uống cạn chén nào.
Nói xong Lưu Kỳ nâng chén rượu trong tay lên uống một hơi cạn sạch.
- Cạn.
Mọi người giơ chén rượu lên và uống cùng Lưu Kỳ.
Tân Hiến Anh đặt chén rượu xuống, dùng vạt áo cẩn thận lau sạch sẽ rượu trên khóe miệng Lưu Kỳ, sau đó im lặng ngồi bên cạnh Lưu Kỳ. Lúc Lưu Kỳ nói chuyện nàng không hề nói nhiều, nhìn qua giống như là người vợ bé nhỏ nhu thuận, nhưng những động tác này rơi vào trong mắt mọi người ngược lại càng làm cho mọi người tin phục thêm vài phần.
Ngay cả Từ Thứ cũng tán thưởng hành động này của nàng, có tài năng nhưng không kìm sự nổi bật của Lưu Kỳ, hiểu biết nhượng bộ. Mà Lưu Kỳ cũng cao hứng, có nữ tử tài năng như vậy bên người, có đôi khi thực sự không phải là chuyện tốt, nếu không sẽ biến mình thành Lã Hậu, vậy thì nguy rồi.
Mà Tân Hiến Anh bên cạnh Lưu Kỳ sẽ không biến thành Lã Hậu, phụ thân nàng từng nói Lưu Kỳ chính là kế tiếp Quang Vũ Đế, nàng vì sao không phải là kế tiếp của Âm Lệ Hoa, bởi vậy trong nội tâm nàng vẫn trong sáng dị thường, phô bày thủ đoạn của nàng khiến cho mọi người chấp nhận nàng là phu nhân, sau đó cũng không dám có chút quá phận.
- Chủ công năm nay đã qua hai mươi tuổi, nên sớm ngày thành hôn mới phải.
Từ Thứ đột nhiên nói.
- Đúng vậy, đại ca và chị dâu vẫn là nên sớm ngày thành hôn thì tốt hơn.
Lưu Bàn cũng nói theo.
Lưu Kỳ nhìn sang Tân Hiến Anh, gặp Tân Hiến Anh gật đầu bèn cất cao giọng nói:
- Chư vị yên tâm, mấy ngày nữa ta sẽ đến báo cáo phụ thân sớm ngày thành hôn.
Hắn cũng muốn thừa dịp trước trận chiến Quan Độ tiến hành thành hôn, đến lúc đó mới có thể mượn tay Tân Bì mời chào thủ hạ mưu sĩ cùng võ tướng của Viên Thiệu
Sau khi yến hội kết thúc Lưu Kỳ dẫn theo Tân Hiến Anh, Từ Thứ đi vào trong thư phòng.
Lưu Kỳ nói với Từ Thứ:
- Hiến Anh tuy là nữ tử, nhưng tài năng không thua kém Nguyên Trực, nàng đối với thế cục phương bắc hiểu rất rõ.
Sau đó Lưu Kỳ đem những phân tích của Tân Hiến Anh ở trên xe ngựa nói với Từ Thứ.
- Phu nhân đại tài, Từ Thứ khâm phục.
Từ Thứ đứng dậy hành lễ nói, mặc dù biết Tân Hiến Anh không tầm thường, nhưng nghe được phân tích của nàng về Viên Thiệu và Tào Tháo, Từ Thứ vẫn có chút khiếp sợ. Cô gái trước mặt mới mười mấy tuổi có thể có ánh mắt như vậy, không trách được Lưu Kỳ yêu thích nàng như vậy.
- Chủ công, nếu Tào Tháo không băn khoăn tấn công Viên Thiệu, việc đầu tiên phải giải quyết chính là an nguy phía sau. Thế lực phía sau muốn lấy Kinh Châu thì thế lực của Tạo Táo và Tôn Sách là khổng lồ nhất, mà Kinh Châu phía trước có Trương Tú nên phía sau không hề rối loạn, bởi vậy Tào Tháo nếu muốn khai chiến với Viên Thiệu việc đầu tiên phải giải quyết chính là ba người Trương Tú, Lưu Kinh Châu và Tôn Sách. Chỉ có giải quyết xong sự uy hiếp của ba người này hắn mới có thể không cố kỵ mà khai chiến với Viên Thiệu.
Từ Thứ nhìn bản đồ phía trên bình phong nói với Lưu Kỳ.
- Trương Tú.
Lưu Kỳ giật mình. Trương Tú là cái chắn giữa Lưu Biểu và Tào Tháo, nếu mất Trương Tú thì Lưu Biểu nhất định phải trực diện với sự tiến công Tào Tháo. Hơn nữa trong lịch sử Trương Tú nghe lời khuyên của Giả Hủ đầu hàng Tào Tháo. Trương Tú thì không vấn đề gì nhưng độc sĩ Giả Hủ thì Lưu Kỳ không muốn bỏ qua, sau khi Giả Hủ quy hàng Tào Tháo khiêm tốn dị thường, căn bản cũng không phát huy được hết tài năng của y.
Sau khi Tôn Sách trong đại chiến với Tào Tháo và Viên Thiệu bị ám sát bỏ mình, Tôn Quyền kế vị Giang Đông mới chính thức phát triển. Giang Đông rơi vào trong tay Tôn Quyền tuy không bằng để Giang Đông trên tay Tôn Sách, Tôn Sách tuy rằng dũng mãnh nhưng lại dễ đối phó hơn, nếu để cho Tôn Quyền kế vị Giang Đông phát triển thì nguy hiểm.
- Trương Tú người này không đáng tin, Uyển Thành phải nằm trong tay chúng ta mới an toàn.
Lưu Kỳ nói. Thành trì Uyển Thành cao lớn, nếu có thể cướp lấy thì có thể làm cái chắn ngăn cản Tào Tháo.
- Chủ công nói không sai, Trương Tú này mặc dù có chút bản lĩnh nhưng cũng biết xem thời thế, sau khi hắn thấy rõ lợi hại tất nhiên sẽ quy hàng Tào Tháo, chủ công phải diệt trừ hắn hoặc là thu phục hắn trước khi hắn quy hàng Tào Tháo.
Từ Thứ gật đầu nói.
- Diệt trừ hắn không được. Bên cạnh hắn có một mưu sĩ Giả Hủ, người này có danh xưng độc sĩ, tài năng không thua Nguyên Trực, nếu muốn diệt trừ hắn rất khó. Lúc trước chính người này đã bày mưu đưa Đổng Trác nhập Lạc Dương, sau đó làm cho quân Đổng Trác bức Lạc Dương, bức tử Vương Doãn, lợi dụng thiên tử, sau khi hắn phụ tá Trương Tú thiếu chút nữa chém chết Tào Tháo.
Lưu Kỳ thở dài.
- Hóa ra là hắn.
Từ Thứ sắc mặt có chút ngưng trọng, tên Giả Hủ y đã từng nghe nói đến, không ngờ người này ở dưới trướng Trương Tú.
- Hơn nữa Giả Hủ này ta còn muốn thu về cho mình dùng, Nguyên Trực có thể có biện pháp nào thu phục người này không?.
Lưu Kỳ nói với Từ Thứ.
- Giả Hủ tài không thua ta, thậm chí còn có khả năng ở phía trên, trong thời gian ngắn ta cũng không có cách nào thu phục hắn được.
Từ Thứ thở dài.
Lưu Kỳ gật đầu nhìn sang Tân Hiến Anh. Tân Hiến Anh hiển nhiên cũng biết Giả Hủ lắc đầu tỏ vẻ không có cách nào.
- Không bằng chủ công lấy danh nghĩa Lưu Kinh Châu chiêu Trương Tú tới Tương Dương, chờ sau khi bọn hắn tới Tương Dương mới bắt bọn họ.
Từ Thứ có chút bất đắc dĩ nói, biện pháp này ngay cả y liếc mắt một cái cũng nhìn thấu, chớ nói tới Giả Hủ.
- Không được, làm như vậy không những không thể bắt bọn họ mà còn rút dây động rừng.
Lưu Kỳ lắc đầu nói. Trương Tú này rất giảo hoạt, tuy là quy thuận Lưu Biểu nhưng lại chưa tới Tương Dương một lần.
- Phu quân, không bằng sai người tới Uyển Thành, nói Lưu Kinh Châu có chuyện trọng yếu cần hiệp thương với Trương Tú, khiến hắn tới Tương Dương hiệp thương. Trương Tú tín nhiệm Giả Hủ, tất nhiên sẽ phái Giả Hủ tiến đến, chỉ cần bắt Giả Hủ, Trương Tú không đủ gây sợ nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận