Tam Quốc Tranh Phong

Chương 345

Đối với tin tức của Giả Hủ, Lưu Kỳ gần chỉ chú ý một chút. Sau đó, tầm mắt của Lưu Kỳ lại chuyển đến số binh mã mà hơn mười gia này nắm trong tay, số binh mã này mới là thứ mà Lưu Kỳ quan tâm nhất.
Ngay thời điểm Giả Hủ đem gần ngàn người của hơn mười nhà đi xử tử, Lưu Kỳ mệnh lệnh Vương Uy và Vương Nghị dẫn dắt Phi Hổ Quân thu phục mấy vạn binh mã kia. Bốn vạn binh mã và hai vạn thuỷ quân, Lưu Kỳ không muốn buông tay.
Trong mấy vạn binh mã này, nhân thủ mà Thái Mạo cài vào cũng không ít, nếu như họ biết được đám người Thái Mạo đã bị giết thì ắt sẽ nhân cơ hội khởi binh phản loạn, Lưu Kỳ làm như vậy chính là muốn trong lúc những người này chưa kịp phản ứng lập tức khống chế số binh mã này.
Toàn bộ Tương Dương chỉ sợ cũng chỉ có Vương Uy và Văn Sính mới trấn áp được. Vương Uy đi ước chừng dẫn theo gần mười ngàn Phi Hổ Quân, làm cho cả binh mã trong thành Tương Dương đều co rút cực lứn, nếu không có Lưu Kỳ điều vào mấy ngàn mới vừa mới huấn luyện vào trong thành, chỉ sợ trong thành Tương Dương sẽ có người nhân cơ hội làm loạn rồi.
Cửa thành mở rộng, mười ngàn đại quân dưới sự dẫn dắt của cha con Vương Uy trùng trùng điệp điệp lao ra thành. Bốn vạn binh mã ngoài thành dưới sự ám hiệu của đám người Thái Mạo, đã luôn chú ý đến thành Tương Dương, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị khởi binh.
Lúc này bốn vạn binh mã này cách Tương Dương chỉ ba mươi dặm, Vương Uy mang theo Phi Hổ Quân ngựa không dừng vó chạy như điên ba mươi dặm thì tới bên ngoài quân doanh. Vương Uy không cho người thông bẩm mà mang thẳng Phi Hổ Quân vọt vào đại doanh. Bốn vạn đại quân còn chưa kịp phản ứng đã bị Phi Hổ Quân bao vây. Mà Vương Uy cũng mang theo một ngàn Phi Hổ Quân vọt vào lều lớn trung quân, chém chết Thái Trung trong đại trướng tại chỗ.
Thái Trung bị chém chết, bốn vạn đại quân lập tức như rắn mất đầu, thời điểm Vương Uy triệu tập đại quân tuyên bố Thái Mạo mưu phản đã bị giết, bốn vạn đại quân này lập tức mất ý chí chiến đấu. Những binh lính này phần lớn xuất thân Kinh Châu, , mấy năm nay Kinh Châu chiến sự cực nhỏ, Lưu Biểu ở Kinh Châu uy vọng không ai bằng, hơn nữa gần đây Lưu Kỳ nổi bật đang thịnh, khiến các sĩ tốt cũng cảm thấy sáng láng mặt mày.
Lúc này nghe nói Thái Mạo mưu phản thì tất cả đều đứng ra phân rõ giới hạn với Thái Mạo. Dù có người vẫn đứng về Thái Mạo, nhưng sau khi bị Vương Uy lấy thủ đoạn sấm sét chém chết, những người còn lại đều không dám làm gì nữa.
Vương Uy để lại Vương Nghị cùng một ngàn binh mã, để Vương Nghị trừ gian tế trong quân, sau đó lập tức mang theo binh mã còn lại chạy tới bờ sông, hai vạn thuỷ quân cũng bị Vương Uy dùng phương pháp đó nắm trong tay. Dù là vẫn có mấy trăm binh lính thừa dịp hỗn loạn lái thuyền rời khỏi, con thuyền xuôi dòng không bao lâu thì biến mất trong bóng đêm mờ mịt. Tuy rằng trong lòng tức giận nhưng Vương Uy lúc này cũng không có tâm tư phái người truy kích.
Khống chế được thuỷ quân rồi, Vương Uy lập tức bắt giữ tai mắt mà Thái Mạo cài trong thuỷ quân, mang đến Tương Dương giao do Lưu Kỳ xử lý, đồng thời bản thân toạ trấn mệnh lệnh Phi Hổ Quân lập tức trở về Tương Dương trợ giúp Lưu Kỳ trấn thủ Tương Dương.
Sắc trời dần dần sáng, trong thành Tương Dương mọi người đều ra ngoài bàn luận xôn xao, đêm qua hành động của Giả Hủ tuy cực nhanh, nhưng dù sao trong hơn mười thế gia này có liên luỵ đến không dưới ba mươi gia tộc, bởi vậy sự việc đêm hôm qua đã sớm kinh động đến dân chúng trong thành rồi.
Cùng lúc đó, một số thế gia không bị liên luỵ cũng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời phái nhân sự đi điều tra, trong một đêm gần ba mươi thế gia đã bị trừ tận gốc, khiến cho những thế gia này kinh hồn táng đảm, không dám làm bậy như trước kia nữa.
Ngay thời điểm các thế gia phái nhân sự đi tìm hiểu tin tức, bên ngoài phủ Châu Mục cũng dán một bố cáo, nội dung cực kỳ ngắn gọn, chỉ nói đám người Thái Mạo làm phản bị giết. Bố cáo không nói tỉ mỉ, ngoại trừ bắt đại tộc thế gia ra, những người khác đều không hiểu gì mấy.
Gia tộc theo như trên bố cáo đều là gia tộc có thế lực khổng lồ ở Tương Dương, con cháu những gia tộc này tác oai tác quái trong thành Tương Dương thành thói, hiện giờ đột nhiên bị diệt trừ khiến người khác cảm giác như nằm mộng.
Mà một số gia tộc có tâm tư trong thành Tương Dương khi nhìn thấy bố cáo cũng kinh hãi. Sự việc đám người Thái Mạo bọn họ ít nhiều cũng nghe được chút phong thanh, một số gia tộc thậm chí đã từng bị sứ giả Táo Tháo đến thuyết phục, mà một bộ phận khác cũng tính toán toạ sơn quan hổ đấu, không ngờ Lưu Kỳ lại xử lý đám người Thái Mạo quá nhanh gọn, khiến những gia tộc này vừa cảm thấy may mắn, cũng đồng thời không dám có hành động gì nữa.
- Khởi bẩm chủ công, kẻ phản loạn đã bị giết toàn bộ, ngoại trừ bị chém đầu ra, hiện giờ còn có một trăm mười ba người đang bị nhốt trong đại loa. Những người này đều là nhân vật có mặt mũi trong hơn mười thế gia, không biết chủ công định xử lý như nào?
Giả Hủ giải quyết sự việc các thế gia xong lập tức tới phủ Lưu Kỳ bẩm báo.
- Ha hả, mỗi nhà giữ lại một người đưa đến Hứa Đô, khiến người trong thiên hạ nhìn kết cục tư thông với Tào Tháo. Về phần những người còn lại tự ngươi quyết định đi.
Lưu Kỳ ngẫm nghĩ rồi nói.
- Vâng.
Trong lòng Giả Hủ run lên. Y biết ý tứ của Lưu Kỳ. Những người giữ lại tuyệt đối không thể có bất cứ uy hiếp gì đối với Kinh Châu, mà đồng thời còn khiến cho Tào Tháo khó xử với mấy người kia. Phải biết rằng nếu Tào Tháo tiếp nhận họ chẳng khác nào thừa nhận với người trong thiên hạ việc mình ở sau lưng phá rồi. Còn nếu không tiếp nhận, thế gia thiên hạ còn ai dám tin tưởng Tào Tháo nữa.
Những thế gia này là do Tào Tháo châm ngòi mới cửa nát nhà tan, nếu Tào Tháo không quan tâm thì chính là bội bạc. Mà không để ý đến các thế gia, cũng không ai biết bọn họ có phải là con tốt tiếp theo sẽ bị Tào Tháo vứt bỏ không.
Vào lúc hai người đang nói chuyện, , một gã Phi Hổ Vệ ở ngoài cửa khom người nói:
- Khởi bẩm Đại công tử, Trấn Nam tướng quân có thư đưa đến.
- Ồ, mang vào đây.
Lưu Kỳ kinh ngạc, lúc này Lưu Biểu tìm hắn là có chuyện gì.
Không bao lâu, một gã sĩ tốt cầm một thẻ trẻ đi vào, thi lễ với Lưu Kỳ sau đó dâng thẻ tre lên.
Lưu Kỳ tiếp nhận thẻ tre mở ra xem, nội dung trên thẻ tre khiến hắn bất ngờ. Đó không phải là thư cho hắn, mà là tấu chương dâng lên cho Thiên tử. Trên tấu chương của Lưu Biểu đem chức vị Kinh Châu Mục, Trấn Nam tướng quân nhường cho Lưu Kỳ, mà đồng thời đem vị trí Vũ hầu nhường cho Lưu Tông.
- Văn Hoà xem đi.
Lưu Kỳ đưa thẻ tre Giả Hủ. Ý tứ của Lưu Biểu ông ta đã nói rõ từ trước, có điều Lưu Kỳ không ngờ chuyện này lại đến nhanh như thế, làm cho hắn không biết nên làm thế nào.
- Chúc mừng chủ công, từ hôm nay trở đi chính là lúc chủ công quật khởi rồi.
Giả Hủ tiếp nhận thẻ tre, sau khi xem xong thì vô cùng vui mừng. Y bất đắc dĩ đầu nhập vào Lưu Kỳ, mặc dù đối với Lưu Kỳ có chút bất mãn, nhưng cũng biết năng lực của Lưu Kỳ. Hiện tại y với Lưu Kỳ đã là vinh cùng vinh rồi, giờ Lưu Kỳ sắp trở thành Kinh Châu Mục nắm toàn bộ Kinh Châu trong tay, y sao không vui chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận