Tam Quốc Tranh Phong

Chương 600

Mà ngay cả mấy người đi theo Tự Thụ tới tham gia khảo hạch cũng đều thông qua được ba vòng khảo hạch đầu tiên. Ngoại trừ ba người là Trần Quần, Quách Viện và Nghiêm Kính khiến mọi người chú ý thì những người khác đa phần là dừng trước cửa thứ năm.
Trần Lâm hành văn rất sắc bén, lần này lại khiến cho mọi người càng hiểu rõ, tuy trước đó lối hành văn của hắn đã làm cho mọi người biết đến hắn nhưng biểu hiện lần này lại càng khiến mấy người choáng váng.
Thậm chí Giả Hủ còn góp lời với Lưu Kỳ, để Trần Lâm đảm nhiệm chức phụ tá cho Lưu Kỳ, có thể khởi thảo công văn mệnh lệnh của Lưu Kỳ.
Mà sự dũng mãnh của Quách Viện cũng khiến cho mọi người kinh ngạc. Theo như tin tức mà Triệu Vân truyền tới, Quách Viện dũng mãnh không thua Chu Thương và Dương Linh, tuy không thể làm tướng một chi quân nhưng có thể đảm nhiệm chức hộ vệ hoặc tướng lĩnh xung phong.
Binh mã dưới trướng Chu Thương lúc này đã mở rộng ra tới một vạn người, một vạn người này đều có lực cánh tay kinh người, mỗi người đều cầm trong tay lang nha bổng, uy lực kinh người. Tuy nhiên đến lúc này còn chưa tham gia chiến đấu, Quách Viện vừa lúc có thể đảm nhiệm chức phó tướng hiệp trợ Chu Thương thống lĩnh một vạn binh mã này.
Về phần Dương Linh, Lưu Kỳ cũng tính để Dương Linh tới chỗ Lưu Bàn, Phong Thỉ doanh của Lưu Bàn cũng được mở rộng đến ba ngàn người, ba ngàn người này đều là lão binh trăm trận không chết, không hề sợ chết, cho dù bọn họ đối mặt với ba trăm ngàn đại quân cũng không hề sợ hãi hoặc lùi bước.
Khác với Chu Thương, Lưu Kỳ không hi vọng Lưu Bàn chỉ biết xung phong liều chết, hắn hi vọng Lưu Bàn có thể độc dẫn dẫn đại quân tác chiến mà không phải là chỉ biết nghe theo chỉ huy, là một tướng lĩnh trí mưu.
Phái Dương Linh tới bên Lưu Bàn, một mặt là bảo vệ Lưu Bàn, mặt khác là muốn Lưu Bàn có nhiều thời gian để tự học hỏi.
- Chủ công, Công Dữ tiên sinh và Trương tướng quân đã qua ải thứ năm.
- Ồ, ta có chút chờ mong.
Lưu Kỳ mở mắt ra mỉm cười, qua ải thứ sáu sẽ tới ải thứ bảy, hắn ra đề này tuy nhìn như đơn giản nhưng lại cần ánh mắt chuẩn xác cùng với sự quyết đoán, chỉ cần là người có đầu óc thì nhất định sẽ do dự, thậm chí người càng thông hiểu binh pháp trí mưu lại càng không thể ra quyết định, nhưng chính bởi vì như vậy mới có thể khảo nghiệm được sự quyết đoán của một người.
Cùng lúc đó, mọi người chờ bên ngoài Chiêu Hiền Quán cũng biết được tin tức Tự Thụ và Trương Cáp đã thông qua ải thứ năm.
Lúc này mọi người không còn chú ý tới những người khác mà chỉ tập trung trên người Tự Thụ và Trương Cáp.
- Tự Thụ này không hổ là mưu sĩ nổi danh dưới trướng Viên Thiệu, trong thời gian ngắn như thế mà thông qua năm vòng khảo hạch, cửa ải thứ sáu không nhất định sẽ làm khó hắn được.
- Đúng vậy, khảo hạch trong Chiêu Hiền Quán rất khó, Kinh Châu ta vượt qua cửa ải thứ năm cũng không có mấy người, mấy tháng qua tổng cộng lại không hết mười ngón tay, không ngờ hôm nay chỉ trong một ngày mà có tận hai vị.
Tin tức Tự Thụ và Trương Cáp thông qua cửa ải thứ năm được truyền đi nhanh chóng.
- Năm cửa ải đầu thật ra đối với hai người không là gì, không biết hai người này có thông qua hai của ải cuối cùng hay không, nghe nói đề mục cửa ải cuối cùng là do chủ công tự ra đề, đến nay còn chưa ai nhìn thấy, ta thật sự rất hiếu kỳ.
Hoàng Thừa Ngạn híp mắt, trên mặt mang theo ý cười nói.
- Không riêng mình ngươi, những người tới nay hôm nay đều hết sức tò mò, chủ công có suy nghĩ không giống người bình thường, không ít người muốn xem lần này chủ công lại có ý nghĩ cổ quái gì trong đầu.
Bàng Đức Công lắc đầu nói.
Hôm này toàn bộ Tương Dương đều chú ý ở đây, mặc dù không đích thân tới nhưng cũng ở trong nhà lẳng lặng chờ đợi tin tức ở đây, một mặt là chú ý tới đám người Tự Thụ, nhưng quan trọng nhất là cửa ải cuối cùng của Lưu Kỳ.
Tư Mã Huy cũng lộ ra sự đồng cảm.
Trong lúc vô ý Giả Hủ và Từ Thứ đã để lộ ra tin tức, cửa ải cuối cùng này đúng là có chút khó khăn.
Bên trong một căn phòng của Chiêu Hiền Quán, Tự Thụ cau mày xem tấm vải bố trước mặt, trên vải bố lần lượt hiện ra núi rừng cùng từng tòa thành trì, bản đồ này rõ ràng là một bản đồ hành quân.
Bên cạnh có có một thư tín, trên tư tín là những tin tức giống như là điệp báo.
Trong phòng yên tĩnh không một tiếng động, nhưng Tự Thụ như cảm nhận được vạn mã lao nhanh trên chiến trường, trên trán mơ hồ có vài giọt mồ hôi.
Lưu Kỳ ra đề mục rất đơn giản, tiến công hay là lui về phía sau? Hai người chỉ được lựa chọn một thứ, nhìn như cực kỳ đơn giản nhưng lại làm khó hắn.
Tấn công thì sợ hãi sẽ trúng mai phục, không tiến công lại sợ bỏ qua cơ hội, lúc này Tự Thụ lại hận mình không thông hiểu binh pháp, nếu vậy nói không chừng còn có thể quyết tâm lựa chọn, nhưng lúc này hắn không chỉ có hiểu binh pháp mà còn cực kỳ quen thuộc, thậm chí còn sống học sống dùng.
Nhưng càng tinh thông binh pháp lại càng không dám ra quyết định.
Ở một bên gian phòng yên tĩnh khác, Trương Cáp cũng nhận được bản đồ cùng thư tín giống Tự Thụ y đúc.
- Chủ công, Tự Thụ và Trương Cáp đã đang tiến hành cửa ải cuối cùng.
Mấy người đều chấn động, tràn ngập mong chờ nhìn về phía ngoài cửa, mấy người đều biết đề mục cửa ải cuối cùng, cũng biết nếu nhanh thì trong khoảnh khắc là có thể đưa ra lựa chọn nhưng nếu chậm thì một ngày thời gian cũng chưa chắc có thể quyết định.
Tuy nhiên trong khảo hạch cửa ải cuối cùng lại có một hạn chế, là phải trong nửa canh giờ đưa ra sự lựa chọn.
Mà ngay cả Lưu Kỳ đang nhắm mắt lại lúc này cũng mở mắt nhìn ra ngoài cửa, đề mục cửa ải cuối cùng là do hắn ra đề, thực sự không phải là đề mục khó gì.
Thành trống không, ở ngoại lựa chọn công hay là không công, tiến công thì sẽ dễ dàng trúng mai phục, nhưng nếu lui lại sẽ dễ dàng trúng kế của đối phương, bất kể là lựa chọn nào cũng cần ánh mắt chuẩn xác.
Trên thực tế ngay cả Lưu Kỳ cũng không biết đáp án rốt cuộc là cái gì, đáp án không có lời giải, cũng không ai biết trong thành có mai phục hay không.
- Chủ công, đã hết nửa canh giờ.
Giả Hủ mở miệng nói.
- À.
Lưu Kỳ mở mắt nhìn ra ngoài cửa, thấy Từ Thứ đang cầm hai thẻ tre đi tới.
Đưa thẻ tre tới trước mặt Lưu Kỳ, Từ Thứ khom người nói:
- Chủ công, đây là lựa chọn của hai người.
- Ừ.
Lưu Kỳ gật đầu cầm lấy một thẻ tre, thấy trên thẻ tre chỉ ghi một chữ công, trừ chữ đó ra không có một chữ nào khác.
Ngay sau đó Lưu Kỳ mở ra một thẻ tre khác, rõ ràng cũng có một chữ công tuy nhiên phía trước lại có thêm vài chữ” xem xét kỹ rồi công”
Thấy rõ chữ trên thẻ tre viết, mấy người nhìn về phía Lưu Kỳ, đợi đáp án của Lưu Kỳ, rốt cuộc tiến công hay là lui về phía sau, mấy người đã vài phần hiểu rõ.
Nhìn thấy chữ viết trên thẻ tre, mấy người Giả Hủ cũng đoán được đáp án cuối cùng, nhưng vẫn chờ mong nhìn Lưu Kỳ.
- Xem xét kỹ rồi công, xem xét kỹ rồi lui lại. Công Dữ đáp đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận