Tam Quốc Tranh Phong

Chương 628

- Sát!
Sau khi nhìn thấy thi thể của Tào Hồng được đưa đi, Hổ báo kỵ không cố kỵ nữa mà cùng tấn công về phía Triệu Vân.
………….
- Tướng quân, Tào Hồng đã chết rồi.
Trương Cáp và Tào Hồng đang đứng sóng vai trên cổng thành, Pháp Chính thở dài nói.
- Chết trận sa trường cũng coi như là cái chết có ý nghĩa.
Trương Cáp cũng cảm thán nói, tuy nhiên hắn cũng không để tâm nữa, hơn mười năm chinh chiến hắn đã gặp qua không ít tướng lĩnh chết trận nơi xa trường, hiện giờ đã quá quen thuộc.
- Tào Hồng đã chết, sau ngày hôm nay Lương Châu sẽ thuộc về Kinh Châu ta, chủ công có được ba châu phía nam có thể chấn áp man di, có thể uy phục Tôn Sách phía tây, bắc có thể nhòm ngó các châu quận phương bắc, đây là dấu hiệu bá nghiệp sắp thành.
Pháp Chính khẽ mỉm cười, có thể chứng kiến Kinh Châu quật khởi, cũng được cho là ít người biết đến.
- Đúng vậy, chiếm được Lương Châu, miếng ghép cuối cùng của chủ công cũng được bổ sung, chỉ cần vài năm phát triển thì có thể đánh chiếm các chư quận, đợi đến khi đánh bại Tào Tháo, thiên hạ này còn có ai có thể là đối thủ của chủ công.
Trương Cáp gật đầu, tuy Lương Châu là nơi xa xôi nhưng lại thông suốt bốn phương, ngựa sung túc, vừa lúc thích hợp cho Lưu Kỳ mở rộng kỵ binh.
Kinh Châu, Ích Châu, Lương Châu, có thể nói toàn bộ nửa giang sơn phía Tây nam đã rơi vào trong tay của Lưu Kỳ, tuy Tào Tháo đánh bai Viên Thiệu thế lực có tăng nhưng lúc này Kinh Châu lại vây kín chư quận dưới trướng của Tào Tháo, tạo thành một xu thế, đợi đến khi thời cơ chín muồi thì thâu tóm Tào Tháo cũng không phải là không thể.
Sau nửa canh giờ thì trận ác chiến cũng kết thúc, Hổ báo kỵ ngoan cố chống cự cuối cùng cũng bị tiêu diệt.
…………
Kinh Châu.
Trong khoảng thời gian đám người Pháp Chính xuất chinh, Kinh Châu đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lật đất. Tại Tương Dương, Uyển Thanh và vài tòa thành trung tâm, những con đường dài hẹp đều được tu sửa lại.
Vốn đường ở vùng lân cận Tương Dương cũng chỉ vừa cho hai chiếc xe ngựa song song chạy, còn một số con đường ở nơi hẻo lánh khác thì xe ngựa khó có thể đi vào được.
Đường phố sau khi được tu sửa lại có thể cho phép bốn chiếc xe ngựa chạy song song với nhau, những quận huyện hẻo lánh cũng có thể đủ cho hai cỗ xe ngựa chạy song song với nhau.
Toàn bộ quận của Kinh Châu chỉ cần nhìn tùy ý đều có thể thấy được đường xá đang được tu sửa, xây dựng lại đường phố chính là những lão nông nhàn tản và những binh lính đã xuất ngũ.
Những người này cả ngày rảnh rỗi trong nhà, ngoại trừ trồng trọt vài mẫu đất cằn cỗi thì không còn việc gì khác, lúc này được trả thù lao hấp dẫn liền chủ động nhận trách nhiệm tu sửa đường xá.
Đương nhiên những nơi này cũng chỉ là tu sửa lại đường xá, cũng không cần quá sức mệt nhọc.
Phí xây dựng cải tạo đường toàn bộ đều do quan phủ trực tiếp chi trả, mặc dù có rất niều thế gia tài trợ nhưng những thế gia này cũng không thể tham gia quá nhiều vào việc xây dựng cải tạo đường xá.
Cùng lúc đó, dưới sự cai quản của đám người Gia Cát Lượng, Bàng Thống và Từ Thứ, từng chính sách đã được ban hành xuống, toàn bộ Kinh Châu đều được đổi mới hoàn toàn.
Mặc dù không có cải cách quá cứng rắn nhưng cũng không dư thừa.
Sau khi từng chính sách được thực thì đã không còn mấy người chú ý tới vị huyện lệnh Lưu Bị mới được bổ nhiệm này nữa.
Tuy trong lúc Lưu bị nhận chức huyện lệnh đều cần cù chăm chỉ, nhưng gần như tất cả các chính lệnh đều không cần phải thông qua Lưu Bị ban bố, mọi người cũng thản nhiên quên mất Lưu bị đang bị vây ở nơi xa xôi.
- Chủ công, ngày trước Khổng Minh đã truyền tin đến, nam man Mạnh Hoạch đã đại bại, trong vài năm không cần lo lắng sẽ bị Nam Man quấy nhiễu.
Trong phủ đệ Lưu Kỳ, Từ Thứ vẻ mặt vui mừng nói.
- Đúng vậy, mấy ngày trước Nam Man Mạnh Hoạch đã đưa tới hàng thư và hơn mười vạn vàng bạc, hứa hẹn trong vòng năm năm tuyệt không làm địch của chủ công.
Giả Hủ gật đầu đồng ý.
- Mạnh Hoạch thật ra cũng tức thời, tuy vậy lúc này Kinh Châu không rút ra binh lực để đối phó hắn, tạm thời đáp ứng chúng đi.
Lưu Kỳ gật đầu nhìn về phía mấy người nói.
Từ Thứ vẫn phong độ, tao nhã, nhìn qua làm cho người ta cảm thấy thân cận. Hơn nữa Từ Thứ cũng là người đầu tiên đi theo hắn, có thể nói Lưu Kỳ có thành tựu ngày hôm này thì Từ Thứ có công lớn nhất, tuy vậy anh ta cũng không kể công mà kiêu ngạo, ngược lại vẫn luôn là dáng vẻ ôn hòa, tu thân dưỡng tính, ở trong mấy người không ai có thể so sánh được.
Giả Hủ và Bàng Thống mấy năm nay cũng có công lao cao, hiện giờ chức quan của mấy người cũng không cao, có thể giúp sức cho hắn như vậy cũng là vì coi trọng tương lai của hắn.
Tuy mấy chính lệnh gần đây nhìn qua có vẻ dồn dập nhưng hắn lại không thể không làm như thế. Để hoàn thành những chính lệnh này ba người Từ Thứ đã không quản ngày đêm vất cả. Có thể nhanh chóng điều động binh lực, lại có thể tiếp nhận các thế gia dưới trướng, mấy người cũng đã vắt hết ọc, tận lực làm thỏa mãn ích lợi các bên.
Cũng không phải là Lưu Kỳ nóng vội mà không thể không làm như vậy. Hiện giờ tuy khắp nơi đều chinh chiến không ngớt nhưng tình thế ngày càng sáng rõ, thế lực của Tào Tháo và Tôn Sách ngày càng lớn mạnh, mà kinh Châu và hai phe tranh đấu cũng không thể nhanh chóng kết thúc trong một sớm một chiều.
Tuy lúc này Kinh Châu đã chiếm cứ Ích Châu, thậm chí Lương Châu cũng có thể là đã định nhưng so với Tào Tháo thì vẫn chưa đủ, nếu không sớm ổn định cơ sở thì chỉ vài năm sau nhất định sẽ bị Tào Tháo vượt qua.
Đang lúc Lưu Kỳ đang trầm tư thì tiếng bước chân dồn dập vang lên.
- Chủ công, tin chiến thắng từ Lương Châu!
- Mang vào đi.
Lưu Kỳ nói.
- Vâng.
Ngụy Diên cầm thẻ trẻ hưng phấn đi tới.
- Chủ công, đại thắng, Hàn Toại, Mã Đằng đã chết, Hổ báo kỵ toàn quân bị diệt, Tào Hồng bị trảm, toàn bộ Lương Châu đã bị chiếm cứ.
Vừa vào thư phòng Ngụy Diên đã lộ vẻ mặt hưng phấn nói.
- Cái gì?
Mấy người trong thư phòng cùng kinh ngạc, một đám lộ vẻ vui mừng nhìn về phía Ngụy Diên.
Bàng Thống tiến lên phía trước lấy thẻ tre trong tay Ngụy Diên, sau đó lại phá lên cười:
- Ha ha, quả thực như vậy, chủ công đại hỉ.
Nói xong Bàng Thống đưa thẻ tre cho Lưu Kỳ.
Xem hết thẻ tre, Lưu Kỳ cũng vô cùng vui mừng, nguyên bản có thể đánh tan Hổ báo kỵ cũng là hi vọng quá lớn của hắn rồi, không ngờ còn có thể toàn diệt Hổ báo kỵ.
- Tốt, tốt, tốt.
Lưu Kỳ liên tiếp nói ba từ tốt, hiển nhiên là tâm trạng vô cùng tốt, Lương Châu nhập vào Kinh Châu, thế lực của Kinh Châu sẽ lên một bậc thang mới.
Hơn nữa theo như trong thẻ tre nói thì đám người Mã Siêu, Mã Đại cũng quy hàng Kinh Châu, lần xuất chinh này có thể nói là công đức viên mãn.
Thẻ tre truyền tới tay của Từ Thứ, Từ Thứ lại nhíu mày.
- Nguyên Trực, có gì không ổn?
Lưu Kỳ nhìn Từ Thứ, ở đây mọi người đều vui vẻ hưng phấn, duy chỉ có Từ Thứ không có vẻ hứng thú lắm.
- Chủ công, việc này rất không ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận