Tam Quốc Tranh Phong

Chương 525

- Đi mau, đại quân rút lui.
Nói xong Trương Nhậm lại rên lên một tiếng ngồi ngất đi.
Một mũi tên đã trúng Hoàng Trung còn muốn bắn thêm lần nữa, nhưng phát hiện Trương Nhậm đã bị mấy trăm binh lính bao vây không còn một kẽ hở, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng, thu lại Hoàng Dương Mộc Cung chuẩn bị giết đi lên.
- Ngăn hắn lại!
Nhìn Hoàng Trung đuổi theo, binh lính bảo vệ Trương Nhậm cao giọng quát. Theo tiếng hét, binh sĩ Ích Châu bốn phía đều tiến lên muốn ngăn Hoàng Trung lại, trường đao Hoàng Trung bay lên dẫn theo binh lính Kinh Châu một đường đuổi giết, nhưng căn bản không có đấu lại ý chí của binh sĩ Ích Châu không cần mạng mà xông về phía trước.
Tùy ý Hoàng Trung chém giết như thế nào, bọn họ vẫn không để ý sống chết ngăn cản Hoàng Trung đi đến. Tuy không còn chư tướng, nhưng sau khi nhìn thấy Trương Nhậm bị trọng thương, phản ứng của những đám binh sĩ này cư nhiên so với vừa nãy hoàn toàn tương phản.
Hoàng Trung hít mội hơi thật sâu, híp mắt nhìn Trương Nhậm bị dìu đi, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, Trương Nhậm này không ngời uy vọng trong lòng sĩ tốt lại cao như vậy, đám binh sĩ này không ngờ đều có thể chết thay cho Trương Nhậm.
- Giết!
Không để ý Trương Nhậm nữa, Hoàng Trung đem tâm tư lần nữa chuyển về trên người binh sĩ Ích Châu, sau khi không còn chủ tướng, những đám binh lính này căn bản đã là bèo không còn rễ, rất dễ dàng bị đánh bại.
Theo Trương Nhậm rời khỏi, mọi người nguyên bản có chí sinh tử, từng người một đều thở nhẹ ra một hơi không giống vừa nãy thái độ thấy chết không sờn, dưới tấn công của Hoàng Trung rất nhanh đã đem binh mã Ích Châu đâm thủng, binh sĩ có chút loạn của Ích Châu đã bị binh mã Kinh Châu cứng rắn chia cắt thành hai nửa.
Tin tức Trương Nhậm bị trọng thương nhanh chóng lan tràn trong toàn bộ quân đội Ích Châu, biết được Trương Nhậm đã thuận lợi thoát thân hơn nữa hạ lệnh rút lui, tất cả binh sĩ Ích Châu đều thất thanh.
Bối rối xuất hiện trong lòng mỗi một binh lính Ích Châu, rút lui? Rút lui đi đâu, tình hình đại doanh Ích Châu trong lòng mọi người đều rõ, tiếng kêu giết bên kia truyền đến càng ngày càng mạnh, theo đó binh mã Ích Châu đã sắp ngăn không nổi sự tiến công của binh mã Kinh Châu, vậy bọn họ rút lui hướng nào?
- Giết!
Trong đại doanh Ích Châu, Triệu Vân dẫn hai ngàn Phi Long Vệ thế như chẻ tre, nhẹ nhàng đem nơi này đánh tan, sau khi một đường xông về phía trước binh mã Ích Châu trong hỗn loạn bị cắt thành hai nửa, dưới thế tiến công của Phi Long Vệ, tất cả chống cự đều biến thành vô ích, đại doanh Ích Châu triệt để lâm vào trong hỗn loạn, không có ai lại tiếp tục nguyện ý tiến lên ngăn cản quân tiên phong của Phi Long Vệ.
Phi Long Vệ thế như chẻ tre, được quân tiên phong dẫn đầu, đánh không gặp khó khăn.
Nhìn binh lính Ích Châu bị mình đánh tan, Triệu Vân cũng không dừng lại mà tiếp tục xung phong, biết đem tất cả binh mã trong đại doanh Ích Châu đánh bại hết, mới có thể thay đổi tiên phong, xông lên phía trước.
---------------------------------------------
Tổng cộng có ba đường binh mã tấn công vào đại doanh Kinh Châu, trừ bỏ một đường bị Hoàng Trung ngăn lại ra, vẫn còn hai đường binh mã tiến công vào đại doanh Kinh Châu. Mà hai đường này cũng đồng dạng gặp phải mai phục, mặc dù không có nghiêm trọng như đường kia có Hoàng Trung dẫn dắt, nhưng cũng khiến kế hoạch đánh lén đại doanh Kinh Châu của Ích Châu thất bại.
Mà Trương Nhậm bản thân cũng bị trọng thương, binh mã cũng càng ngày càng sụp đổ, hai đường binh mã này cũng dần dần mất đi ưu thế, mà Hoàng Trung lại tự mình mang binh chặt đứt đường lui của hai đường binh mã này, toàn thể triệt để lâm vào hỗn loạn, tùy ý để binh mã Kinh Châu đánh bại.
Trong đại doanh Ích Châu, hai ngàn binh mã Phi Long Vệ đã vài lần xung phong, trong đại doanh Ích Châu binh mã sớm đã bị quân tiên phong của Phi Long Vệ tấn công đến chia năm xẻ bảy, chạy trốn tán loạn.
Sau khi đem binh mã Ích Châu trong đại doanh Ích Châu đánh tan, Triệu Vân cuối cùng dẫn theo binh mã Phi Long Vệ xung phong tiến vào trong đám binh lính của Ích Châu. Trên thực tế ở lúc binh lính của Ích Châu căn bản không có phản ứng đã bị binh mã Kinh Châu đánh bại, nơi nào Phi Long Vệ đi qua chính là xương trắng cùng máu chảy khắp nơi.
Suốt đêm chém giết, dưới tình huống mấy vạn binh mã Ích Châu không có chủ tướng chỉ huy, bị binh mã Kinh Châu truy kích hơn mười dặm, đem binh mã Ích Châu đuổi ra khỏi quận Tử Đồng.
Mà khi Triệu Vân, Hoàng Trung đem quân truy kích binh sĩ bại trận của Ích Châu, Gia Cát Lượng và Lý Khôi liền dẫn theo binh mã trong đại doanh theo sát phía sau, đem toàn bộ quận Tử Đồng bị chặt chẽ khống chế trong tay.
Trong một đêm binh mã Kinh Châu liền chiếm cứ quận Tử Đồng, toàn bộ Ích Châu vì vậy mà chấn động, mà Lưu Chương Ích Châu đang bị chất vấn hỏi tình hình Kinh Châu, Kinh Châu giành trước một bước tra hỏi Lưu Chương vì sao Ích Châu lại tấn công binh mã Kinh Châu.
- Khốn kiếp!
Trong phủ Châu Mục Lưu Chương ném thẻ trẻ trong tay đi. Lưu Chương lúc này vẻ mặt dữ tợn, gân xanh trên trán nảy lên, lửa giận trong mắt gần như không thể áp chế.
Binh mã Kinh Châu tiến vào chiếm cứ quận Tử Đồng của Ích Châu, hơn nữa còn làm binh mã Ích Châu bị tổn thương nặng nề, khiến cho đại tướng Ích Châu Trương Nhậm bị trong thương, mấy vạn đại quân bị tổn thất hơn một nửa.
Hắn còn chưa kịp chất vấn Kinh Châu, Kinh Châu liền trước một bước chất vấn hắn, mà cố tình lần này là Ích Châu chủ động gây sự trước, vi phạm ước định gây khó dễ Kinh Châu, mới khiến đại tướng Ích Châu chủ động tấn công Kinh Châu, nhưng từ mặt nào đi nữa thì Ích Châu cũng không thể đứng vững trên đạo nghĩa nữa.
Ban đầu cứ nghĩ có thể thu hồi Hán Trung, khuếch trương thế lực, nào ngờ lại khiến binh tướng tổn thất, còn phải cố nuốt xuống nỗi tức giận này.
- Chủ công.
Chính là lúc này đám người Trương Tùng liền chạy đến.
Nhìn Lưu Chương nổi giận mấy người sắc mặt không giống nhau, tuy biết Kinh Châu mượn đường Ích Châu không phải lương thiện gì, nhưng hiện tại Ích Châu cũng không chiếm được đại nghĩa, cái thiệt thòi này thì Lưu Chương cũng phải cố mà nuốt xuống, hắn làm sao có thể nhịn được cơn tức này.
Pháp Chính nhìn thoáng qua thẻ tre nằm trên mặt đấy, lại nhìn Trương Tùng, trong lòng có chút chấn động, bởi vì quan hệ của Trương Tùng, đối với động tĩnh của binh mã Kinh Châu, hắn cũng quan tâm vài người, lần giao chiến này trước sau hắn đều vô cùng rõ ràng.
Thậm chí trước khi biết trước kết quả, Pháp Chính vẫn cho rằng Kinh Châu sẽ đại bại trong tay Trương Nhậm và trở về. Đến khi đó Kinh Châu ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao còn giằng co trên chuyện này nữa. Mà Ích Châu chỉ cần tùy tiện lấy cớ đem trách nhiệm đổ lên người Kinh Châu, hết thảy vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng.
Trong thời loạn thế này luôn là cá lớn nuốt cá bé, thắng lợi là có thể ảnh hưởng tâm của tất cả người trong thiên hạ, kẻ bại vĩnh viễn không có khả năng đứng trên cùng độ cao với người thắng.
Nhưng trận chiến này kết quả lại ngoài dự liệu của hắn, Trương Nhậm không ngờ lại bị đánh bại, quận Tử Đồng trong một đêm liền rơi vào trong tay Kinh Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận