Tam Quốc Tranh Phong

Chương 478

Tuy rằng không biết vì sao Lưu Kỳ không cho Bàng Thống theo quân ra trận, nhưng Tưởng Uyển vốn biết rõ chiến sự, có thể trợ giúp Lưu Kỳ trốn thoát lúc nguy nan.
- Ừ, lần này ngươi đi Ích Châu phải tìm hiểu rõ ràng các cứ điểm quan trọng, còn phải định ra lộ tuyến đánh chiếm Ích Châu. Nếu đánh chiếm Hán Trung thuận lợi, thì lập tức đánh chiếm Ích Châu. Ký Châu có Nguyên Trực, Tào Tháo cùng Viên Thiệu muốn sớm một chút chấm dứt trận chiến này cũng khó khăn.
Sở dĩ Gia Cát Lượng đồng ý để Lưu Kỳ dẫn dắt binh mã từ Thượng Dung đánh chiếm Hán Trung cũng là vì việc này, nếu không Gia Cát Lượng kiên quyết sẽ không để cho hắn theo thế lực của Tào Tháo tấn công Hán Trung. Phải biết rằng ở Thượng Dung Tào Tháo có hai viên Đại tướng trấn thủ, nếu bị chặt đứt đường lui tình cảnh của hắn sẽ nguy hiểm ngay.
- Chủ công yên tâm, muốn tấn công Ích Châu đầu tiên muốn đánh hạ Kiếm Các, mà từ Ích Châu tấn công Hán Trung tất nhiên đại quân sẽ đóng ở Kiếm Các. Chỉ cần Kiếm Các ở trong tay thì bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công Ích Châu được. Về phần Ích Châu bên trong đã có Trương Tùng tiếp ứng, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Gia Cát Lượng gật đầu, lần này đi Ích Châu đánh chiếm Hán Trung còn là thứ yếu, mưu đồ đánh chiếm Ích Châu mới là trọng yếu đấy.
- Hừ, Thượng Dung là đất Kinh Châu ta, lần này nếu có khả năng nhất định phải thuận tiện thu hồi lại Thượng Dung mới được.
Nghĩ đến đánh chiếm Hán Trung còn phải đi qua Thượng Dung, mà sau đó lương thảo cùng đồ quân nhu lại ở ngay dưới mắt Tào Nhân, bất cứ lúc nào hắn cũng phải phòng bị Tào Nhân ở sau lưng đánh lén, thật sự là uất nghẹn mà.
- Chủ công yên tâm, lúc này chỉ cần chủ công cẩn thận một chút Tào Nhân kia sẽ không dám nảy sinh lòng xấu xa đối với Kinh Châu đâu, Tào Nhân sẽ đối với chủ công làm như không thấy.
Gia Cát Lượng chắp tay nói. Lúc này Tào Tháo còn chưa có lực đối phó Viên Thiệu, đâu còn thời gian rảnh rỗi mà đối ứng với Kinh Châu, mặc dù Tào Nhân muốn đánh lén Lưu Kỳ, Tào Tháo cũng sẽ không cho phép.
Đánh lén Lưu Kỳ, nếu thành công cũng thôi, ngược lại nếu thất bại, chọc giận Lưu Kỳ, Tào Tháo sẽ có hai kẻ địch, Tào Nhân không dám mạo hiểm.
- Chủ công, Viên Thiệu khởi binh rồi.
Lúc này Giả Hủ cầm một phần thẻ tre, bước nhanh đến.
- Ah. Xem ra là lần này Viên Thiệu nhịn không được rồi.
Ánh mắt Gia Cát Lượng và Lưu Kỳ đều sáng lên. Vài ngày trước Từ Thứ mới truyền tin tức đến, nói Viên Thiệu đã quyết định tấn công Tào Tháo, mà lúc này cái Kinh Châu cần chính là Viên Thiệu làm chệch hướng binh mã Tào Tháo.
- Đúng vậy, Viên Thiệu này lần trước xưng đế không thành, hiển nhiên hiện tại đã không chờ đợi được.
Giả Hủ gật gật đầu, cầm thẻ tre trong tay đưa cho Lưu Kỳ.
Lưu Kỳ nhận lấy thẻ tre, nhìn nhìn thẻ tre sau đó đưa cho Gia Cát Lượng:
- Viên Thiệu này quả nhiên là muốn chui đầu vào rọ, dưới trướng Tào Tháo đám người Quách Gia, Tuân Văn Nhược, Trình Dục đều là nhân tài khó tìm, dưới trướng Viên Thiệu cũng chỉ có đám người Tự Thụ, Điền Phong mới có thể đối kháng, mà Viên Thiệu đã đem ưu thế của bản thân bỏ đi không còn một mống rồi.
Muốn nói dưới trướng Viên Thiệu nhân tài so với Tào Tháo nhiều hơn không biết bao nhiêu, nhưng có thể được Viên Thiệu trọng dụng cũng chỉ có mấy người kia, trong mắt Điền Phong và Tự Thụ không màng danh vọng nhưng lại có tài năng, bất kể đối mặt với loại tình huống gì đều có thể đưa ra phán đoán chính xác, ngược lại, đám người Quách Đồ một đám trong lòng chỉ có hồ nghi, tranh danh trục lợi, lúc bày mưu tính kế khó tránh khỏi tồn tại tư tâm, làm sao có thể là đối thủ của đám người Quách Gia.
- Các vị thần trừng phạt ai, tất nhiên trước tiên khiến cho họ phát điên, lúc này Viên Thiệu không đem các chư hầu thiên hạ để ở trong mắt, sớm muộn gì cũng sẽ nhận được giáo huấn.
Gia Cát Lượng gật đầu. Viên Thiệu mơ ước được làm thiên tử, khắp thiên hạ ai cũng biết, chẳng qua lúc này thiên hạ đại loạn, Viên Thiệu tồn tại tâm tư này cũng không sai, nhưng Viên Thiệu lại bị vị trí này mà trở nên điên cuồng.
- Chủ công, lúc này ánh mắt của thiên hạ đều bị Viên Thiệu và Tào Tháo thu hút, đúng là thời cơ tốt để xuất binh đánh Hán Trung.
Trong ánh mắt Gia Cát Lượng lóe sáng nhìn Lưu Kỳ.
- Khổng Minh nói không sai, lúc này chính là thời cơ tốt nhất để tấn công Hán Trung.
Giả Hủ cũng gật đầu, trong mắt tràn đầy kỳ vọng, y muốn xem rốt cuộc lần này Lưu Kỳ có thể đi được bao xa.
-----------oOo---------
Nửa tháng sau Viên Thiệu tuyên bố xuất binh đánh Tào Tháo, quan viên bốn châu toàn bộ vận chuyển, nửa tháng phân tán, ở các nơi võ tướng mưu sĩ đều chạy về Nghiệp Thành, mà theo những võ tướng, mưu sĩ chạy về, toàn bộ sáu vạn đại quân bắt đầu tập kết ở phụ cận Ký Châu.
Vài ngày sau khi Viên Thiệu chính thức tuyên bố xuất binh đánh Tào Tháo, sáu vạn đại quân hướng về phía vùng biên giới, lấy xu thế Thái Sơn áp đỉnh đè xuống, khiến cho Tào Tháo mới trở về Hứa Đô lập tức khẩn trương lên.
Gần như cùng lúc Tào Tháo liền lấy danh nghĩa thiên tử tuyên bố vì Viên Thiệu phản nghịch mà tập hợp đại quân Bắc thượng chống lại Viên Thiệu. So với sáu vạn đại quân Viên Thiệu, binh mã Tào Tháo dẫn dắt cũng chỉ có hai vạn đại quân, mà quân tiên phong này do đại tướng Trương Liêu dưới trướng ông dẫn dắt, gấp rút đi đến Bạch Mã tiếp viện, cũng chỉ có hai vạn người.
Bạch Mã và Lê Dương cách bờ nhìn nhau, là pháo đài quân sư quan trọng nhất của Tào Tháo cùng Viên Thiệu, cũng là thông đạo quan trọng liên kết Nam Bắc. Có thể nói, chỉ cần khai thông lối đi này, đại quân Viên Thiệu có thể toàn bộ tràn vào hướng Duyện Châu, bước kế tiếp thổi quét tất cả thế lực Tào Tháo. Ngược lại, chỉ cần bảo vệ cho Bạch Mã, là có thể khiến cho binh mã của Viên Thiệu không thể đánh vào Duyện Châu.
Thực lực chênh lệch quá lớn, để Tào Tháo thống lĩnh Hứa Đô cùng mấy châu, đều là lòng người bàng hoàng, mặc dù có rất nhiều đại thần phản đối nhưng dưới có đám người Quách Gia khuyên bảo Tào Tháo vẫn quyết định dẫn binh chống lại Viên Thiệu, đem hai vạn đại quân giao cho Trương Liêu gấp rút tiếp viện cho Bạch Mã, bản thân Tào Tháo dẫn dắt hơn mười vạn đại quân đuổi theo sau.
Hai đại chư hầu ở phương bắc chiến đấu với nhau khiến mọi người trong thiên hạ đều chú ý, có kẻ vui vẻ, có người tiếc hận, thậm chí các lộ chư hầu trong thiên hạ cũng bắt đầu chuẩn bị binh để sẵn sàng ra trận bất cứ lúc nào.
Gần mười ngày sau, tin tức Kinh Châu xuất binh đánh Hán Trung lại lần nữa truyền khắp thiên hạ. Kinh Châu xuất binh đánh Hán Trung cũng là điều không thể tránh khỏi, nhưng ai cũng không nghĩ đến Lưu Kỳ sẽ xuất binh đánh Hán Trung vào lúc này, có điều bọn họ chỉ sửng sốt một chút ngay sau đó hiểu tính toán của Lưu Kỳ.
Tào Tháo và Viên Thiệu là hai chư hầu mạnh nhất phương bắc, đồng thời cũng là hai chư hầu mạnh nhất thiên hạ. Lúc này, hai chư hầu đụng nhau chẳng phải là một cơ hội tốt, nếu bình thường các chư hầu muốn khuếch trương thế lực còn cần phải e dè thái độ hai đại chư hầu này, thậm chí còn lo lắng hai chư hầu này làm ngư ông đắc lợi, hiện tại hai chư hầu này đều không thể phân thân, đúng là cơ hội khuếch trương thế lực tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận