Tam Quốc Tranh Phong

Chương 462

Tộc trưởng gia tộc Mã thị nhíu mày nói. Ông ta vừa dứt lời thì mấy tộc trưởng gia tộc khác cũng gật đầu tán thành. Chuyện này can hệ trọng đại chỉ cần sơ sẩy là tộc huỷ nhân vong, nếu không mọi người đừng đối kháng với Đại công tử nữa.
- Mã tộc trưởng nói rất đúng. Trong phủ đệ đại công tử đã phát sinh chuyện gì, còn cần Vương tộc trưởng nói rõ hơn một chút.
- Đúng đấy, nếu Đại công tử thật sự động thủ với thế gia Kinh Châu chúng ta, vậy những đại tộc như Bàng thị sẽ thờ ơ ư?
- Chư vị, lúc này không phải thời điểm nội chiến, việc phát sinh trước cửa phủ Đại công tử, tuy các vị không rõ tình huống cụ thể, nhưng hẳn cũng đã biết đại khái, Vương tộc trưởng đại diện chúng ta tiến đến chờ gặp Đại công tử ở bên ngoài cửa khoảng một canh giờ, điểm này chứng minh cái gì, chư vị nên biết đúng không? Mặc dù Vương tộc trưởng có sai, nhưng phạt nặng như thế, Đại công tử có nghĩ đến cảm thụ của thế gia chúng ta không?
Triệu tộc trưởng đứng bật dậy nói lớn, lúc này những người này không nghĩ đoàn kết bảo vệ nhau mà lại vẫn gây loạn nội bộ, thật sự là đáng giận.
Trên đại sảnh yên tĩnh lại, mọi người tuy không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng Vương Lan đại diện cho họ đến gặp Lưu Kỳ, họ dĩ nhiên sẽ phái người để ý, Vương Lan ở ngoài cửa đợi thời gian dài như vậy bọn họ đều biết quá rõ.
- Việc này ngươi thấy thế nào?
Trong phủ Châu Mục Tân Bì căng thẳng hỏi Lưu Biểu. Ông vừa nhận được tin tức lập tức tới đây, hy vọng Lưu Biểu không quyết định lỗ mãng. Tuy Lưu Biểu nhường lại vị trí Kinh Châu Mục, nhưng uy vọng ở Kinh Châu không ai bằng, nếu ông đứng ra nói một câu tình cảnh của Lưu Kỳ sẽ có chút bất ổn ngay.
- Ha hả, ngươi cũng gấp đến thế à.
Lưu Biểu cười cười. Tân Bì từ sau khi gả con gái cho Lưu Kỳ thì tâm tư đã hoàn toàn đặt lên trên người Lưu Kỳ, Tân Bì vội vàng đến là ông thấy ngay mục đích của Tân Bì.
- Rốt cuộc ngươi biết gì mà ta không biết, nếu không sẽ không bình tĩnh như thế.
Tân Bì kinh ngạch sau đó bừng tỉnh ngộ, hẳn trong lòng Lưu Biểu đã có quyết định rồi.
- Thế gia Kinh Châu chính là muốn xem thái độ của mấy gia tộc như Bàng thị, Hoàng thị, Tư Mã thị, hiện tại mấy gia tộc này vẫn chưa tỏ thái độ hiển nhiên đã có ăn ý với nhau rồi. Gia tộc Vương thị làm ầm ĩ ở Tương Dương như thế, ngươi nói đại tộc như Bàng thị sao có thể để hắn ta dễ dàng rời khỏi Tương Dương?
Lưu Biểu lắc đầu. Trong thế lực của Bàng thị và vài gia tộc lớn ở Tương Dương, Vương thị này ở Tương Dương liên kết với các thế gia Kinh Châu mưu toan gia tăng ảnh hưởng của gia tộc Vương thị, nhưng không được Bàng thị và vài gia tộc lớn thông qua. Mấy năm nay, những đại tộc này đều khiêm tốn, nhưng cũng sẽ không trơ mắt nhìn gia tộc Vương thị gây loạn như thế.
- Ý ngươi là…
Tân Bì giật mình. Từ vài ngày trước thánh chỉ đến cho đến nửa tháng nay, những đại tộc này không ngờ lại hết sức bình thản, nếu thật sự Lưu Kỳ động thủ với thế gia Kinh Châu, mấy đại tộc như Bàng thị quyết không bình thản như thế.
- Ừ.
Lưu Biểu gật gật đầu. Dù sao Tân Bì cũng vừa tới Kinh Châu, nên vẫn chưa hiểu rõ hết về thế gia Kinh Châu. Thế gia đứng đầu Kinh Châu đều ở Tương Dương, mà Tương Dương lại là nơi tập trung quyền lực nhất Kinh Châu, tại đây thế gia kiềm chế lẫn nhau và có Lưu Biểu trấn áp, những thế gia này cũng không dám có hành động quá mức, đôi bên đã tạo thành ăn ý từ sớm.
Loại ăn ý này sao chỉ có một gia tộc Vương thị một sớm một chiều là có thể phá vỡ được. Hơn nữa chính vì loại ăn ý này mà những thế gia kia mới bình yên phát triển, không xung đột với Lưu Biểu. Gia tộc Vương thị muốn phá vỡ loại ăn ý này, những thế gia kia sao có thể cho phép y tồn tại. Nếu không phải trước đó Lưu Kỳ quả quyết sẽ không dễ dàng loại trừ gia tộc Thái thị, phương diện này sao không có các thế gia kia phối hợp chứ.
- Cút ngay.
Lúc hai người đang nói chuyện, một tiếng quát vang lên, khiến hai người đều nhíu mày. Nơi đây là phủ Châu Mục ai dám lớn tiếng, tuy nhiên trong nháy mắt Tân Bì đã hiểu, quay sang Lưu Biểu, ông đã nhận ra tiếng ngoài cửa là ai rồi.
Sắc mặt Lưu Biểu trầm xuống, Thái phu nhân đến tìm ông hẳn là vì chuyện của Lưu Kỳ. Mệnh lệnh của Lưu Kỳ vừa mới truyền xuống, Thái phu nhân đã khẩn cấp chạy tới, dụng ý không nói đã rõ.
Hai người đang suy nghĩ, Thái phu nhân đã hấp tấp đi đến, lát sau đã đến trước mặt Lưu Biểu. Nhìn thấy Tân Bì cũng ở trong này, trong mắt Thái phu nhân loé lên tia kinh ngạc rồi biến mất, lập tức nhìn Lưu Biểu:
- Ông cũng đã biết đứa con quý hoá của ông hôm qua đã làm chuyện gì đúng không?
Ở trước mặt Lưu Biểu Thái phu nhân cũng không dám quá nhục mạ Lưu Kỳ.
- Ồ, nó đã làm chuyện gì?
Lưu Biểu cụp mắt, làm như không hiểu câu chất vấn của Thái phu nhân.
- Hôm nay nó hạ lệnh xử trí một thế gia Kinh Châu, phía sau những thế gia này còn có nhiều thế gia tại các quận Kinh Châu ủng hộ, cũng không giống như mấy thế gia tép riu mà lần trước nó tuỳ tiện diệt trừ có thể sánh bằng.
Thái phu nhân ban đầu vui sướng khi người gặp họa, nhưng câu sau thì hận nghiến răng nghiến lợi. Lần trước đại bộ phận thế gia bị diệt trừ đều là những thế gia nhỏ bé không có thực quyền, mười mấy thế gia cũng chỉ có vài thế gia có thế lực lớn có liên quan đến gia tộc Thái thị của bà thôi.
- Chuyện này ta đã biết rồi, nếu bà tới để nói chuyện này, vậy bà có thể đi về được rồi.
Lưu Biểu âm trầm sắc mặt thanh âm không có bất kỳ cảm xúc gì.
Mà trong mắt Tân Bì không khỏi lộ ra vài tia thương hại. Thái phu nhân quá đáng thương, hẳn muốn mượn chuyện này là có thể lật đổ Lưu Kỳ.
- Ông…
Thái phu nhân ngẩn ra vẻ mặt giận giữ với Lưu Biểu. Theo bà hành động của Lưu Biểu rõ ràng là cố ý bao che Lưu Kỳ, chuyện này Lưu Biểu rõ ràng là đã đã biết nhưng vẫn giả bộ không thèm để ý, quả là đáng giận.
- Ông định bao che cho tên súc sinh kia đúng không, tôi đã biết ông sẽ làm như thế. Bao năm nay ông vẫn luôn bao che ủng hộ cho nó, không ngờ ngay cả Kinh Châu này ông cũng không muốn.
Thái phu nhân rốt cuộc không áp chế được lửa giận trong lòng, nửa, vẻ mặt điên cuồng.
Nghe vậy Lưu Biểu lắc đầu trên mặt tràn đầy thất vọng, cũng không muốn tranh cãi với Thái phu nhân nữa bèn chỉ bảo người hầu đưa Thái phu nhân trở về, chợt nghe tiếng bước chân dồn dập vang lên, khiến Lưu Biểu không khỏi sửng sốt, Châu Mục phủ hôm nay quả nhiên là náo nhiệt.
Tuy nhiên ngay sau đó sắc mặt của Lưu Biểu đã trở nên cực kỳ âm trầm, thấy Lưu Tông đang mặc cẩm phục vừa đến ngoài cửa.
Lưu Tông bước nhanh tới trước mặt Lưu Biểu, nhìn thấy Thái phu nhân thì kinh ngạc:
- Sao mẫu thân cũng ở đây?
- Con cũng là vì việc mấy thế gia kia à?
Lưu Biểu hỏi Lưu Tông. Thái phu nhân đứng ra còn nằm trong dự liệu của ông, nhưng Lưu Tông đột nhiên chạy tới thật sự là khiến ông kinh ngạc.
Nghe được câu hỏi của Lưu Biểu, Lưu Tông mới bừng tỉnh ngộ hỏi Lưu Biểu:
Bạn cần đăng nhập để bình luận