Tam Quốc Tranh Phong

Chương 401

- Vâng.
Trương Hoành khom người xác nhận, lập tức xoay người nắm bút trên bàn viết, không bao lâu sau một phần mệnh lệnh dã viết xong, Trương Hoành đem thẻ tre giao cho Tôn Sách, Tôn Sách cũng không xem trực tiếp cho người mang đến cho Bộ Chất.
Tôn Sách cũng không ý thức được hành động của mình lại khiến trong lòng Trương Hoành cảm kích không thôi.
- Nếu thủy quân Kinh Châu đã chiếm cứ Sài Tang , Bành Trạch và những nơi khác thì hồ Bà Dương kia đã không thích hợp để huấn luyện thủy quân nữa, truyền lệnh quận Bà Dương, quận Lư Giang, quận Dự Chương phải phòng bị cần thận ven bờ vùng Bà Dương, các thuyền ra vào phải qua kiểm tra nghiêm ngặt, đề phòng thủy quân Kinh Châu tiến vào hồ Bà Dương. Quan trọng là có thể phong tỏa vùng thủy lực từ Bà Dương đến Trường Giang.
Tôn Sách ngẩng đầu lãnh đạm nói.
Hồ Bà Dương kéo dài qua mấy quận, bao quanh mấy quân nếu thủy quân Kinh Châu có ý từ hồ Bà Dương ra vào Giang Đông cũng không phải là chuyện tốt. Chuyện này quan trọng ai cũng không dám qua loa, dù sao hồ Bà Dương cũng thuộc nội dịa của Giang Đông, có ý nghĩa quan trọng với Giang Đông.
Đám người Tôn Sách dừng lại ở Quảng Xương một đêm, sáng sớm hôm sau liền khởi hành rút về Ngô Quận, tuy nhiên Chu Du còn để lại năm vạn binh mã đóng ở Lư Giang để nghỉ ngơi và chỉnh đốn, lương thảo quận Lư Giang lập tức căng thẳng, tuy nhiên không bao lâu sau nhóm lương thảo đầu tiên do Trương Chiêu thu thập đã được đưa đến Lư Giang, khiến cho tình hình của đại quân được hóa giải.
Từ lúc Tôn Sách liên tiếp đưa ra các đạo mệnh lệnh, toàn bộ Giang Đông đều vì vậy mà khẩn trương, chọn lựa nhân tài, huấn luyện binh mã, toàn bộ Giang Đông giống như là một cỗ máy cổ xưa đột nhiên bộc phát, khó có thể tưởng tượng được lực lượng lúc ban đầu của Giang Đông trẩm thấp vì chiến loạn nay lại giống như là bị rót vào một sức sống vô tận.
Toàn bộ Giang Đông cũng bắt đầu phát triển rất mạnh, thế lực từng quận cũng dần dần được nâng cao.
……………………..
Tương Dương , Lưu Kỳ dưới sự trợ giúp của mấy người Tân Hiến Anh rốt cuộc dọn dẹp Kinh Châu lại một lần, các chư quận của Kinh Châu dưới sự thống trị của Lưu Biểu hết sức rời rạc, mà lúc này Lưu Kỳ lại muốn lãnh đạo Kinh Châu hướng ra bên ngoài để khuếch trương thế lực thì nhất định phải thay đổi cục diện này.
Thống nhất chính lệnh, tăng cường khống chế các quận, đặc biệt là khống chế binh mã các quận. Lần trước Lưu Kỳ tiêu diệt các thế gia ở Kinh Châu, trong đó không thiếu gì những người có chức vụ cao, vì vậy có rất nhiều chức vụ trống ở Kinh Châu, lần này nhiều chức vụ trống như vậy muốn giải quyết hết ngay căn bản không có khả năng.
Tuy nhiên cũng may là mấy năm nay Kinh Châu văn phong chính thịnh, nhân tài đông đúc, tuy những người này kém xa đám người Gia Cát Lượng nhưng cũng đủ để bù lại lầng quan viên thấp nhất.
Mà mấy ngày này Lưu Kỳ không chỉ đơn giản tuyển chọn những người này mà còn sai người đo đạc đất đai của Kinh Châu, nhân khẩu cũng được thống kê lại, những số liệu này tuy chỉ là ước lượng nhưng Lưu Kỳ cũng có một chút ấn tượng, đợi sau khi hắn nắm toàn bộ Kinh Châu trong tay mới thống kê lại cũng không muộn.
Lúc tin thắng trận từ Giang Hạ truyền về, Lưu Kỳ đang cùng Cổ Hủ thảo luận nên viết tấu sớ mang đến Hứa Đô như thế nào, chưa nói đến Lưu Biểu phân tấu, chính chuyện xảy ra tại Kinh Châu mấy ngày nay, Lưu Kỳ cũng muốn tấu lên Hứa Đô, không chỉ cho Tào Tháo thêm phiền toái mà quan trọng hơn là tỏ thái độ với Thiên Tử, chính là Kinh Châu không sợ bất cứ kẻ nào khiêu chiến, cho dù là Tào Tháo cũng không, chỉ có khiến thiên hạ chư hầu ý thức được Kinh Châu khó chơi thì thiên hạ chư hầu mới không tìm Kinh Châu gây thêm phiền phức.
Đang xem tấu của Gia Cát Lượng, Lưu Kỳ sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng được, ban đầu hắn nghĩ Gia Cát Lượng nếu có thể đả thương binh mã Giang Đông sau đó chạy về Giang Đông cũng dã là tốt lắm rồi, không ngờ Gia Cát Lượng ác như vậy.
Chưa nói đến thiêu hủy lương thảo của mười vạn đại quân Giang Đông, chỉ một chiếm lĩnh Sài Tang, Bành Trạch, Hộ KHẩu và những nơi khác cũng là đại thắng rồi, chớ nói chi là đánh tan hai vạn thủy quân của Giang Đông, chiếm giết đại tướng Lăng Thao, đánh tan ba vạn đại quân ngăn cản phía sau khiến đại tướng Giang Đông Thái Sử Từ chưa biết sống chết, tin chiến thắng liên tiếp này khiến cho Lưu Kỳ cảm thấy ngẩn ngơ, Giang Đông trải qua lần bị thương nặng này chỉ sợ trong thời gian ngắn rất khó có thể chỉnh đốn và hồi phục được.
Sài Tang là một cái đinh mà Giang Đông cắm ở Kinh Châu, chỉ cần Giang Đông chiếm lĩnh Sài Tang, bất cứ lúc nào Giang Đông cũng có thể phát động công kích, mà Kinh Châu lại không thể phái ra binh mã phòng bị, chỉ thiếu cẩn thận một chút sẽ làm cho binh bại, mấy năm nay Giang Đông nhiều lần công kích Kinh Châu đều là phát động công kích từ Sài Tang.
Hiện giờ Gia Cát Lượng không chỉ đem cái u ác tính đó rút đi mà còn gậy ông đập lưng ông, xếp vào một cái đinh trong nội địa Giang Đông, khiến cho Giang Đông đau đầu, nếu tương lại Lưu Kỳ thật sự công chiếm Giang Đông, Bành Trạch, Sài Tang và những nơi khác chính là điểm để đột phá phòng ngự của Giang Đông.
Hơn nữa hồ Bà Dương không chỉ là nơi trọng yếu để huấn luyện thủy quân của Giang Đông mà ven bờ hồ Bà Dương là nguồn nước trọng yếu cho dân chúng sinh tồn, Hiện giờ Sài Tang, Bành Trạch và những nơi khác rơi vào tay Kinh Châu, chẳng khác nào chặt đứt một tay của Giang Đông, phải biết rằng tìm khắp toàn bộ Giang Đông chỉ sợ cũng không tìm ra nơi nào thích hợp để huấn luyện thủy quân hơn Hồ Bà Dương.
Hơn nữa lần này tổng cộng đánh tan năm vạn binh mã Giang Đông, trong đó có hai vạn thủy quân, ba vạn bộ binh, còn bắt được hai vạn sĩ tốt Giang Đông, tồn thất này đối với bất kỳ một chư hầu nào cũng khó có thể thừa nhận, Giang Đông tổn thất nhều binh mã như vậy trong thời gian ngắn khó có thể làm gì.
- Chủ công.
Giả Hủ ngoài chửa chạy tới khom người nói.
- Vào đi.
Lưu Kỳ trấn tĩnh lại quát.
- Bái kiến chủ công, Nghe nói Giang Hạ có tin chiến thắng truyền đến, không biết là tin chiến thắng gì?
Thời gian gần đây Giả Hủ cùng Lưu Kỳ cũng dần dần quen thuộc nên không gò bó như lúc đầu.
- Ha ha, Văn Hòa mời xem.
Nói xong Lưu Kỳ tươi cười đem thẻ tre trong tay đưa cho Giả Hủ.
Giả Hủ thấy Lưu Kỳ cao hứng như vậy, thầm đoán nội dung chiến thắng trên thẻ tre, có thể làm cho Lưu Kỳ cao hứng như thế tình hình Giang Hạ chỉ sợ vượt xa tưởng tượng của hắn.
Tiếp nhận thẻ tre, cả người Giả Hủ sững sờ, trên thẻ tre nói rất đơn giản, chỉ là nói thành quả lần này, nhưng chỉ những thành quả này khiến trong lòng Giả Hủ trực nhảy.
- Đánh tan hai vạn thủy quân Giang Đông, cắt đứt đường lui, đánh trọng thương đại tướng Thái Sử Từ của Giang Đông khiến hắn rơi xuống sông, ba vạn binh mã Giang Đông chỉ còn lại năm ngàn người chạy trốn quay về được, bắt được hai vạn sĩ tốt Giang Đông, mấy trăm chiến thuyền hạm, thu được vô số khôi giáp binh khí …
Trên thẻ tre nói qua thu hoạch phong phú, Giả Hủ cầm thẻ tre lâu lâu không nói gì, nội dung trên thẻ tre khiến hắn thật sự kinh ngạc, vơi suy đoán của hắn, với thực lực của Kinh Châu thì đánh lui binh mã Giang Đông cũng là cực hạn, không ngờ Kinh Châu lại thắng lớn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận