Tam Quốc Tranh Phong

Chương 465

- Chủ công có việc gì xin cứ phân phó, gia tộc Trần thị tất sẽ dốc sức vì chủ công.
Trong lòng Trần Hiên hơi dao động chắp tay nói. Lúc này y đã mơ hồ nhìn ra, Lưu Kỳ tìm y hẳn là nhìn trúng tài năng của y.
- Không cần gia tộc Trần thị ngươi cùng gia tộc Triệu thị làm gì cả. Chỉ cần hai ngươi là được. Bây giờ phủ kho Kinh Châu đầy đủ, nhưng hẳn các ngươi biết tình thế thiên hạ hiện nay, ta muốn lương thảo Kinh Châu có thể bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu chống đỡ cho mười vạn đại quân liên tục ba năm chinh chiến. Phủ kho của Kinh Châu sẽ do các ngươi xoay vòng, nhưng trong vòng nửa năm ta muốn các ngươi dùng một số thứ đó để đổi về đầy đủ lương thảo cho đại quân, đồng thời còn muốn đem những thứ đã đổi xoay vòng chuyển trả lại phủ kho. Hai ngươi có làm được không?
Lưu Kỳ nhìn hai người chăm chú. Hắn hiểu rõ tình huống của Kinh Châu hiện giờ, tuy rằng nhìn phủ kho dồi dào, nhưng một khi xuất binh tấn công Hán Trung, Ích châu, Kinh Châu trong thời gian ngắn phủ kho sẽ bị dùng hết, mà trưng thuế phú từ bách tính cũng chỉ như muối bỏ biển mà thôi.
Trần Hiên nhíu chặt hai hàng lông mày, y hiểu ý tứ của Lưu Kỳ, chính là đem Kim Ngân tài bảo, dụng cụ binh khí trong phủ kho Kinh Châu lấy ra để kiếm tiền, mà tiền kiếm được lại phải lấy gì đó để đổi lại, thậm chí còn đổi về thứ càng tốt hơn nhập vào phủ kho, tiền còn dư thì lại tiếp tục sử dụng để kiếm tiền.
Nói trắng ra chính là Lưu Kỳ muốn bọn họ kiếm lương bổng lương thảo thậm chí là binh khí ngựa cho Kinh Châu.
Trần Hiên tuy rằng vẫn có thể duy trì thái độ bình tĩnh, nhưng trong lòng thì trào lên từng cơn sóng. Chuyện này tuy rằng khó đối với gia tộc Trần thị nhưng đó là một cơ hội, một cơ hội vùng lên. Chỉ cần có thể giúp Lưu Kỳ làm tốt chuyện này, vậy thì gia tộc Trần thị sẽ quật khởi ngay trong tầm tay, thậm chí có khả năng trong thời gian ngắn thu lại khoảng cách với các gia tộc lớn như Hoàng thị, Bàng thị…
Trần Hiên nhìn ra Triệu Kỳ cũng nhìn ra. Lúc này y đã hiểu vì sao Lưu Kỳ lại nhắm vào gia tộc Triệu thị rồi. Giờ lấy tình thế gia tộc Triệu thị ở Kinh Châu, ngoại trừ đồng ý với Lưu Kỳ thi không có con đường thứ hai để đi.
Y đã không có tư cách từ chối Lưu Kỳ.
- Nguyện phân ưu cho chủ công.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự nóng bỏng trong mắt đối phương. Có lẽ từ hôm nay trở đi hai người từ đối thủ cạnh tranh đã trở thành đồng bạn hợp tác rồi.
- Được, ta sẽ để người đem tư liệu kho phủ tới cho các ngươi. Hy vọng mấy ngày tới hai ngươi có thể đưa ra một kết quả thương nghị. Nếu như các ngươi cảm thấy không thích hợp, vậy các ngươi có thể từng người điều động một nửa tài vật trong phủ kho.
Đối với thái độ của hai người Lưu Kỳ cũng không bất ngờ. Hắn quan tâm chính là hai người này có thể đồng ý hợp tác hay không, hắn hi vọng hai người cạnh tranh, nhưng cũng phải chờ sau khi phát triển mới được.
- Vâng.
Hai người chắp tay nói.
- Các ngươi lui ra đi, hi vọng vài ngày sau sẽ cho ta một câu trả lời chắc chắn.
Lưu Kỳ nhìn hai người nói.
- Vâng.
- Chủ Công, ngài để hai người này được vận dụng phủ kho ư, có phải cho họ quyền lực quá lớn không?
Gia Cát Lượng từ sau bức bình phong đi ra, lo lắng nói.
- Không làm như vậy, mấy tháng sau đại quân chinh phạt Hán Trung chỉ sợ cũng không có bao nhiêu lương thực đâu. Đây là điệp báo mấy ngày trước Triệu Luy truyền về, ngươi xem một chút đi.
Lưu Kỳ đem thẻ tre trên bàn sách đưa cho Gia Cát Lượng.
Gia Cát Lượng tiếp nhận điệp báo mở ra xem, ngay sau đó sắc mặt biến đổi, nhìn Lưu Kỳ:
- Chủ Công, chuyện này…
- Không có gì kinh ngạc cả, thế gia mỗi triều mỗi đại đều sẽ chiếm đoạt thổ địa, khai man, báo cáo láo điền sản, ẩn giấu gia nô. Kinh Châu đã xem như là tốt hơn đó.
Nói xong Lưu Kỳ lắc lắc đầu nói:
- Kinh Châu hơn mười năm qua khá an bình, không có chiến sự, cũng không có thiên tai, bởi vậy trong nhà bách tính cũng nhiều lương thực dư thừa, dù là thổ địa bị thôn tính nghiêm trọng cũng không ảnh hưởng đến sinh hoạt của bách tính. Mà Kinh Châu cũng bởi vì vậy mà trong kho phủ phong phú, kho lúa dồi dào. Thế nhưng nếu Kinh Châu muốn mở rộng thế lực, chỉ dựa vào những thứ này hiển nhiên không đủ chỉ có trước tiên giải quyết vấn đề lương thảo mới có thể bắt tay xử lý vấn đề thôn tính đất đai này.
Nói xong Lưu Kỳ cũng liên tục cười khổ. Những thế gia này không chỉ thôn tính thổ địa, mà toàn bộ thế gia Kinh Châu cũng đều tham dự trong đó, dù là các đại tộc như Hoàng thị, Bàng thị cũng đều có tham dự, có điều hành động của họ chỉ là ăn khớp với thủ đoạn của thế gia mà thôi. Từ điểm trên, tất cả thế gia Kinh Châu cũng sẽ không đứng về phía hắn, bởi vậy chỉ có thể trong tình huống không còn nỗi lo hậu phương mới có thể đổi lấy sự ủng hộ của mấy gia tộc lớn như Hoàng thị, Bàng thị.
- Vẫn là Chủ Công cân nhắc chu toàn.
Dính đến lợi ích của toàn bộ thế gia, Gia Cát Lượng cũng không có bất luận biện pháp gì, lần này mấy đại tộc như Hoàng thị trợ giúp Lưu Kỳ, dầu gì cũng không thể lập tức trở mặt được.
Trên thẻ tre, tuy rằng chỉ ghi chép tình huống thế gia chiếm đoạt thổ địa tại một quận Quế Dương, nhưng toàn bộ bên trong quận không có thế gia nào là không tham gia, thật sự khiến cho y hoảng sợ.
- Văn Sính và Vương Uy đã bàn giao sự vụ trong quân thỏa đáng chưa?
Lưu Kỳ nhíu nhíu mày. Văn Sính cùng Vương Uy rời khỏi Phi Long quân, Phi Hổ quân, không biết trong hai quân đó sẽ hỗn loạn như nào.
- Chủ Công, hai vị Tướng quân hôm qua mới truyền lại tin tức, nói tình huống Giang Hạ đã xử lý gần xong rồi, mà 10 ngàn Phi Hổ quân cũng đã lục tục từ Giang Đông rút về, đổi lại binh mã Giang Hạ rồi. Phi Long quân đóng tại Sài Tang để phòng ngừa bất trắc. Chỉ là hai vị Tướng quân muốn trở lại Kinh Châu e rằng còn cần chút thời gian.
Gia Cát Lượng lắc lắc đầu nói. Việc của Phi Long quân Phi Hổ quân thật sự là quá nhiều, mà ngoài Văn Sính cùng Vương Uy còn có ai có thể trấn áp hai chi binh mã này đây.
- Để Sĩ Nguyên đi Giang Hạ thống lĩnh Phi Long quân, phòng ngừa Giang Đông có động tác gì đó, mặt khác để binh mã bên trong các quận chuẩn bị kỹ càng, một khi Văn Sính cùng Vương Uy quay về lập tức lựa chọn binh mã. Hai chi binh mã này giao cho Hoàng Trung cùng Tử Long thống lĩnh đi. Để hai người họ đến trong quân cùng Văn Sính Vương Uy huấn luyện sĩ tốt, đợi quen thuộc rồi thì mới để Vương Uy cùng Văn Sính trở về trong quân.
Lưu Kỳ suy nghĩ một chút. Tương Dương lúc này cũng chỉ có Hoàng Trung cùng Triệu Vân. Ngụy Duyên vừa được bổ nhiệm làm Thái Thú Nam Dương, hiện tại rút lại cũng không thích hợp.
- Vâng.
- Bản đồ Hán Trung thế nào rồi? Ích Châu có tin tức gì truyền về không?
Nghĩ đến mấy tháng sau sẽ tấn công Hán Trung, mà Hán Trung vẫn chưa có trong tay, Lưu Kỳ không khỏi có chút buồn bực.
- Ích châu truyền về tin tức nói, ngày Chủ Công xuất chinh bản đồ nhất định sẽ đưa đến tay chủ công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận