Tam Quốc Tranh Phong

Chương 304

Lưu Kỳ mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng cũng không có phản đối, ngồi yên nhìn về phía bình phong, chỉ thấy sau tấm bình phong có bóng người lay động, hình như là Tân Hiến Anh ở cởi quần áo, nghĩ đến trên xe ngựa hình dáng có lồi có lõm của Tân Hiến Anh trên xe ngựa, trong lòng Lưu Kỳ như có lửa nóng, cố nén ý nghĩ muốn đứng lên đi xem ở trong lòng , trong mắt Lưu Kỳ cũng tràn đầy chờ mong
Chỉ một lát sau Tân Hiến Anh từ sau bình đi ra, chỉ thấy lúc này nàng một thân tuyết trắng, vạt áo bồng bềnh, trong trẻo nhưng lạnh lùng thanh nhã, giống như tiên nữ trong bức tranh.
Lưu Kỳ kinh ngạc nhìn Tân Hiến Anh, nàng bây giờ, đúng là hình dáng ngày đó khi hai người lần đầu tiên gặp nhau. Khi đó, Tân Hiến Anh ở trước mặt hắn múa vũ Nghê Thường, cũng chính là khi đó, Lưu Kỳ ở trên xe ngựa có ý xâm phạm đối với cô nương giống như tiên nữ này.
Nhìn thấy Tân Hiến Anh như thế, lửa nóng trong lòng Lưu Kỳ càng dâng cao, không thể không thừa nhận hình dáng nàng như thế so với vừa nãy còn khiến hắn kích động hơn, nhìn nàng giống như tiên nữ, Lưu Kỳ đối với hành động hôm nay của nàng cũng hiểu một chút.
- Ngày đó ở trên đại điện Hiến Anh chỉ múa một nửa, hôm nay sẽ múa một khúc hoàn chỉnh cho phu quân thưởng thức.
Tân Hiến Anh nói xong vẻ mặt chờ mong nhìn Lưu Kỳ.
- Được.
Ánh mắt Lưu Kỳ sáng lên, ngày đó ở trên đại điện hắn còn không biết Tân Hiến Anh sẽ trở thành nữ nhân của mình, nhưng hắn cũng hết sức mê luyến tư thế múa của Tân Hiến Anh, mấy ngày này hắn đã luôn mong muốn được nhìn thấy nàng múa lần nữa, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào, khó được hôm nay Tân Hiến Anh chủ động đề xuất, hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Nghe được Lưu Kỳ đồng ý, sắc mặt Tân Hiến Anh vui vẻ, điệu múa này chính là nàng sáng tác để dành tặng cho vị hôn phu tương lai. Nàng sở dĩ ở trên đại điện múa một nửa, cũng bởi vì Lưu Kỳ là vị hôn phu của nàng, nếu không nàng cũng sẽ không múa cho Lưu Kỳ xem, ai biết sau đó trời đưa đất đẩy nàng và hắn lại có thể nhanh như vậy đã kết hôn.
Bước liên tục nhẹ nhàng lui ra phía sau vài bước, Tân Hiến Anh dáng người chậm rãi bắt đầu vũ động, dây lưng lụa trong tay cũng tùy theo giơ lên.
Không có âm nhạc không có bạn nhảy, thân thể của Tân Hiến Anh giống như đóa hoa từ đầu cành bay xuống, vô thanh vô tức rồi lại tuyệt vời dị thường, dây lưng lụa tung bay, dáng người chậm rãi ở bên dưới dây lưng lụa trắng tinh hết sức động lòng người, ánh sáng của nến lay động, nương theo bóng hình thon dài bị ngọn nến chiếu lúc dàu lúc ngắn, tư thế múa của Tân Hiến Anh ở dưới ánh nến lờ mờ, bóng dáng phía trên bốn phía vách tường lúc ẩn lúc hiện, giống như là điệu nhảy của nàng đã chiếm cứ toàn bộ tân phòng.
Lưu Kỳ lúc này đã hoàn toàn đắm chìm trong vũ điệu của Tân Hiến, người con gái làm sáng vì người mình yêu, Tân Hiến Anh chính là hao hết tâm lực vì hắn chuẩn bị những thứ này, hắn cũng không thể phụ lòng tâm tư của Tân Hiến Anh, Lưu Kỳ đơn giản liền hoàn toàn buông hết thảy gánh nặng, hết sức chăm chú nhìn bóng dáng chậm rãi dưới ánh đèn.
Đang nhảy múa Tân Hiến Anh cũng chú ý tới biến hóa của Lưu Kỳ, trên khuôn mặt đã khôi phục vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng nhưng lại hiện ra một chút tươi cười, giống như Thanh Liên mới chớm, toàn bộ tân phòng dường như cũng bởi vậy càng thêm sáng ngời.
Lúc này trong mắt Lưu Kỳ Tân Hiến Anh diễm lệ vô phương, hắn đã hoàn toàn quên hôm nay là đêm động phòng, ánh mắt di chuyển theo dáng người chậm rãi của Tân Hiến Anh, tâm động không ngừng.
Trong tân phòng của Lưu Kỳ yên tĩnh dị thường, Tân Hiến Anh vốn là tân nương nhưng lúc này lại đang say múa trong tân trong phòng, dáng người lay động, dây lưng lụa tung bay, múa điệu Nghê Thường... Mà tân lang Lưu Kỳ đang mỉm cười ngắm nhìn dáng người đang say múa của Tân Hiến Anh, lúc này hai người đều đã quên nơi này là tân phòng, chỉ hy vọng đối phương có thể vui vẻ.
Tân Hiến Anh bước liên tục nhẹ nhàng chậm rãi mà đến, dây lưng tuyết trắng nhẹ nhàng trượt qua trên mặt Lưu, mang theo từng đợt mùi thơm, khiến tinh thần Lưu Kỳ thả lỏng.
Kĩ thuật nhảy nhẹ nhàng phóng khoáng, dáng người dịu dàng, Lưu Kỳ xem hết sức tập trung. Đột nhiên, trong ngực Lưu Kỳ có thêm một khối thân thể mềm mại, hai tay hơi cong đem thân thể mềm mại ôm vào trong ngực, Lưu Kỳ cũng trong trầm mê tỉnh lại, nhìn Tân Hiến Anh mặt như thoa phấn ở trong lòng, thật sâu hít vào một hơi, hắn chưa từng nghĩ tới khuôn mặt không đến mức chim sa cá lặn của Tân Hiến Anh lại có thể động lòng người như thế, trong lòng ngực từng trận mùi thơm phiêu tán, khiến Lưu Kỳ trầm mê thật sâu.
- Ha…
Lưu Kỳ thở ra một hơi, nhìn Tân Hiến Anh khẽ cười trong lòng ngực, cúi hôn nhẹ trên trán trắng nõn của Tân Hiến Anh.
- Hiến Anh, nàng hôm nay đẹp quá.
Lưu Kỳ cúi đầu thì thầm ở bên tai Tân Hiến Anh, hơi nóng nhè nhẹ phả vào trên tai của Tân Hiến Anh, khuôn mặt của nàng cũng bởi vậy càng trở nên ửng đỏ.
- Phu quân.
Sóng mắt Tân Hiến Anh lưu chuyển, thanh âm hơi run rẩy, thân thể cũng trở nên mềm mại, cả người đều dựa ở trên người Lưu Kỳ.
Đã từng hưởng niềm hạnh phúc của hoan lạc, Lưu Kỳ làm sao có thể chịu được, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng, đôi môi lành lạnh nhanh chóng trở nên lửa nóng, ngay tiếp theo thân hình hai người cũng dần dần trở nên khô nóng.
- Ư…
Môi Tân Hiến Anh rên rỉ một tiếng, đầu lưỡi của Lưu Kỳ không trở ngại chút nào thưởng thức nước miếng ngọt ngào, tìm kiếm cái lưỡi đinh hương.
Đột nhiên thân hình hai người khẽ run, động tác của Lưu Kỳ cũng càng lúc càng lớn, lực đạo cánh tay ôm Tân Hiến Anh cũng càng lúc càng lớn, dường như là muốn cùng nàng hòa làm một thể, cánh tay khẽ nâng, một bàn tay Lưu Kỳ đã tiến vào trong quần áo, di chuyển trên làn da bóng loáng của Tân Hiến Anh, nhẹ nhàng vuốt ve.
- Ưm, ưm…..
Lưu Kỳ rốt cục buông ra đôi môi Tân Hiến Anh khiến nàng chỉ có thể thở dốc, cảm giác được hai tay Lưu Kỳ vve vuốt trên làn da của mình, Tân Hiến Anh mặt mày ngậm xuân, hàm răng khẽ cắn đôi môi gắng ngăn không để phát ra bất kỳ thanh âm gì.
Da thịt bóng loáng như tuyết, bụng nhỏ bằng phẳng, khiến đáy lòng Lưu Kỳ tràn đầy lửa nóng. Lưu Kỳ buông đôi môi hôn dần xuống cần cổ thon dài của Tân Hiến Anh, không bao lâu trên cổ trắng nõn như ngọc của nàng đã trải rộng dấu hôn, chẳng biết lúc nào hai tay của Lưu Kỳ đã đặt lên tuyết phong cao ngất của nàng.
- Ưm..
Tân Hiến Anh cả người run lên, rốt cuộc không kìm nổi phát ra rên rỉ rất nhỏ, toàn thân trở nên không có khí lực, yếu đuối ở trong ngực Lưu Kỳ, để mặc Lưu Kỳ ve vuốt trên người mình. Nhưng chính vì tiếng rên rỉ nho nhỏ này càng khiến trong lòng Lưu Kỳ càng thêm khô nóng, tuyết phong mềm mại cùng co dãn ở trong tay Lưu Kỳ biến đổi thành hình dáng khác nhau, theo động tác của Lưu Kỳ, tiếng rên rỉ của Tân Hiến Anh cũng càng lúc càng lớn.
Lưu Kỳ toàn thân càng ngày càng khô nóng, dục hỏa trong lòng khiến lực đạo của hắn càng lúc càng lớn, vuốt ve da thịt bóng loáng, thân thể ngọc ngà trong ngực Lưu Kỳ tùy theo động tác của hắn cũng càng ngày càng nóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận